Ngồi trong phòng họp Lục Nhâm cũng các quan viên thành Hải Phong ánh mắt dính lên bức thư đặt trên bàn, trong đôi mắt bọn họ tràn ngập bối rối cùng không biết ẩn sau bên trong còn có sợ hãi.
Kỳ thật Hồng Thiết Tường có thể giao bức thư riêng cho Lục Nhâm, nhưng ông ta sợ nội dung trong bức thư liên quan tới những vấn đề quan trọng, ông ta sợ Lục Nhâm giấu giếm gây nguy hiểm cho mình nên ông ta mới quyết định dao bức thư ngay trong cuộc họp.
Dù sao trước mặt nhiều người như vậy Lục Nhâm cũng không nên giấu giếm nội dung trong thư đi.
Còn tại sao ông ta không trực tiếp mở thư ra xem, đơn giản nếu ông ta mở thư ra chỉ cần nhìn một cái đều có thể nhận ra được, dù sao trên thư đều đã phong dấu của hầu tước, không phải một bức thư thay cái vỏ có thể thay thế.
Lục Nhâm đương nhiên nhìn ra ý đồ của Hồng Thiết Tường, nhưng ông ta cũng không thể làm gì chỉ có thể thở dài một hơi cầm lên thư chậm rãi bóc ra.
Cũng không quá lâu ông ta đọc xong bức thư thả xuống dưới bàn.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lục Nhâm chờ hắn nói ra nội dung trong bức thư.
“Thư này của hầu tước đại nhân, ngài ấy yêu cầu chúng ta đầu hàng quân của lục hoàng tử.”
Lời Lục Nhâm vừa ra khiến trong phòng họp mọi người đều xì xào bàn tán.
Còn tại sao ông ta có thể phân biệt được nội dung trong thư là do hầu tước viết không phải là người khác giả trang, đây cũng không phải điều ông ta cần quan tâm.
“Thành chủ, cái này liệu có phải lục hoàng tử lừa dối.
Hầu tước đại nhân làm sao có thể ra lệnh như vậy?”
Một quan viên ngồi bên dưới âm thanh lo lắng lên tiếng.
“Làm sao không thể.
Ta nghe nói hầu tước đại nhân đã bị lục hoàng tử bắt giữ, nếu hầu tước đại nhân bị lục hoàng tử ép viết thư này để chúng ta đầu hàng.
Chúng ta có thể không làm theo sao?”
Tin tức hầu tước bị lục hoàng tử bắt giữ không phải điều bí mật, Kim Hòa nói ra những lời này những người ngồi trong không biết phải nói gì chỉ có thể im lặng.
“Thành chủ, trong thư nói gì.
Không lẽ chỉ có chút nội dung như vậy.” — QUẢNG CÁO —
Hồng Thiệt Tường cảm thấy nội dung trong thư không nên chỉ có một chút như vậy.
Lục Nhâm thấy liếc mắt Hồng Thiết Tường tiếp tục lên tiếng.
“Trong thư hầu tước nói ngài sẽ được lục hoàng tử giao lại cho công tước, ngài muốn chúng ta đầu hàng.
Đây là một phần trong thỏa thuận với công tước, nếu không lục hoàng tử sẽ không giao hầu tước ra, đến lúc đó hầu tước sẽ ăn không ít khổ.
Hơn nữa lục hoàng tử còn hứa sẽ không động đến chúng ta cùng gia đình, ngài ấy sẽ đảm bảo chúng ta có thể cùng hầu tước đại nhân rời đi nếu muốn.”
Đây chính là lý do ông ta không lo lắng bức thư này bị giả mạo.
Nội dung trong thư còn cần phải giả mạo sao, nếu là ông ta cũng không rảnh rỗi làm như vậy.
Đương nhiên ông ta cũng không biết thành Hải Phòng có trong giao dịch hại bên là giả.
Hải bên cũng không ai muốn giao dịch như thế này lộ ra ánh sáng.
Lời này khiến mọi người ngồi đây bàn tán xôn xao, bọn hắn bị cô lập ở đây những vẫn kiên quyết không đầu hàng không phải vì lo lắng cho tính mạng của mình cùng gia đình sao.
Đừng nói cái gì trung thành không bỏ, cuối cùng cũng chỉ là khẩu hiệu hô lên trước mặt mọi người thôi.
Bây giờ lãnh địa đã loạn thành một bầy như vậy, ngay cả lãnh chúa cũng bị bắt rồi không phải nên lo cho chính mình hơn sao?
“Các vị! Ta muốn hỏi bây giờ chúng ta nên hàng hay đánh.”
“Hừ! Chỉ một bức thư làm sao có thể thuyết phục chúng ta.
Các ngươi không sợ đến lúc đó lục hoàng tử lật lọng sao, các ngươi đừng quên lục hoàng tử chính là người tự tay xẻo thịt hầu tước đại nhân, một kẻ ác độc như vậy làm sao chúng ta có thể tin tưởng.”
Một vị tướng nghe Lục Nhâm nói vậy liền đứng lên phản đối, thái độ cực kỳ cường ngạnh như muốn tử chiến tới cùng.
Tin tức Long tự tay xẻo thịt Lý hầu tước đương nhiên không thể che dấu được, càng không thể che dấu người cố ý điều tra.
Bây giớ danh tiếng của hắn đã vang xa khắp nơi.
“Phó tướng quân nói vậy không lẽ ngươi không quan tâm an nguy của hầu tước đại nhân.
Chúng ta ngồi đây an an ổn ổn, còn tại thành Vĩnh Đông hầu tước đại nhân đang rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng, ngươi thực sự muốn để hầu tước đại nhân chịu khổ