Chương 8: Chợ đen
Lạc Vũ đi ra ngoài một trận, khi trở về mang theo chút ăn vặt của quán ven đường. Bếp trưởng của Lạc gia mặc dù không tệ, nhưng mà ăn nhiều sơn trân hải vị, vây cá bào ngư, loại hàng ven đường tiện nghi này liền có vẻ cực kỳ mỹ vị. Lạc Vũ đối với những món ăn vặt này yêu thích không buông tay, có cơ hội thì sẽ mua nếm thử
"Xem, mình mua đậu hủ thơm, lẩu rau hẹ, khoai tây xay, còn có cuốn sốt thịt" Lạc Vũ ôm lấy cổ của Tịch Thất, khoe khoang đem mỹ thực trên tay đặt ở trước mắt Tịch Thất quơ quơ
Tịch Thất nhịn xuống kích động vật qua vai đem người áp chế lại. Đối với một cảnh giác độ cao, cả nửa đêm ngủ đều cầm súng, bất cứ sát thủ chuyên nghiệp nào mà nói lúc nào cũng không dỡ xuống phòng bị, Tịch Thất là tuyệt không thể đem phía sau lưng không hề phòng bị để cho những người khác. Huống chi, ba thước là một khoảng cách an toàn tối thiểu của là một sát thủ, ngày xưa người vượt qua giới hạn này, đều bị Tịch Thất ám sát ở bên dưới dao găm. Nhưng mà hai người ở chung tiếp cận một năm, Tịch Thất đã quen thuộc hô hấp và tiếng bước chân của Lạc Vũ, còn không có tới gần liền biết là Lạc Vũ trở về, bằng không vào giờ phút này cuống họng của Lạc Vũ đã dao găm cắt vỡ rồi.
Lạc Vũ lại không hề phát hiện, tiếp tục ôm lấy cái cổ của Tịch Thất, còn đem đầu đặt ở trên vai cô ấy, cười nói, "Mình ra ngoài vì cậu giải quyết chuyện phiền toái, cho nên bữa này cậu mời khách"
Tịch Thất vẫn như cũ không quá quen thuộc tiếp xúc thân thể với người khác, loại thân mật này làm cho cô ấy cảm thấy có chút xa lạ, nhưng cũng không bài xích. Tịch Thất hơi nhíu nhíu mày lại, lại rốt cuộc không có đẩy Lạc Vũ ra
"Chuyện giải quyết rồi sao?" Tịch Thất quay đầu qua hỏi, giết người cô ấy biết, ứng phó loại chuyện tình tình yêu yêu của tiểu nam sinh này lại làm cho cô ấy cảm thấy bó tay toàn tập, phiền phức đến không xong, đâu có sát thủ nào thoải mái giơ tay chém xuống
"Nam sinh kia rất si tình, hỏi mình cậu rốt cuộc có bạn trai hay không, mình nói không có a, ai dám làm bạn trai của cậu a. Sau đó hắn thì hỏi, nếu cậu đã không có bạn trai, tại sao không cùng hắn qua lại chứ, sau đó mình thì nói, hai người không phải người của một thế giới" Hô hấp của Lạc Vũ nhẹ nhàng phả ở bên tai Tịch Thất, nhu hòa, giống như lông chim mỏng manh. Tịch Thất đột nhiên có chút không dễ chịu đem Lạc Vũ đẩy ra
"Không đáng kể, dù sao giải quyết xong thì được rồi" Kỳ thực Tịch Thất cũng không quan tâm mạng người khác, đối với cô ấy mà nói, thấy qua quá nhiều người chết, quá nhiều máu tanh, người chết ở dưới súng mình cũng không phải số ít, sớm đã thành thói quen, nhìn quen lắm rồi, gặp biến không sợ hãi rồi. Huống chi sống chết của người khác và cô ấy có liên quan? tuy là do cô ấy mà lên, nhưng cho dù đối phương thật sự nhảy lầu, cô cũng sẽ không có bất kỳ gánh nặng trong lòng nào. Máu của cô ấy ở rất nhiều năm trước thì đã lạnh rồi. Chỉ là nếu như đối phương thật sự xảy ra chuyện, cảnh sát thì sẽ điều động, cô ấy cũng sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, nói như vậy liền vô cùng có khả năng bại lộ thân phận của cô ấy, đối với cô ấy càng bất lợi. Cho nên, Tịch Thất cũng không muốn đem chuyện làm lớn, Lạc Vũ trước tiên nhân nhượng cho yên chuyện tự nhiên là kết quả tốt nhất
"Cậu muốn nếm thử những thứ đồ này không?" Lạc Vũ vừa muốn đem đưa vào trong miệng, liền bị Tịch Thất ngăn cản
"Mình trước tiên kiểm tra một chút" Kiểm tra trong miệng Tịch Thất là kiểm tra kiểm độc, ở đồ ăn của Lạc gia bưng cho Lạc Vũ ăn đều là đám người Lạc 13 kiểm nghiệm, cho nên Lạc Vũ đối với chuyện thuốc độc cũng không quen thuộc, thế nhưng Tịch Thất quanh năm suốt tháng đều là một thân một mình loanh quanh bên sống chết, hồi trước đã từng bị người hạ độc ám hại, cho nên đối với cái này khá là tinh thông
"Đợi lát nữa mình muốn dẫn cậu đi gặp một người" Nhắc tới chính sự, biểu tình của Lạc Vũ cũng thoáng trở nên nghiêm túc
"Ai?"
"Đi rồi cậu tự nhiên sẽ biết" Lạc Vũ giả vờ thần bí, cười không đáp
Đi ở trên đường Dạ Vương, Tịch Thất trước tiên đi đường vòng tới một nơi khác. Dưới đất trung tâm mua sắp, cũng chính là cái gọi là chợ đêm. Một địa phương buôn