Chương 10: Dạ Vương
Trước mặt tiền cửa hàng của Dạ Vương đậu không ít chiếc xe Bentley màu đen, hai bên cửa lớn đứng người hầu mặc áo đuôi tôm màu đen, cao lớn đẹp trai, cả một nhân viên phục vụ mở cửa đều là khí chất như vậy, đủ để biểu hiện phong cách và phẩm vị không khí cao cấp của Dạ Vương. Trước cửa của Dạ Vương cũng không nguy nga lộng lẫy như mấy mặt tiền cửa hàng khác, chung quy người chi tiêu nổi nơi này cũng không nhiều
Lạc Vũ đã là khách quen của nơi này, quen cửa quen nẻo tìm cái sofa màu xanh lam ngồi xuống, "Tiểu thiên sứ" liền mang từng chút từng chút vui mừng nhào về phía trước
"Tiểu thiên sứ" Cái lông mi kia trước đây thật dài, ánh mắt tinh khiết, mang theo vài phần cậu nhóc đáng yêu thanh tú, lần đầu tiên gặp mặt liền mời Lạc Vũ chọn hắn, tuy Lạc Vũ lúc đó không có đáp ứng, nhưng mà sau đó mỗi lần tới Dạ Vương, chọn đều là cậu nhóc sạch sẽ đáng yêu này. "Tiểu thiên sứ" Là nghệ danh của hắn ở Dạ Vương, con mắt và bề ngoài của hắn thuần khiết đến không chứa một tia tạp chất
Thời điểm có nhiệm vụ mới, Lạc Vũ không tiện cùng Nguyệt Dạ trực tiếp gặp mặt, mà nàng cũng không chán ghét "Tiểu thiên sứ", cho nên mỗi lần tới mỗi lần tới đều sẽ tán tụng hắn. Cho nên nói, Lạc Vũ cũng coi như là khách quen của hắn
"Tiểu Vũ, cô đến rồi" Thấy được Lạc Vũ, cậu nhóc tựa hồ rất vui vẻ, rất kích động, con mắt lập tức toả ra hào quang kinh người
Nụ cười của "Tiểu thiên sứ" ngọt ngào, hoàn toàn có khác biệt với trai bao diễm tục và làm ra vẻ khác, "Dẫn bạn bè đến?"
"Đây là tiểu thiên sứ, người mới gần đây, có phải cảm giác là rất đáng yêu, mọc hai cánh thì là có thể bay lên hay không?" Lạc Vũ thân mật bóp bóp khuôn mặt mềm mại của cậu nhóc, "Đây là bạn bè của ta, Tiểu Thất"
"Đây chính là người cậu muốn mình đến gặp?" Chẳng biết vì sao, con mắt của Tịch Thất nguy hiểm híp lại, tựa hồ có hơi tức giận
Lạc Vũ ngượng ngùng bỏ xuống móng vuốt sờ mặt non nớt của cậu nhóc, cũng biết rõ rốt cuộc nơi nào chọc giận Tịch Thất, "Không phải hắn, là tên đứng đầu bảng hiệu chỗ này, Nguyệt Dạ"
Lạc Vũ mới vừa nói xong, chỉ cảm thấy sắc mặt của Tịch Thất tựa hồ lại đen hai phần, "Cậu thường xuyên đến đến nơi này chơi?"
"Công việc, hoàn toàn là công việc" Lạc Vũ vội vã vung vung tay, gương mặt chính nghĩa vô tội
"Thật sao?" Tịch Thất có chút ý vị không rõ liếc xéo Lạc Vũ một cái, mặt không biểu tình như thường ngày, không nhìn ra rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì
Lạc Vũ đầu óc mơ hồ, sâu sắc cảm thấy Tịch Thất không giống với bình thường cho lắm. Nhưng mà Lạc Vũ cũng không có ngẫm nghĩ lại, chung quy vẫn là chính sự quan trọng
"Tiểu thiên sứ của ta, mau đi kêu Nguyệt ca ca qua đây" Mặc dù có chút buồn nôn, nhưng mà loại nơi này ngược lại cũng không có vẻ đột ngột
Cậu nhóc quệt mồm, rất có vài phần ủy khuất, "Tiểu Vũ có mới nới cũ, muốn đổi người rồi sao?"
"Làm sao có? Ta không phải mang bạn bè tới sao? để Nguyệt Dạ chiêu đãi bạn ta một chút"
Cậu nhóc biết rõ Lạc Vũ không có dự định thay người, liền vui vui vẻ vẻ rời đi, lúc gần đi còn quay đầu liếc mắt đưa tình, làm một cái khẩu hình "Chờ tôi"
"Có hay không thấy mỹ nhân hợp mắt?" Lạc Vũ hai tay cài vào sau ót, lười biếng nằm dựa ở trên sofa
Phóng tầm mắt nhìn, tuấn tú mỹ tới tới lui lui, tất cả đều là đẹp mắt, các loại khẩu vị, phong tình khác thường
"Không có hứng thú" Tịch Thất nhắm mắt dưỡng thần, có vẻ không hứng thú lắm, "Tôi nói, cậu mạo hiểm lớn như vậy kiếm chút tiền kia chắc sẽ không lãng phí ở nơi như thế này chứ?"
"Dù sao mình từ trước đến giờ đều là xài tiền như nước, Lý Bạch không phải nói, ngàn vàn tiêu hết lại về tay" Lạc Vũ xưa nay đều không có thiếu tiền dùng, bây giờ Lạc gia mỗi tháng cho nàng một triệu phí sinh hoạt, cho dù ăn xài phung phí cũng không hết. Càng huống hồ nếu như Lạc Vũ thật sự thiếu tiền, trực tiếp đưa tay muốn là được. Ghi chép sổ sách của Lạc gia chính là Lạc14, ở trong khoảng một ngàn vạn, cũng có thể không trải qua sự phê duyệt của Lạc Hàn, trực tiếp cắt cho thiếu chủ sử dụng. Lạc Hàn ở trên tiền bạc đối với Lạc Vũ cũng không có hạn chế quá nhiều, cho nên Lạc Vũ xưa nay cũng không