Chương 37: Tắm uyên ương (2)
"Ân...ân...a....nhẹ chút...đau...đau...." Lạc Vũ gương mặt khổ, đây chính là hậu quả không cần thuốc bôi trơn
"Mình nhẹ chút, mới chỉ cắm một ngón tay" Tịch Thất hôn tới lệ châu khóe mắt của Lạc Vũ, cắn cắn lỗ tai nhỏ của nàng
Ngón tay của Tịch Thất rất thon dài rất lạnh lẽo, vừa đau đớn vừa kích thích, đau cũng vui sướng
"Cậu mở ra chút, thả lỏng, thả lỏng, làm hư rồi mình không chịu trách nhiệm" Tịch Thất mạnh mẽ vặn bung ra cánh mông của người dưới thân, ngón tay lúc nặng lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm tới lui ra vào
"Ô ô~ ~ Tiểu Thất, cậu quá xấu, người ta lần đầu tiên, cậu lại không chịu trách nhiệm, a--" Lạc Vũ rít lên một tiếng, vội vã lại nghĩ đến người khác ngủ say, vội vàng câm miệng cắn răng, sắc mặt đỏ ửng
Hai tay bị ràng buộc, thân thể bị áp chế, vui sướng và thống khổ đều khống chế ở trong tay Tịch Thất, không cách nào phản kháng, không thể cự tuyệt, chỉ có mặc cho người sau lưng tùy ý đùa bỡn
"Lần đầu tiên?" Tịch Thất tưởng thưởng hôn khóe miệng Lạc Vũ một cái, tâm tình không tệ, "Không trách chặt như vậy, kẹp chặt ngón tay mình không rút ra được rồi."
Lời của Tịch Thất để gò má của Lạc Vũ đỏ đến giống như đào mừng thọ. Lạc Vũ đưa lưng về phía Tịch Thất, không nhìn thấy động tác của Tịch Thất, mỗi một lần vào ra đều hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý, khiến người ta khó lòng phòng bị
Tịch Thất dùng tay che đi con mắt của Lạc Vũ, trước mắt đen kịt một màu, cảm giác phía sau thì càng thêm mẫn cảm, nhẹ nhàng hơi động cũng làm cho Lạc Vũ hít khí lạnh. Bên tai là tiếng nước ào ào ào, rơi ở địa phương thân thể hai người chạm nhau
Lạc Vũ đè nén tiếng rên, không dám thật sự kêu to ra, để cả người của tòa nhà đều biết họ đang làm gì. Tầng lầu này là ký túc xá nữ sinh, nam sinh không cho phép đi vào, ai có thể nghĩ đến, trăng đen gió cao nơi này, buổi tối yên lặng như tờ, ở trong phòng tắm nho nhỏ nơi này, đang phát sinh chuyện khiến người ta mặt đỏ
Lạc Vũ nhịn đến khó chịu, Tịch Thất còn đang không ngừng mà trêu đùa, để nàng quân lính tan rã, vứt nón bỏ giáp
"Chậm một chút....ân a....Không muốn!" Động tác của Tịch Thất càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dùng sức, xuyên đến càng ngày càng sâu, Lạc Vũ nghẹn ngào một tiếng, sắp khóc ra rồi
Tịch Thất cực kỳ nghe lời chậm lại, từ từ rút ra, lại từ từ tiến vào, chầm chậm ma sát, đùa đến Lạc Vũ vừa tê dại vừa ngứa, cực kỳ khó chịu. Cuối cùng Tịch Thất dứt khoác rút ngón tay ra, không chạm động nhỏ của người dưới thân nữa
"Tiểu Thất" Lạc Vũ nước mắt uông uông quay đầu trừng Tịch Thất một cái, cực kỳ phẫn uất, "Cậu ức hiếp mình"
Tịch Thất hôn gáy nhẵn nhụi của Lạc Vũ một cái, "Vậy cậu cầu xin mình, xin mình muốn cậu"
"Không muốn! !" Lời mất mặt như vậy, làm sao nói ra được
"Vậy mình đi đây" Tịch Thất phủ thêm khăn tắm, làm dáng muốn ra ngoài
Lạc Vũ vội vàng kéo lấy người, bọt nước thấm ướt cúc hoa phía sau, càng ngày càng khiến người ta xao động
"Cậu...cậu...muốn....mình....đừng đi!" Lạc Vũ lắp ba lắp bắp nói cả nữa ngày, đầu lưỡi đều sắp cuộn lại
Tịch Thất cúi đầu nở nụ cười, lần nữa đem người đè lấy, vỗ một cái lên mông của Lạc Vũ, "Vểnh cao chút, mở ra"
"Nhỏ giọng một chút!" Chuyện không đứng đắn như thế thì phải lén lén lút lút khiêm tốn một chút, nói lớn tiếng như vậy làm gì!
"Tiểu Thất, ô ô~ ~, mình sắp nhịn không được" Lạc Vũ gắt gao cắn vào môi dưới, không dám kêu lớn tiếng, nhịn đến cực kỳ khổ cực
Ngay ở thời điểm sắp cao triều, Tịch Thất xoay mặt của Lạc Vũ qua, dùng miệng ngăn chặn đôi môi của Lạc Vũ, Lạc Vũ cuối cùng cũng coi như không có hét lên một tiếng, đem nữ sinh sát vách làm tỉnh lại
Trong đêm an tĩnh, hai người ôm nhau, thở hổn hển lúc nặng lúc nhẹ. Họ dính đến gần như vậy, tựa hồ hợp thành một thể, không có một chút xíu khoảng cách, trao đổi hô hấp lẫn nhau
Nhiệt độ phòng tắm rất cao, sương mù tràn ngập, có loại cảm giác thiếu khí. Tịch Thất đẩy cửa sổ phòng tắm ra, không khí mới mẻ nhất thời phả vào mặt
Lạc Vũ giật mình, vội vàng đóng cửa sổ lại, hai người thân thể xích lỏa, làm sao có thể mở cửa sổ ra đây?
"Sợ cái gì, bên ngoài lại không người" Ngoài cửa sổ là sân bóng rổ, sân bóng trống rỗng, không có một người
"Mình sợ lạnh!" Lạc Vũ mạnh miệng chống đỡ nói. Vạn nhất bên ngoài có người đi ngang qua, chuyện như vậy vẫn là đóng cửa lại lặng lẽ làm tốt hơn
"Tiểu Thất, cậu mãi mãi cũng sẽ không gạt mình, đúng không?" Lạc Vũ ôm vòng lấy eo của Tịch Thất, duỗi ra đầu lưỡi ướt át, liếm liếm xương quai xanh tinh xảo của Tịch Thất
Một cái lưỡi thâm tình nóng bỏng hôn thay thế trả lời, Tịch Thất nâng lên cằm của Lạc Vũ, thêm sâu cái hôn môi này
Một khắc đó, Lạc Vũ bất luận như thế nào cũng không nghĩ ra, sự tình có một ngày sẽ phát triễn theo phương hướng không cách nào khống chế....
Một khắc đó, Tịch Thất không hề trả lời, chỉ để lại một cái hôn sâu
Giữa trưa ngày thứ hai, Thất Nguyệt Thập Ngũ và thủ lĩnh Lạc gia gặp mặt
Đoàn người Lạc Vũ tới trước, Tịch Thất mang theo mặt nạ đứng phía sau Lạc Vũ, thành viên khác của Thất Nguyệt Thập Ngũ thì lại đứng xung quanh, cẩn thận đánh giá
Dù sao đối mặt là tổ chức đệ nhất sát thủ Lạc gia, chung quy người đối mặt là nữ vương của giới sát thủ, vì lý do an toàn, phương diện Thất Nguyệt Thập Ngũ bố trí đến cực kỳ nghiêm mật
Thời gian chờ đợi đều là gian nan, Lạc Vũ có chút thấp thỏm, không biết nữ vương là thật sự muốn hợp tác, hay là một trận Hồng Môn Yến, chỉ vì dẫn dụ mình mắc câu
Thất Nguyệt Thập Ngũ phá hủy nhiều nhiệm vụ của Lạc gia như vậy, nữ vương có nhớ thù hay không, có diệt chính mình tại chỗ hay không?
Lạc Vũ ngồi ở trên ghế, dùng tay khẩy mặt bàn, Tịch Thất nhìn ra Lạc Vũ căng thẳng, vỗ vỗ phía sau lưng nàng, ra hiệu chính mình luôn ở phía sau nàng, chưa bao giờ rời khỏi
Hai người không nói một câu, lại cực kỳ ăn ý biết ý của đối phương, có lúc, ngôn ngữ có vẻ dư thừa, một cái ánh mắt đã đủ
Nữ vương đến rồi
Lạc Hàn mang theo đeo mắt kính màu nâu, mặc một áo đen bó sát người thấp ngực, phía dưới là váy thẳng màu đen, váy thẳng chưa đến đầu gối, đùi * ở bên ngoài. Lạc Vũ có chút cảm giác khó chịu, lẽ nào nữ vương mỗi lần nói chuyện làm ăn, đều sẽ ăn mặc gợi cảm như thế sao?
Lạc Vũ đứng lên, đi tới trước mặt nữ vương, lễ tiết đưa tay ra, nữ vương lại trực tiếp vòng qua Lạc Vũ, ngồi ở trên chủ vị, từ đầu tới đuôi không có nhìn thẳng qua Lạc Vũ một chút
Lạc Vũ mang theo mặt nạ, mang theo máy biến âm, còn mang theo bao tay, để tránh bị nữ vương nhìn ra đầu mối, cho nên Lạc Vũ tin chắc, chỉ cần cẩn