Két!
Chiếc xe từ từ dừng lại, báo hiệu rằng họ đã đến điểm cuối cùng. Một cỗ cảm giác lo lắng, sợ hãi dâng lên trong lông ngực của Đường Tĩnh Nhu. Mặc dù luôn có Yami ở sát bên cạnh, nhưng nỗi bất an sau thẳm trong tâm trí nàng vẫn chưa có chút nào với đi.
"Ngươi sợ?"
Trong não hải nàng, giọng nói lạnh lẽo đặc trưng của Yami vang vọng. Nàng thật thà gật đầu, lí nhí
"Ta...có một chút bất an..."
"Có ta ở đây, ngươi sợ cái gì"
Hắn cười nhạo nói, không khỏi khiến nàng tức đến đỏ mặt. Hung hăng trừng nhẹ một cái mặc dù không thể nhìn thấy nhân dạng của hắn.
"Xuống xe đi"
Một tên mặc vét cao to mở cửa, lạnh nhạt nhìn qua Đường Tuyết và Đường Tĩnh Nhu, ra lệnh cho hai nàng xuống xe.
Chẳng qua Yami đã nhanh hơn một bước, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện phía sau, đưa tay lên bổ thẳng xuống gáy của hắn. Chưa kịp phản ứng, tên này chỉ kịp a lên một tiếng sau đỏ đổ xuống ngất lịm.
Đường Tuyết không nói một lời nào, liền nắm lấy tay Đường Tuyết Nhu, cả hai đồng loạt xuống xe. Hai người xuống xe rồi, lúc này Yami mới nắm lấy cổ tên này, quăng hắn lên xe, giống như quăng đống rác rưởi đồng dạng.
Đã bao nhiêu năm rồi? Khung cảnh nơi đây dù rất thanh bình nhưng vô thức tạo cho Đường Tuyết cảm giác u ám, bức bách lạ thường. Giống như bức trang yên bình ngoài dinh thự này tượng trưng cho sự an toàn giả dối mà nàng đã từng chìm đắm. Đường gia thực sự không yên bình như vẻ bề ngoài của nó, bên trong giống như một con quái vật thèm khát quyền lực, muốn bành trướng cái miệng lớn của mình to hơn nữa, xa hơn nữa, tới khi Đường Kì đủ thỏ mãn mới thôi. Mà trong bước đi mạo hiểm đó, chắc chắn Đường gia sẽ đắc tội với rất nhiều thế lực, vậy nên khi biết được Đường Tĩnh Nhu có thiên phú biến dị, Đường Kì muốn đem nàng, bán cho một thế lực nàng không rõ ràng để đổi lấy bảo hộ của chúng. Một nước đi nàng coi rằng rằng thực sự tàn nhẫn.
"Ngươi cứ vậy theo chúng ta đi vào sao?"
Nàng cau mày nhìn hắn, mặc dù biết rằng hắn đồng ý đi theo để giúp đỡ nhưng thế này cũng quá lộ liễu đi?
"Thế nào? Không được?"
"Ngươi..."
Yami liền cắt lời
"Ta biết, nếu ngươi muốn nói rằng Đường gia còn nhiều kẻ khác mạnh hơn ta thì tốt nhất nên bỏ suy nghĩ đó..."
Tại thế gian này, đừng nói là mạnh mẽ, ở mức độ nào cũng chưa đáng để hắn quan tâm tới, chí ít là trong khoảng so bì về sức mạnh.
"Hơn nữa...người ta đã đón tiếp nhiệt tình như vậy, ngươi nói xem có hay không bị phát hiện?"
Soạt soạt vài tiếng, đã xuất hiện năm sáu bóng người từ hư vô xuất hiện, vây quanh Yami và hai mẹ con Đường Tuyết.
"Đường tiểu thư, cuối cùng ngươi cũng trở về"
"Ngươi...Mã quản gia..."
"Không ngờ nhiều năm như vậy, tiểu thư còn có thể nhớ được ta...còn kia...chắc là nữ tử của tiểu thư rồi"
Mặc dù kẻ kia nói rất có lễ độ, biết phận trên dưới, nhưng một lời hắn nói ra, không khỏi khiến Đường Tĩnh Nhu cảm thấy khó chịu, không thể diễn tả bằng lời.
"Là phu nhân kia nàng sai ngươi tới phải không?"
"Thưa tiểu thư...không chỉ phu nhân mà cả gia chủ...vậy nên, hôm nay dù ngươi có nói gì, Đường Tĩnh Nhu vẫn phải bị đưa đi"
"Mã lão cẩu, ngươi muốn chết!!"
Cờ thể Đường Tuyết bùng nổ một nguồn năng lượng lớn, cuộn trào tuôn ra hòng đặt uy áp lên tất cả con người tại đây. Yami có chút ngạc nhiên, vì lý do gì mà năng lượng trong cơ thể nàng ta lại giống bọn Hồn Điện đến như vậy? Rất giống...hắn không thể sai được...
"Để xem ngươi có bản lĩnh đó không đã!"
Kẻ được gọi là Mã quản gia kia cùng lạnh một tiếng, hầu như vứt bỏ hoàn toàn vỏ bọc lễ phép ban nãy, thay vào đó là một ánh nhìn đấy khinh thị quăng về phía Đường Tuyết. Cơ thể đồng dạng giống như Đường Tuyết, toát ra nguồn năng lượng nguy hiểm, thứ mà đáng lẽ ra thuộc về Hồn Điện.
"Ngươi...vậy mà đã là Đế Vương cấp độ?"
"Sao? Ngươi rất ngạc nhiên? Chỉ bằng một cái Chư Hầu cấp độ như ngươi, có thể làm ra được chuyện gì...Huống hồ...ngươi hiện tại chạy không thoát!"
"Lên! Chỉ cần bắt lấy Đường Tĩnh Nhu, Đường Tuyết giết ngay lại chỗ!"
Năm kẻ kia thừa lệnh phóng lên, thậm trí vũ khí trong tay đã động tới năng lực hòng giết chết Đường Tuyết càng nhanh càng tốt.
Đường Tuyết hiển nhiên không đứng chờ chết, muốn lao tới tử chiến cùng bọn chúng, chí ít câu kéo để Yami dẫn Đường Tĩnh Nhu chạy thoát khỏi nơi đây. Thế nhưng chân nàng mới động, đã bị một lực đạo kinh người kéo giật trở lại. Yami lúc này giống như đùa cợt, nhàn nhạt cười nói
"Coi chừng bị sét đánh ngu người..."
"Đây là thời khắc nào r...!!!"
Đoàng!
Giống như tiếng long ngâm hổ gầm đinh tai nhức óc, từ trên trời đánh xuống năm tia huyết lôi, đáng sợ hơn, nó giống như có linh tri con người, một đường nhanh chóng đánh tan cơ thể của năm tên kia, hóa kiếp cho chúng trở về tro bụi theo đúng nghĩa. Đường Tuyết kinh hãi, hai mắt giống như gặp ảo giác, nhìn sang Yami, giọng có một chút run rẩy
"Là...ngươi làm?"
"Có lẽ đi? Còn về ngươi...
Một giây.
Hai giây.
"Cũng chết theo bọn chúng đi..."
Mã quản gia cả người giống như trúng phải tà, đổ gục xuống co giật liên hồi, hai mắt dần trợn ngược rỉ máu, để rồi cuối cùng, cả cơ thể phát bạo mà chết, một cái chết rất xứng...đó là điều Đường Tuyết nghĩ hiện tại.
"Ọe!"
Đường Tĩnh Nhu không được như Yami hay Đường Tuyết, trực tiếp quỳ xuống mà nôn thốc. Mặc dù lão già kia chết là đúng, Yami chỉ lấy đạo của người để trả cho người mà thôi, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy một tràng diện máu me như vậy, vượt quá sức chịu đựng của não bộ. Cho nên giống như một phản ứng, nàng mới nôn ra như vậy.
"Ta tự hỏi tại sao cơ thể của ngươi và hắn lại có thể phát ra năng lượng của lũ Hồn Điện..."
Hắn bước tới đống bầy nhầy trước mặt, một chân đưa lên dẫm nát viên ngọc thạch đen vừa lăn ra kia. Hóa ra năng lực của chúng cũng phụ thuộc vào Hồn Điện...
"Hóa ra...nơi đây cũng chỉ là một cái ổ chó thứ hai của Hồn Điện mà thôi..."
"Phải không!?"
Huyết kiếm xuất hiện trên tay Yami, hắn một đường vung lên không trung. Cả một vùng không gian bùng nổ, hình thành lên một đạo kiếm khí kinh người, tỏa ra năng lượng cực kì tà ác chém tới dinh thự trước mặt.
Đồng thời cả cơ thể hắn giống như phá kén lột xác, thân thể vỡ vụn thành tửng mảnh nhỏ, giờ đây xuất hiện dưới nhân dạng là một tên thiếu niên có nhan trị cực kì cao, giống y hệt như cái cách hắn lột xác tại chiến trường kia vậy.
Hắn khi thường đã cường đại, giờ đây được sống trong bản thể thực của chính mình, năng lực càng cường đại hơn nữa. Chỉ một cái nhấc tay cũng có thể tạo ra vô vàn tử khí quấn quanh cơ thể.
Đường Tĩnh Nhu có một chút nằm mộng, Yami bộ dạng hiện tại trông thực sự xa lạ đối với nàng, Chỉ biết rằng hắn có một chút thanh tú nhưng không hề nghĩ đến việc đây mới là nhân dạng thực sự của hắn. Nhan sắc, tuyệt hảo...năng lực kinh người...nếu không phải mình còn có chuyện với Đường gia, chưa chắc đã được chứng kiến sự kiện phi lý này.
Đòn kiếm khí cuồng bạo đột ngột bị cản lại. Kẻ kia có một chút chật vật khi đón lấy đường kiếm kia, không khỏi nhìn Yami bằng