Sát Thủ Ngại Xã Giao Và Gã Hàng Xóm Trăng Hoa

Kiều là một sát thủ hiếu học


trước sau

Tới mức Hợp Thời Tuyển sâu sắc hối hận đã quyết định dạy người ta xuống bếp.

Có lẽ là do độ khó quả thật không cao, Kiều thạo việc cực nhanh, động tác lưu loát vớt mì, vèo vèo hai cái bỏ vào chén nước lèo Hợp Thời Tuyển đã chuẩn bị tốt.

Chỉ là hai bát mì chay, nhưng thêm quả trứng ốp la vàng óng và rau xanh mơn mởn, thoạt nhìn còn khá đẹp mắt.

Hợp Thời Tuyển nếm thử, mặn nhạt vừa phải, gia vị hắn đều lựa theo khẩu vị của Kiều. Kiều nắm chắc trọng lượng từng thứ gia vị tới mức đáng sợ, thậm chí chỉ cần hắn nói ra một con số cụ thể, cậu có thể lập tức chuẩn xác múc ra vừa đủ.

Nhìn hai bát mì nấu không tệ, Hợp Thời Tuyển lo lắng, có phải hắn quá vội vàng rồi? Chỉ vì nhất thời mềm lòng mà địa vị của hắn e là đã bắt đầu lung lay!

Kiều ăn rất nhanh, ăn xong còn tự giác rửa bát, đi ra thấy Hợp Thời Tuyển mới chỉ cắn một miếng trứng, ánh mắt đầy chấm hỏi.

“Ăn không ngon sao?” xét đến mức độ bắt bẻ ngày càng cao của cậu, bữa sáng hôm nay cũng tuyệt đối không tính là khó nuốt.

Hợp Thời Tuyển lắc đầu, từ từ ăn mì, ăn xong lại dọn dẹp phòng bếp, ngoảnh ra định chào tạm biệt lại thấy Kiều đã lên giường ngủ từ bao giờ.

Giường thì lớn, nhưng cậu chỉ thu lu chiếm một góc rất nhỏ, chăn mền chỉ hơi hé ra một góc, còn lại vẫn là nguyên trạng như sáng nay lúc hắn đi khỏi. Người nọ ngủ rất an tâm, dường như cũng không ngại trong nhà mình có người ngoài.

Hợp Thời Tuyển ngắm cậu ngủ, bỗng nhiên sinh ra loại cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có. Dáng vẻ người nọ hồi đó thậm chí lười không buồn liếc hắn một cái, dường như đã biến mất.

Nhưng rõ ràng hắn cũng nhớ kỹ. Hắn còn nhớ Kiều đứng bên cửa sổ sát đất, đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống, cũng nhớ rõ bộ dáng lần đầu tiên cậu kìm nén cơn giận mở cửa cho hắn, nhớ rõ lần đầu tiên cậu vào bếp nháo tới mức gà bay chó chạy. Ký ức sinh động trước mắt, rõ ràng nhưng cũng xa lạ, quả thực mâu thuẫn đến đáng sợ.

“Ngươi chắn ánh sáng của ta.”

Đang chìm trong hồi ức, hắn bị thanh âm này làm cho giật mình, thấy Kiều mở mắt trừng mình hắn mới biết được chuyện gì xảy ra.

Thì ra là còn chưa ngủ a.

Hắn xê ra hai bước, để ánh nắng ban mai ấm áp rọi vào trên người cậu. Đối với hắn càng sáng càng khó ngủ, nhưng với Kiều thì đó lại là thứ trợ giúp tốt nhất cho giấc ngủ.

Hắn chưa từng hỏi vì sao phải chọn lúc nắng gắt nhất để đi ngủ, chọn thời điểm tối tăm nhất để hành động. Hắn biết quá khứ của cậu có lẽ không tốt lắm, nhưng tương lai nhất định sẽ rất tốt.

Hợp Thời Tuyển đứng một bên, cả người cũng ngập trong nắng.

“Tối nay lại gặp, bảo bối.”

Hắn xưng hô ngày càng thuận miệng, từ khi thấy cậu không có ý kiến thì càng quá đà, càng gọi càng nghiện.

Kiều lần nữa nhắm mắt lại, âm thầm khinh bỉ, bảo bối cái đầu. ( =)))) bố khinh )

Liên tục mười ngày nay bận rộn, Hợp Thời Tuyển lại tranh thủ lúc rảnh rỗi mà thả lỏng.

Dương Viên thấy vậy không khỏi hóng hớt, “Cua được người rồi sao?”

“Đừng nói liên thiên.” Hợp Thời Tuyển bất mãn với cách dùng từ của hắn. Một mối nhân duyên tốt đẹp sao cứ phải bị hắn mô tả thành bỉ ổi thối tha như vậy chứ.

“Ngươi thay đổi rồi.” Dương Viên chậc chậc hai tiếng, “Cơ mà nhìn bộ dạng này của ngươi ta còn thấy có chút hưng phấn đấy! Đến lúc đó bác trai bác gái không biết là song kiếm hợp bích đánh ngươi hay là thay phiên đánh ngươi nhỉ? Thật là khó nghĩ mà…”

“Xéo.” Hợp Thời Tuyển cười, hắn thực ra chưa từng lo lắng vấn đề này. Nhà hắn đều là những con người tiến bộ. Chẳng qua come out gì đó, hắn thật đúng là chưa tính tới.

Dương Viên cũng cười to, “Ai đùa ngươi, không phải ngươi muốn dẫn hắn tới thi đấu sao, ta thấy xếp hạng của ta lại tăng lên rồi, nếu hắn tới, account của ta phải đổi chủ thật mất thôi.”

“Không phải đã sớm đổi chủ từ lâu rồi à?”

“Bên ngoài đã ai biết đâu. Ta bây giờ bị mắng to cả đầu, đứa nào đã quen kiểu chơi của ta đều biết là account đã đổi chủ, suốt ngày nói ta chơi bẩn.”

“Chơi thôi mà cũng đòi giảng đạo lý, cũng chỉ là game không phải sao?” Hợp Thời Tuyển trêu hắn.

Dương Viên bảo hắn mau giải quyết cho xong. Mấy ngày nay phải xác định gương mặt đại diện để làm truyền thông.

Hợp Thời Tuyển tối hôm đó về liền bàn chuyện này với Kiều, “Ngươi thấy sao, tới giải đấu trực tiếp thì có thể phân thắng bại một phen với những cao thủ lợi hại nhất.”

“Không đi.”

Hợp Thời Tuyển đang định khoe giải thưởng hậu hĩnh đành nuốt xuống, yên lặng rửa bát.

Haiz, mặc dù đã đoán trước kết quả sẽ như vậy, hắn vẫn hơi tiếc nuối. Hắn chỉ muốn đưa người ra ngoài chơi một vòng thôi.

Kiều ngồi khoanh chân ở trên giường, quen tay ấn mở
cái “bạn tốt” có ID là “Chết cũng không nhận mình già” kia, gửi sang một lời khiêu chiến.

Hai người mấy ngày nay đêm đêm chém giết trong game, bỗng thành ra có xu hướng tương ái tương sát. Sau khi đại chiến không biết bao nhiêu lần, hai người liền bị Hồng Nương trong game ghép đôi thành bạn tốt.

Kiều mơ mơ hồ hồ tự dưng có thêm “bạn tốt”, còn ngày ngày được tặng icon mặt cười. “Chết cũng không nhận mình già” là bạn tốt duy nhất của cậu trong trò chơi. Mức độ thân mật trong game của họ đã lên tới trình độ sắp bị ghép thành uyên ương với lại phu thê rồi.

Lúc Hợp Thời Tuyển phát hiện ra có biến thì trên màn hình đã hiển thị chỉ số thân mật 90%.

Trò chơi này không có chức năng kết hôn. Dù sao cũng lấy thi đấu làm chủ đề, nhưng cân nhắc đến thị trường game thủ là trạch nam hiện tại khá đông đảo, phiên bản mới update đã vô cùng nhân đạo bổ sung thêm chức năng Hồng Nương. Ai chơi cũng phải có chứng minh nhân dân và giới tính xác thật. Tuy thông tin này không công khai nhưng dựa vào đó Hồng Nương ghép đôi hoàn toàn có cơ sở, giật dây giúp đôi lứa se duyên.

Tài khoản của Kiều là Dương Viên, Dương Viên thì đương nhiên là account nam. Mà cái đối tượng đặt tên quái đản thế kia chắc là nữ đúng không? Ảnh chụp tuy không giống con gái, nhưng không loại trừ khả năng có một bộ phận nhỏ nữ giới thích đặt tên kỳ cục như thế để tránh bị quấy rối làm phiền.

Hợp Thời Tuyển bức bối không thôi, lúc trước chức năng Hồng Nương gán ghép này là ý tưởng của hắn, khởi chạy xong rất được ủng hộ, không ngờ cuối cùng gậy ông đập lưng ông.

“Các ngươi thêm bạn tốt từ bao giờ vậy?” Hợp Thời Tuyển nhìn Kiều đóng lại khung chat toàn icon mặt cười kia, cực kỳ khó chịu hỏi.

Kiều cũng không thèm nhìn hắn, nói, “Mấy ngày trước.”

Mới mấy ngày mà độ thân mật đã lên 90% rồi? Hợp Thời Tuyển càng ấm ức. Vậy rõ ràng là mấy ngày nay Kiều toàn chơi với tên biến thái kia chứ gì nữa.

“Hắn ta không bảo ngươi chụp ảnh gửi sang chứ?” Hợp Thời Tuyển quả thực cứ như là mẹ già sợ con gái nhà mình bị bọn biến thái trên mạng lừa đảo vậy, hoàn toàn quên mất đối phương là nữ còn Kiều mới là nam.

“Ảnh gì?” Trên tay Kiều vẫn thao tác không ngừng, lại chơi một ván mới, cậu và tên bạn tốt kia cùng nhau chơi, ai sống sót thì thắng.

“Không có gì.” Hợp Thời Tuyển rốt cục hồi sinh đại não, nghĩ là đủ biết Kiều không đời nào chụp ảnh gửi cho những kẻ còn chưa từng lần nào gặp mặt, “Vậy là các người bình thường cũng chỉ cùng thi đấu trên game?”

“Chứ không thì gì?” Kiều rốt cục lạnh lùng ngẩng đầu nhìn hắn.

Thi đấu đương nhiên có mục đích khác, chẳng qua cũng không cần nói cho Hợp Thời Tuyển.

Trong lúc quần chiến cậu càng lúc càng có cảm giác quen thuộc, Kiều kết luận, người này chắc chắn là một người quen.

Cái loại mà nắm rõ như lòng bàn tay tất cả phương pháp tấn công và sách lược tác chiến của cậu.

Cách chơi đùa và cách làm nhiệm vụ của cậu kỳ thật cũng không hoàn toàn giống nhau. Game là để giải trí, nên cậu ra tay càng tàn nhẫn hơn. Nhưng khác mấy thì cũng không thể xa rời bản chất. Cậu thích đột nhiên công kích, thích kiên nhẫn chờ đợi, cũng thích độc ác chặt đầu người, thực sự tương đồng với cách hành nghề. Chuyện này cũng chưa thể nói rõ điều gì, có lẽ rất nhiều người cũng thích style đó. Nhưng có thể cực kỳ chuẩn xác nắm chắc thời điểm mà cậu ra tay như người này, thì quả thật không bình thường.

Một đáp án nào đó cơ hồ nảy ra, Kiều nhíu chặt chân mày, bỗng cảm thấy hơi hơi tiến thoái lưỡng nan.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện