Liêm Đao Huyết Đường Lang có một đặc tính rất kinh khủng.
Đó là nó sẽ ăn máu của đối thủ, nghe tưởng chừng bình thường nhưng thực tế lại khác.
Về căn bản Liêm Đao Huyết Đường Lang sẽ giết chết con mồi, sau đó ngay lập tức hút khô máu, mà máu nó hút lại là tinh huyết, một thứ rất quan trọng.
Một võ giả bình thường muốn ngưng tụ tinh huyết thì nó thập phần khó khăn, đó là một thiên đại sự tình.
Tinh huyết đã mất thì muốn khôi phục lại lại cần một khoảng thời gian dài.
Tất nhiên một số đan dược đặc biệt có thể thay thế được như Ngưng Huyết Đan, cao cấp hơn là Tụ Huyết Đan, cực phẩm dùng để ngưng tụ Tinh Huyết thì chỉ có một loại thực vật hi hữu tên là Luyện Huyết Bỉ Ngạn hoa 10000 năm mới nở, mỗi lần nở chỉ duy nhất 2 bông, mỗi bông luyện được nhiều nhất 100 viên.
200 viên nghe nhiều, nhưng trên Huyền Thiên Vị diện này có bao nhiêu võ giả, thì khỏi phải nói.
Lam Thần vừa được Thục Phán quán thông một hồi về tinh huyết cũng không nhịn được mà tròn mắt.
Thục Phán thấy vậy thì nói:
-Không cần gấp, nó đang đột phá rồi.
Lam Thần vội nhìn, chỉ thấy từ cánh tay bị cụt của tên vừa bị Liêm Đao Huyết Đường Lang chém đứt, một giọt máu nhỏ li ti bay ra, trực tiếp dung nhập vào phần bụng.
-Hắn có tinh huyết?
-Một cái không tới bán thành phẩm tinh huyết thôi, vì hắn luyện quyền nên tinh huyết của hắn tập trung ở cánh tay thuận của hắn khiến hắn có thể dễ dàng quán thông linh khí cùng vận dụng vũ kĩ dễ hơn thôi.
Nhưng từng đó cũng đủ để con bọ ngựa này lên cấp, kiên nhẫn thêm vài giây nữa thôi.
Thục Phán vừa dứt lời, Liêm Đao Huyết Đường Lang toàn thân run lên sau lưng nó lúc này nứt ra, mắt của nó dần mất tri giác.Bỗng, một cái thân bọ ngựa trồi lên từ vết nứt sau lưng.
Cái đầu lúc này xuất hiện thêm 2 cái sừng cong, mắt thuần một màu đỏ, miệng thì có 2 cái càng nhỏ, hai càng nó vung vẩy xung quanh, vậy mà xuất hiện lưỡi phong nhận, mặc dù không mạnh nhưng với tình hình những người ở dưới thì cũng khó mà chống cự.
Ngân Lang ngạnh kháng phong nhận, nhanh chóng áp sát.
Lam Hoa cũng đồng thời tiến lên, rút Băng Hỏa Lưỡng Kiếm cũng lao lên.
Bất ngờ, Liêm Đao Huyết Đường Lang nhìn Lam Hoa rồi chém mạnh về phía nàng.
Thục Phán vừa định mở miệng nói thì Lam Thần đã lao lên.
Tốc Biến
Súc Địa Thành Thốn
Thất Tinh Kiếm Pháp: Cự Môn
Bằng Tốc Biến cùng Súc Địa Thành Thốn, Lam Thần đã nhanh chóng áp sát Liêm Đao Huyết Đường Lang, đỡ Lam Hoa, đồng thời bồi thêm một kiếm vào cổ nó.
Ngay lập tức, nó bay đầu, đầu lăn lông lốc xuống đất.Lam Hoa bất ngờ, rồi kêu lên:
-Lam Thần ca!
-Nha đầu ngốc, vừa rồi cực nguy hiểm biết không ? Thế nào, có bị thương không?
Lam Hoa hơi đỏ mặt, lắc đầu.
Lam Thần thấy vậy thì thả Lam Hoa xuống đất.
Lam Thập Tam đi đến, vỗ vai Lam Thần:
-Lam lão nhị đến tốt.
-Lão nhị? -Lam Thần đầu ong ong, không hiểu Lam Thập Tam sao lại gọi hắn lão nhị.
Lam Hoa cười khúc khích đáp:
-Lam Thần ca là lão nhị là vì nhị bá Lam Bá Vương, còn Thập Tam huynh là nghĩa tử của cha ta, hắn được nhận lúc ngươi đi lịch luyện nên ngươi không biết là đúng.
-Ra vậy, đại ca tốt.
Lam Thập Tam gật đầu, Ngân Lang thấy mọi người không ai để ý đến bản thân thì tức giận ra mặt.
-Tên kia, ngươi là ai? Ngươi nấp đấy bao lâu rồi?
-Ta là Lam Thần, còn nấp thì đã được 1 lúc rồi.
-Hóa ra là Lam Thần, ngươi định cướp chiến lợi phẩm của chúng ta?
-Ta định sẽ không ra tay nhưng do Lam Hoa và Lam Thập Tam ở trong đội ngươi nên ta quyết định ẩn nấp đề phòng.
-Nói vậy, thì cái đầu này là của ta chứ.
Lam Thần điềm nhiên nhìn hắn.
Haki bá vương lặng lẽ trôi trong không khí, Ngân Lang nuốt nước miếng đánh ực.
Sau cùng, hắn tức giận, đứng dậy bỏ đi.
Hai tên kia cũng lúc này cũng đứng dậy đuổi theo.
-Lam Thần không được nóng vội, họ cầm hầu hết chiến lợi phẩm rồi.
Trước đó, chúng ta đánh bại một đàn tầm 50 con nhất cấp Mộng Ngưu, cùng vài con nhị cấp Thực Mộc Biên Bức.
Tính ra mỗi người chúng ta sẽ được khoảng 15 điểm.
Bây giờ hắn cầm hết đi rồi.
-Lam thâp
Lam Thần nghe vậy thì cười mỉm, hiện tại hắn cũng có ít nhất 28 điểm rồi, cũng không tệ.
Lam Thần nói:
-Không sao, ta có kế hoạch, chúng ta sẽ nhắm tới một đàn Tật Phong Ma Lang, Thập Tam ca, các ngươi trên đường tới đây có gặp đàn yêu thú nào không?
-Có, chúng ta gặp Thôn Thi Hắc Điểu cùng Thạch Cự Nhân.
Thôn Thi Hắc Điểu do chúng quá đông nên chúng ta quyết định bỏ qua, con Thạch Cự Nhân quá to lớn, căn bản chúng ta không đánh bại được nên bỏ qua lần nữa.
-Vậy chúng ta sẽ săn Thạch Cự Nhân trước, chúng có đông không?
-Có tầm 20 con.
Chúng ta nên đi về hướng đông mới gặp được chúng, nhưng ta cơ bản không thể phá vở lớp vỏ của chúng được, còn đòn tinh thần của Lam oa lại vô dụng.
-Lam Hoa cũng biết dùng kiếm, còn Thập Tam ca chẳng phải có mấy trò dùng Bạo Liệt phù, khá hiệu quả mà.
-Đừng đùa, ta không giàu như Phục Vô Hối, ta chỉ có tầm 20 tấm thôi.
-Cứ dùng hết đi.
-Nhưng....!chúng đều là tam cấp, con thủ lĩnh cấp 4.
-Cứ tin ta, 19 con tam cấp, 1 con tứ cấp vị chi là 61 điểm, cũng khá nhiều.
-Thôi được rồi, theo ta.
Lam Thập tam thở dài, rồi quay đầu di chuyển.
Lam Thần cùng Lam Hoa đuổi theo.
Sau khi di chuyển tầm 1 tiếng đồng hồ, nhóm Lam Thần dần đến một khu thảo nguyên rộng lớn.
Lam Thập Tam dừng lại chỉ vào đống đá to giữa thảo nguyên rộng lớn.
-Đó là chúng.
-Đá? -Lam Thần nghi ngờ hỏi lại.
-Đúng, chúng thường ngụy trang thành đá, nhưng khi đến gần sẽ bị tấn công, trước đó chúng ta đã thấy vài tên đi vào và bị chúng