Chương 67: Tập kích ngực
Không qua bao lâu, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách
Lạc Vũ nằm sấp trên giường thở hổn hển rất lâu, mới chậm rãi từ trong đau đớn thở ra hơi, trên mặt vẫn là mồ hôi lạnh. Lạc Vũ dùng sức vặn lấy hai tay, liều mạng giãy giụa trước đó đã để dây trói có chút lỏng lẽo, cho nên nữa phút sau, Lạc Vũ cuối cũng đem dây trói chính mình cắt đứt đi
Lạc Vũ xoa xoa cổ tay sưng đỏ, dấu dây phía trên khắc thật sâu, giống như đeo một vòng tay, vừa chạm thì đau
Lạc Vũ để chân trần xuống giường, bàn chân trần vừa giẫm tới mặt đất, đã bị hàn khí trên đất lạnh đến mức run lập cập. Quả mông đã không có tiếp tục chảy máu rồi, vết máu dọc theo bên đùi uốn lượn mà xuống, trước đó, vẫn lan tràn đến nơi cổ chân nhỏ, bây giờ chất lỏng đỏ tươi khô cạn ở trên da thịt mềm mại
Lạc Vũ nhịn đau xuống giường, sau đó khập khiễng đi đến phòng tắm mịt mờ, mỗi một bước đi, Lạc Vũ thì đau đến liên tục hút không khí, lông mày nhíu thẳng
Lạc Vũ vươn tay ra, nhẹ nhàng đẩy ra cửa của phòng tắm, bên trong tràn đầy nhiệt khí ẩm ướt, có có tiếng nước thanh thúy. Lạc Vũ chân trần bước vào, cho dù Lạc Vũ thả nhẹ bước chân, không làm ra tiếng vang gì, Lạc Hàn vẫn là cảm giác được có người vào. Đây là cảnh giác và nhạy cảm trình độ cao nhất của sát thủ từ lúc sinh ra đã mang theo
Lạc Vũ trong lòng có chút sợ, không biết nữ vương có còn tức giận hay không, cho nên không dám làm ra một chút tiếng động, nhẹ tay nhẹ chân từ từ đi lên trước, còn hết sức nín thở
Thì ở thời khắc nàng kéo ra rèm cửa, Lạc Hàn cũng động tác nhanh chóng cầm lấy súng lục trên giá, để ngừa vạn nhất. Đối với sát thủ mà nói, mọi lúc mọi nơi để phải phòng kẻ địch lén lút tập kích, cho dù là đang tắm ngủ, cũng không thể nới lỏng
Lạc Vũ còn chưa bước vào, bổng nhiên trời quay đất chuyển, trên cổ bị cánh tay của nữ vương chặt chẽ bóp lấy, trên ngực cũng hiện họng súng đen ngòm chỉa lấy
Lạc Vũ bị dọa đến thét to,"Đừng nổ súng, là con"
Lạc Hàn để súng xuống, vui mừng vừa rồi không có cướp cò súng, một khi chính mình bóp cò, hậu quả kia....
Một bạt tay quất qua, Lạc Hàn tức giận mắng, "Lén lén lút lút làm cái gì!" lúc trước hơn nữa là thích khách lén lén lút lút như vậy, đối xử thích khách, tự nhiên là nhanh chuẩn độc, cho nên nghe được tiếng vang nhỏ bé bên ngoài, Lạc Hàn phản ứng đầu tiên là có kẻ địch đánh lén
Lạc Vũ bĩu môi, lại đánh một bạt tay, uỷ khuất đến lợi hại, hoàn toàn không biết vừa rồi chính mình đã ở một vòng quỷ môn quan, nếu như nữ vương không có chậm trễ một khắc như vậy, hoặc là cái cổ bị nữ vương vặn gãy, hoặc là ngực sẽ bị viên đạn xuyên qua
"Mẹ -" hốc mắt Lạc Vũ hơi đỏ, uỷ khuất hề hề chui vào trong lòng của Lạc Hàn, đem đầu lông xù vùi vào giữa hai ngực của nữ vương, sau đó dùng sức cọ cọ, lời mang theo khóc nức nở, "Đừng tức giận con có được không, con biết con rất ngốc, rất vô dụng, từ nhỏ đến lớn, thì luôn là phế vật của Lạc gia, so với Lạc Lan, càng là tồi tệ..." Lạc Vũ nức nở mấy tiếng, nước mắt uông uông, "Con không nên chạy trốn, không nên hèn yếu như vậy, một chút khổ cũng chịu không được, con biết sai rồi, mẹ..."
Lạc Vũ đã khóc đến nói không ra lời, con mắt cũng sưng đỏ như trái đào, hai tay ôm chặt lấy eo của nữ vương, mặt nằm trên ngực của nữ vương, sau đó ngẩng đầu giương một đôi mắt to đen trắng rõ ràng, nước mắt uông uông nhìn chằm chằm gương mặt của nữ vương
Khí hàn lạnh lẽo bốn phía của nữ vương biến mất mấy phần, sắc mặt cũng không lạnh lẽo cứng rắn như vừa rồi
Vết máu trên mông khô đi bị nước nóng làm tan, từ từ chảy xuống, đem nước trên gạch sứ nhuộm thành màu đỏ, trong phòng tắm cũng thăng lên một cổ mùi máu tươi nồng nặc
Cánh môi trắng bệch không màu, gò má hơi sưng đỏ, còn có cái mũi đỏ khịt khịt, để vệt nước mắt loang lổ trên gương mặt nhỏ của Lạc tiểu Vũ trở nên có chút đáng thương vô cùng
"Vết thương dính nước sẽ bị viêm" Nữ vương không nói thêm cái gì nữa, mà là trực tiếp bồng Lạc Vũ lên, mặt vẫn cứ không biểu tình, để Lạc Vũ hơi khơi lên khóe miệng. Gương mặt nhỏ dán lên ở khe v*ú của nữ vương, Lạc Vũ lén lút liếc một cái, sau đó cúi đầu nhìn của mình, buồn bã suy nghĩ, chính mình khi nào mới có thể lớn đến mức độ đầy đặn như vậy
Bởi vì dính nước, nữ vương sợ vết thương nhiễm trùng phát viêm, cho nên thoa rượu cho cái mông nhỏ của Lạc Vũ, Lạc Vũ theo thường lệ kêu thảm thiết, lộn xộn, đau đến nhe răng trợn mắt, còn nhiều lần vỗ bỏ bàn tay bôi thuốc của nữ vương
Cuối cùng chọc giận nữ vương, một cái tát tàn nhẫn vỗ vào trên cánh mông vô cùng đáng thương, mắng ra, "Cho ngươi ba phần màu sắc, thì mở phường nhuộm với ta! Ngươi còn dám động đậy, có tin ta cầm roi quất ngươi một buổi tối hay không!"
Lạc Vũ nức nở một tiếng, lén lút liếc nhìn gậy mây xanh tím khủng bố đáng sợ nằm trên đất, gậy mây vẫn không có lấy đi, nếu như lại chọc giận nữ vương, mông vốn thì vết thương đầy rẫy nhất định sẽ bị nữ vương đánh đến da tróc thịt bong
Lạc Vũ co rúm lại một chút, quả nhiên nghe lời ngoan ngoãn hơn nhiều, nhịn đau cắn góc chăn, không dám gào lên một tiếng, mông cũng không dám lắc tới lắc lui, cho dù đau, cũng chỉ có yên lặng rơi lệ mạnh mẽ nhẫn nhịn. Không thể không nói uy hiếp của nữ vương cực kỳ có tác dụng, có sự phối hợp của Lạc Vũ, nữ vương mấy phút thì bôi xong thuốc rồi
Chạng vạng yên tĩnh màu đen. ánh trăng thưa thớt
Cánh mông đau đến lợi hại, Lạc Vũ không dám nằm ngủ, chỉ đành nghiêng người dựa vào bên người của nữ vương, trong mơ mơ hồ hồ, một cái chân vòng ở trên chân của nữ vương, sau đó thân thể lật một cái, cả người đều toàn bộ nằm sấp trên người của nữ vương, cái đầu gối ở trên nơi đầy đặn của nữ vương
Lạc Vũ thoải mái thỏa mãn cọ cọ cái đầu, trong tiềm thức cảm thấy vị trí này so với gối đầu trước đó thoải mái hơn nhiều. Lạc Vũ nằm sấp trên người của nữ vương, dùng cả tay chân, giống như bạch tuộc gắt gao quấn lấy thân thể của nữ vương, còn tưởng rằng ôm lấy chính là một cái gối ngủ vô cùng mềm
Lạc Hàn bị làm tỉnh, cảm thấy trên người nặng đến lợi hại, ngực càng giống như đè một cục đá. Lạc Hàn mở mắt vừa nhìn Lạc Vũ đang coi chính mình là đệm giường, ngủ đến thoải mái, không kiềm lòng được cau mày đẩy đẩy, ai biết Lạc Vũ không chỉ không có tỉnh lại, tay chân ngược lại mà ôm đến càng chặt, quấn chặt lấy nữ vương, kiên quyết không chịu buông ra
Nữ vương cau mày, rất muốn bay lên một cước đá Lạc Vũ xuống giường, nhưng mà suy nghĩ đến vết roi thấm máu trên mông của nàng, chỉ đành thở dài bỏ đi, mặc cho Lạc Vũ tùy ý coi cô là đệm giường đè lên
Nữ vương chọc chọc miệng thịt đô đô của Lạc Vũ, ai biết Lạc Vũ trong vô ý đem đầu ngón tay của nữ vương ngậm lấy, sau đó cắn thật mạnh, nữ vương đau đến vội vàng rút tay về, hận không thể một bạt tay đánh qua đem Lạc Vũ quật tỉnh, nhưng mà thấy được Lạc Vũ đang ngủ say, nữ vương cũng chỉ đành nhịn một chút bỏ đi
Trong giấc mộng, thế giới đột nhiên rơi một khối đĩa