"Yami...Yami...trên đầu ngươi!"
Ari lắp bắp kinh hãi, ngón tay run rẩy chỉ lên phía đỉnh đầu hắn.
Yami nghi ngờ nhìn lên, chỉ thấy ở đỉnh đầu mình xuất hiện một ấn kí màu đen hư hư ảo ảo trôi nổi trên nền không khí. Hắn cười một tiếng nhạt nhẽo, cứ tự hỏi rằng vì sao hắn đi vô thanh về vô thức mà Hồn Điện vẫn có thể truy ra mình, hóa ra là do cái truy tung ấn này. Hắn biết, lần này phiền phức lớn rồi! Bởi ngoại trừ chết đi thì hắn còn sống ngày nào, Hồn Điện còn săn giết hắn ngày đó. Chỉ cần hắn giết một người, ấn kí lại càng đậm đặc, càng tích lũy lên nhau, Hồn Điện cứ bám theo đó mà tìm tới. Nhưng không sao, chúng đến một, hắn giết một, giết cho tới khi Hồn Điện không còn một bóng người.
Bỗng một tiếng nổ lớn vang lên, khoảng đất dươia chân hai người bỗng dưng phát nổ lõm xuống. Có thể thấy kẻ tung đòn này là muốn lập tức đoạt mạng hắn và Ari.
Chỉ là sau đám khói bụi, hai người đã không còn bóng dáng. Mà gần đó, Yami cả cơ thể như ma như quỷ dần xuất hiện, trên tay vẫn còn xách lấy cổ áo Ari. Hắn tà tà cười, trên tay xuất hiện Diệt Thiên Chùy Thủ dồn năng lượng vào đó, hướng tới không trung phi đi.
Diệt Thiên Chùy Thủ là cổ vật vũ trụ, nếu biết khai phá tiềm năng của nó, nó sẽ trở thành một thứ nguy hiểm. Và hiện tại, bao nhiêu tinh túy của nó đã bị Yami khai phá triệt để, một phi này vượt qua mọi định luật về không gian, thời gian, xé không gian bắn đi.
Một tiếng nổ ầm vang lên, giống như va chạm lấy thứ gì đó dẫn đến áp lực tứ phía bắn ra, cuồn cuộn phá nát cả đoạn đường lớn. Chỉ vài giây, chưa tới một sát, gần như cả đoạn đường chỉ còn là một hố lớn, cho thấy sức mạnh của nó kinh khủng cỡ nào.
Ở phía xa xa, mọi người đã phải từ xe nhảy xuống, trực thăng của Long Tổ suýt chút mất lái mà đâm xuống.
Flora cùng một nữ nhân mặc áo choàng từ trên nhảy xuống, cả hai đều biết, mọi chuyện đã trở nên phức tạp.
"Thanh Long Vệ đại nhân, có cần phải báo cho Thanh Long Sứ Giả hay không?"
Nữ nhân được gọi là Thanh Long Vệ trầm mặc, sau cùng lắc đầu
"Hiện tại chưa vội, nhìn xem kẻ kia là cấp độ gì, biết đâu ta có thể ra tay"
Flora không nói gì, hai mắt nhìn về phía chiến địa, chỉ sợ sau cùng nơi đây sẽ trở thành bình địa. Nàng cảm thấy đây không đơn thuần là việc của những kẻ thuộc về phạm trù Nhân Loại Lực như nàng nhúng tay vào. Đây đã là tiên nhân đấu rồi!
Quay về Yami, hắn sau khi phi ra Diệt Thiên Chùy Thủ, kẻ tấn công cũng đã xuất hiện. Xem ra cơ thể phàm nhân này vẫn quá yếu, một đường ban nãy không thể trực tiếp miểu sát kẻ kia. Hơn nữa nếu thành công diệt sát được thì vẫn còn một kẻ nữa đang ẩn núp tại đây, chỉ cần kẻ kia chết sẽ lập tức đánh tới.
Yami che chắn trước Ari, nói
"Ari, mau chạy tới đó"
"Còn ngươi!?"
"Đừng lo, chúng chỉ là rác rưởi"
Hắn ngạo mạn cười nói, âm thanh không to không nhỏ nhưng có thể bị nghe thấy bởi kẻ kia.
Ari dù lo lắng, không muốn rời khỏi hắn nhưng khi bị ánh nhìn vô nhân tính của hắn nhìn vào, cả cơ thể lạnh lên rốt cục cũng phải chạy đi. Nàng không muốn hắn chết, nhất quyết không! Thế nhưng cơ thể nàng tự hoạt động, không còn kiểm soát được.
Vừa chạy, khóe mắt nàng còn vương lại một chút lệ nóng, không cam lòng.
"Muốn đi!? Không dễ!"
Giọng nói già nua khàn khàn vang lên chói tai, hắn một quyền đánh tới Ari. Quyền này đem không khí bùng nổ trở thành một viên đạn pháo bắn tới Ari nhưng chỉ đi được nửa đường liền bị phá nát bởi Yami.
Ari bị tấn công bất ngờ, liền dừng lại, hai chân cứng đờ không di chuyển được.
"Mau cút!"
Yami trầm giọng nói đem nàng kéo lại hiện thực. Nàng nhìn một chút Yami lần nữa, sau đó quệt nước mắt mà chạy đi. Cho tới lúc lưng nàng trở nên bé dần, hắn mới nhìn lại kẻ vừa tấn công mình. Đó là một lão già chột mắt với khuôn mặt biến dạng kinh tởm, đầy thịt hồng chảy ra ngoài, con mắt bị chột kia bị phủ đầy bởi những cục thị đỏ hỏn trông thực khiếp hãi.
Hắn chầm chậm nhìn Yami, trên mặt nở một nụ cười ghê rợn. Yami cũng cười nhưng lại là một nụ cười lạnh lẽo, hắn nhàn nhạt nói
"Lại là Hồn Điện"
"Nhóc con, ngươi không sợ ta?"
Hắn đáp xuống đất, híp mắt bên kia lại hỏi.
Yami lắc đầu, hai mắt đầy khinh bỉ nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên
"Tại sao ta lại phải sợ kẻ yếu hơn ta?"
Lão già kia phá lên cười, trong mắt đã có mấy phần điên cuồng. Tốt! Hắn rất thích chà đạp mấy kẻ có tâm tình như vậy. Thế nhưng hắn không có nhiều thời gian vậy, điện chủ bảo hắn nhanh giết tên nhóc này, thu hồi đồ vật.
"Tốt...vậy thì ngươi...mau chết đi!!!"
Cả cơ thể hắn bộc lộ ra một nguồn năng lượng khổng lồ, điên cuồng cắn xe mọi thứ xung quanh mình. Vì năng lượng tưởng chừng vô hạn mà độc ác của hắn, cả mặt đất muốn rung lên, bầu trời xanh bỗng mây đen ù ù kéo tới.
Bên kia, Thanh Long Vệ nữ nhân có chút ngạc nhiên, Hồn Điện lần này vấy mà phái ra Thần Chi Lực năng lực gia, lại còn là Sơ Thần cấp độ.
"Thanh Long Vệ, Thanh Long sứ giả cho gọi"
Flora đưa bộ đàm cho nàng, nàng tiếp lấy, từ bên kia một giọng nói trầm ổn cất lên
"Tô Vũ, có chuyện gì xảy ra?"
"Thanh Long sứ, Hồn Điện đã phái ra một Thần Chi Lực Sơ Thần cấp độ, đang phát ra khi tức hòng đẩy lùi Higa Yami"
Ở bên kia, giọng nói có chút gấp rút
"Higa Yami!? Ngươi chắc chứ!?"
"Ta nắm chắc"
"Tô Vũ, tuyệt đối không để cho hắn chết! Hắn là nhân tài, nhất quyết phải mộ hắn dưới trướng chúng ta, trước khi ba kẻ kia xông tới cướp. Hơn nữa với cấp độ của ngươi diệt sát một Sơ Thần không phải khó đi?"
"Lão già, ngươi nói nhiều quá, ta đã biết"
Nói xong, nàng cắt đứt liên lạc. Hai mắt đánh giá thế cục trận chiến. Hai mắt đột nhiên trừng lớn, bởi nàng đang có ý định bước ra cứu Yami thì hắn đã động rồi, nàng hoảng hốt
"Vậy mà hắn dám đối chiến!?"
Quay lại Yami, hắn mặc kệ lão ta bùng nổ