"Đề nghị này...không tồi..."
Nghe được câu này của hắn Cung Thiên Hàn cho dù như trước vẫn lạnh nhưng bên trong đã có phần nào an tâm. Hắn thực sự đồng ý gia nhập Lam tinh cung, từ nay về sau Lam tinh cung sẽ là một tồn tại đỉnh phong của đỉnh phong khi có hai Hậu tiên chống đỡ, bất kì thế lực nào cũng không dám ho he đụng tới dù chỉ là một tấc đất.
Đừng nghĩ rằng Lam tinh cung là một tồn tại đỉnh phong, vạn người ngước mắt nhìn thì không có kẻ nào dám chống lại. Nàng từng rằng nàng là Hậu tiên còn lại duy nhất, điều đó không sai khi thanh danh của nàng được phơi bày ngoài ánh sáng, nhưng nó sẽ sai nếu xét ở phương diện ẩn thế tộc bởi năm đó khi Cung Tiểu Linh đoạt được Bí điển thiên đạo, có vài kẻ không tham gia vào cuộc chiến, điều này khiến nàng có chút bận tâm bởi nàng hiểu rõ rằng dung nạp trở thành một phần của linh giới chính là ao ước của kẻ tu luyện. Chúng năm đó không xuất hiện chính là muốn thời gian về sau dùng năng lực của mình để cướp đoạt Bí điển thiên đạo với những Hậu tiên non trẻ khác, với tài lực và nhận lực của ẩn thế tộc, chúng đã thu được rất nhiều tài bảo, dược linh hiếm có dự trữ.
Một kẻ tới nàng có thể đáp trả nhưng hai hay ba kẻ tới, nàng không dám chắc mình có sẽ thắng được nhất là chúng còn là mấy lão bất tử đã tu thành tinh. Cho nên khi đắn đo về việc ra yêu cầu với Yami, nàng đã chịu nhượng hắn không chỉ một bước để đặt lợi ích tông môn lên hàng đầu. Nếu có thể tìm được kẻ thứ hai thì nàng đã tìm tới hắn bởi nàng không có thiện cảm với tính cách cuồng bạo của Yami, nhưng vấn đề không phải là có tìm hay không, quan trọng ở đây chính là Yami là một kẻ trung gian không theo bất kì một tổ chức hay gia tộc nào. Lập lên điều kiện này với hắn, nàng không lo rằng hắn sẽ phản bội.
"Đáng tiếc...ta không quan tâm"
Ly trà trên tay Cung Thiên Hàn tan biến thành từng hạt bụi theo kẽ ngón tay nàng rơi xuống mặt đất, hai mắt lạnh thấu xương nhìn hắn, uy áp nặng tựa thái sơn từ người nàng tỏa ra, đè lên người hắn. Nàng lạnh lùng hỏi, bên trong giọng có ẩn chứa một cơn tức giận không nhỏ
"Vì sao?"
Yami hiển nhiên sẽ không bị cái áp lực bé tí này dọa chết. Hắn nhàn nhạt cười, ánh nhìn vào đôi mắt của Cung Thiên Hàn có ý trào phúng
"Vì ta không thích? Ngươi nghĩ xem tại sao ta lại phải gia nhập vào một cái tông môn bé tẹo chỉ có độc nữ nhân nhảy nhót?"
"Ngươi!"
Hai tay nàng run lên bần bật, lời này chính là thóa mạ trắng trợn. Chỉ có độc nữ nhân nhảy nhót!? Hắn nghĩ rằng Lam tinh cung chính là cái nơi bẩn thỉu đó ư!?
Sát khí ghê người tỏa ra từ Cung Thiên Hàn khiến cho nhiệt độ căn phòng như dừng lại ở âm độ. Hồng Liên và Tử Nguyệt đồng dạng hít thở không thông, cả ngươi như bị một tòa núi lớn đè nặng lên vai, vô pháp chống cự.
Chẳng qua Yami vẫn ung dung tự tại, khóe miệng câu lên một nụ cười lạnh lẽo. Phải chăng nữ nhân này thông minh hơn một chút
"Cung Thiên Hàn...ta đã cho ngươi cơ hội để cút nhưng có vẻ như..."
Cung Thiên Hàn trừng mắt, không dám tin vào mắt mình.
Bởi cổ nàng hiện tại đang bị thiếu niên kia bóp chặt lấy nhấc bổng lên. Đáng sợ chính là nàng dù cho có phát động năng lượng cỡ nào, phản kháng thế nào đi chăng nữa, tay hắn vẫn giống như sắt thép lạnh lẽo giữ vững tư thể nhấc cổ nàng lên, thậm trí bàn tay còn đang chậm rãi xiết lại.
Nàng nghiến răng vùng vẫy hòng thoát khỏi bàn tay hắn trong tuyệt vọng. Cổ nàng giờ đây đã quá đau đớn! Nàng có thể nghe thấy từng tiếc răng rắc của xương cổ bắt đầu vụn vỡ, cứ như thế nàng sẽ chết không phải bàn cãi.
"Yami! Dừng lại! Ta cầu ngươi hãy dừng lại! Ngươi không thể giết cung chủ!"
Tử Nguyệt dù rất kinh diễm nhưng vẫn không phải ngồi đó nhìn cung chủ bị giết chết. Nàng lao tới ôm lấy hắn mà ngăn lại, thậm trí đã bật khóc bởi nàng không nghĩ tới việc con trai mình trở thành dạng này tồn tại khinh thường mạng người.
Yami sắc mặt không đổi nhìn Tử Nguyệt sau đó thở dài khó chịu, buông lỏng bàn tay thả Cung Thiên Hàn ngã bịch xuống đất.
Nàng ta ho sặc lên, tham lam hít lấy không khí xung quanh để tìm lại cảm giác khi còn được sống. Quá đáng sợ! Hắn như vậy còn mạnh hơn nàng gấp trăm vạn lần, là nàng từ đầu đã quá coi thường hắn rồi sao?
Cung Thiên Hàn dù có trẻ, xinh đẹp nhưng não bộ không phải là của một thiếu nữ nữa, bất kể lý do nào thoái thác cho sự yếu đuối của mình đều sẽ không có, nàng chỉ biết mình thua hắn...hơn nữa thua rất thảm khốc! Suýt chút nữa đã vong mạng chỉ bằng một bàn tay hắn.
Nàng ôm lấy cái cổ trắng noãn còn in hằn dấu tay đỏ của mình, liếc nhìn Yami bằng một ánh mắt đầy sợ hãi, là ánh mắt của kẻ yếu kính sợ kẻ mạnh. Hắn cười, chỉ là mắt vẫn trống rỗng đến đáng sợ, buông lời cuồng ngạo
"Không phải do ngươi yếu...mà do ta quá mạnh..."
Nói xong, hắn nhìn lên phía cầu thang, nơi đã xuất hiện bóng dáng của hai thiếu nữ. Ari biểu cảm có chút phức tạp, thế chỉ là thoáng qua bởi nàng không biết thân phận của Cung Thiên Hàn thế nhưng riêng Scarlet lại khác, nàng cảm giác thật hoa mắt, giống như thế giới quan trong nàng đã xụp đổ thành từng mảnh. Năng lực kinh hãi thế tục của Yami đã nhẫn tâm nhục nhã cái lý tưởng của nàng. Lấy Cung Thiên Hàn làm động lực phấn đấu? Chí tôn? So với Yami quả là một mớ rác thải không hơn không kém. Chắc chắn không chỉ nàng, mà đâu đó trong thâm tâm Hồng Liên, Tử Nguyệt hay thậm trí là Cung Thiên Hàn đều có một điểm như vậy. Đây...mới chính là tồn tại mang tên chí tôn! Không ai khác chính là thiếu niên kia...
"Đi..."
Hắn nhìn Ari nói. Dù không hiểu là chuyện gì nhưng linh cảm cho nàng biết, việc hắn làm là một việc động trời.
Cúi đầu chào Tử Nguyệt đứng thất thần tại đó, nàng vội vã quay lưng đi theo Yami.
Bây giờ trong phòng, không khí cực điểm quái dị.
Yami đã để lại một