Một ngày trôi qua từ sau bài phát biểu của Long, mọi thứ dường như không có nhiều thay đổi, nhưng Long và những người bên cạnh lại biết doanh mọi thứ đã thay đổi lớn như thế nào.
“Thế mà trong một ngày tu kiến được tới hai trăm mét tường rào.
” Đức Bình không khỏi cảm khái.
Chỉ mới hai ngày trước thôi ông còn chứng kiến đám nô lệ và bình dân một ngày tu kiến được gần một trăm mét tường rào đã là tốt rồi, ấy thế mà chỉ sau một ngày mọi thứ lại khác như vậy.
“Mới như vậy đã bất ngờ thì sau này người sẽ còn bất ngờ nhiều nữa đấy Bình thúc.
” Long nổi hứng trêu chọc.
Chỉ mới một ngày hiệu suất làm việc trong doanh địa gần như tăng gấp đôi, ngay cả Long cũng không ngờ tới, hắn nghĩ rằng phải tới ngày thứ hai khi nô lệ và bình dân nếm được ngon ngọt thì hiệu suất mới bắt đầu tăng.
“Nhưng điện hạ, chiếu theo tốc độ tiêu thụ hiện nay lương thực của chúng ta sẽ hết trong ba tuần nữa, nhưng hàng tiếp tế cũng phải một tháng nữa mới tới nơi.
”
Một người thanh niên ngồi bên tay trái Long lên tiếng.
Người này là người phụ trách lương thực cho cuộc khai hoang, người này trên Trần Vũ Quang , nếu nhìn trong trướng lúc này ta có thể dễ dàng nhận ra hắn khi mà tên mặt trắng này nhìn như thư sinh yếu đuối trong khi xung quanh lại là đám người với làn da ngăm đen đầy đầy khí tức sát phạt.
Trần Vũ Quang là con thứ tám của gia đình bá tước Trần gia, cũng như Long vì là con thứ tám hắn gần như không có cơ hội trở thành người thừa kế gia đình, đấy còn chưa kể hắn là con vợ lẽ.
Vì thế sau khi Trần Vũ Quang mười sáu tuổi hắn được cho một số tiền rồi đuổi ra khỏi nhà.
Tên này sau đó mở một đoàn buôn nhưng không biết cuộc đời hắn đen đủi như thế nào mà ngay lần đi buôn đầu tiên hắn bị cướp sạch, nếu không phải gặp tên chủ cũ chó chết của cơ thể này thì không biết hắn đã chết đói ở đầu đường xó chợ nào.
Bây giờ hắn trở thành người quản lý lương thực của Long, hiển nhiên trọng lượng của người quản lý lương thực như Trần Vũ Quang rất lớn, mọi người đều rơi vào trâm mặc sau khi hắn phát biểu.
“Chúng ta còn bao nhiêu tiền nữa.
”
Sau một thoáng suy nghĩ Long quay sang hỏi Hồng cô người quản lý tiền bạc của hắn.
“Vì để dễ dàng di chuyển chúng ta chỉ mang theo hai nghìn đồng vàng, ba nghìn đồng còn lại sẽ tới sau một tháng nữa.
”
— QUẢNG CÁO —
Hồng cô hướng về Long trả lời.
“Hai nghìn đồng vàng cho ba tuần vậy là đủ.
”
“Điện hạ số tiền này không phải để mua vũ khí sao? Đức vua có thể cung cấp cho chúng ta nhu yếu phẩm nhưng ngài sẽ không cho chúng ta vũ khí.
”
Đức Bình biết mục đích ban đầu của số tiền này, ông ta lên tiếng thắc mắc.
“Không cần nữa chúng ta sẽ có vũ khí mới, hơn nữa không phải chúng ta tìm được một mỏ sắt sao.
”
Long đương nhiên biết chuyện này, nhưng hắn đã có kế hoạch khác.
Vì lần khai hoang này lão cha của Long đã hứa sẽ cung cấp nhu yếu phẩm cho Long trong vòng một năm và năm nghìn nô lệ trong vòng ba năm, nhưng lão lại chỉ cung cấp vũ khí một cách giới hạn, hiển nhiên lão là một tên cáo già.
Nghe tới vũ khí mới mọi người trong trướng đều không nhịn được nhìn Long, bọn họ đều biết hoàng tử điện hạ có giao cho công tượng nghiên cứu một loại vũ khí mới nhưng lại không ai biết là thứ gì, nghe nói ngay cả công tượng cũng không biết loại vũ khí này hoạt động như thế nào.
“Đến lúc đó các ngươi sẽ biết.
”
Long đương nhiên không thể nói hắn đang chế súng, hơn nữa việc này mới chỉ ở thời điểm sơ khai sẽ mất rất nhiều thời gian để hoàn thành.
Chế súng không phải chuyện dễ như đám người xuyên không hay làm, huống chi hắn còn muốn bỏ qua giai đoạn súng kíp để tiến vào thời đại súng trường.
Ở Trái Đất chỉ cần lên mạng thì có thể dễ dàng tìm được thiết kế của một khẩu súng, ở đó ngay cả trẻ em cũng có thể chế tạo một khẩu súng.
Nhưng ở thế giới này thì khác hoàn toàn.
Chế tạo một khẩu súng nòng xoắn từ con số không, đây chính là cả một công trình cho dù đã có sẵn bản thiết kế.
Ngươi có thể chế tạo ra hợp kim phù hợp cho súng sao, hiển nhiên là không, công thức sản xuất thép cho súng là bí mật, ngươi làm sao có thể biết được, cho dù ngươi có giảm xuống yêu cầu về thép thì đó cũng là chuyện không dễ dàng gì, ngươi chỉ có thể biết được hướng đi và từ từ nghiên cứu nó thôi.
— QUẢNG CÁO —
Rồi còn chưa kể các nguồn tài nguyên cần thiết để sản xuất nữa, cũng không phải chỉ cần vài cái lò cao vào vài miếng sắt thì ngươi có thể tạo ra thép quân sự.
Sau đó để tạo rãnh xoắn trong súng thì cần phải có khoan điện, động cơ hơi nước là quá cồng kềnh và thiếu chính xác để có thể khoan vào rãnh xoắn.
Nhưng để khoan điện hoạt đông thì cần phải có điên, lựa chọn duy nhất là nhà máy nhiệt điện chạy bằng than, Long còn chưa ảo tưởng tới mức xây thủy điện bây giờ đâu, như thế thì ngươi phải kiếm