"Đừng nhìn ta như vậy... chúng đã bất nhân đừng trách ta bất nghĩa"
Hắn nhìn Tử Nguyệt mà nói, nếu như không vì cái gia đình nhân cách không bằng một con chó này, thân xác này liệu có bị đánh chết để hắn đoạt xác không? Hắn không quan trong nữa, giúp được cố chủ hoàn thành di nguyện, hắn không còn gì phải vướng bận. Giết người thôi mà? Hắn đều không quan tâm kẻ kia là ai, hắn muốn kẻ nào chết kẻ đó không được phép sống.
"Chưa xong..."
Hắn tà tà cười, cơ thể hóa thành ma ảnh phá tan cửa sổ phi ra phía bên ngoài. Có hai nguồn sức mạnh đang dao động rất nhanh về phía này, một người là Cung Thiên Hàn, kẻ còn lại không rõ ràng. Nhưng hắn có thể đoán được đó là ai, không phải là vị tứ trưởng lão kia muốn tới phục thù hay sao? Cung Thiên Hàn trăm cái gan cũng không dám...
"Chết!!"
Trên không trung, hai vệt năng lượng trắng cùng tím song song mà phi đi. Cung Thiên Hàn đang đuổi theo tứ trưởng lão mà khuyên nhủ
"Tứ trưởng lão, ngươi hãy nghe ta bình tĩnh lại"
"Cung chủ, ngươi đừng cản ta, ta cái thân già này dù có chết đi cũng phải lôi tên kia chết theo!!"
Mắt nữ nhân này đầy tơ máu, điên điên cuồng cuồng tiến tới vị trí của Yami. Hiện tại trong đầu nàng ta không có gì khác ngoài việc trả thù cho người đồ đệ cũng chính là nữ nhân hắn giết trong bí cảnh. Lần theo giấu vết từ ngọc truy hồn để lại, nàng đã cách nơi hắn tại không còn xa nữa rồi.
"Tứ trưởng lão ngươi thực sự phải như vậy? Hắn không phải là kẻ chúng ta có thể trêu vào!"
"Ngươi câm mồm!! Ngươi thì biết gì!? Ngươi có thể hiểu cho nỗi lòng của ta sao? Lẽ nào ngươi bắt ta phải nín nhịn hắn? Để linh hồn đồ đệ ta không thể siêu thoát?"
Nếu là ngày thường, có trăm lần tức nàng cũng không dám hét thẳng vào mặt Cung Thiên Hàn như vậy nhưng hiện tại phẫn nộ đã lên tới đỉnh điểm, nàng ta giống như đã không còn quan tâm tới chức vị nữa.
"Chính ngươi cũng theo nàng đi..."
"!!!???"
Giọng nói nhàn nhạt thoáng qua bên tai. Ngay tại tầm mắt mình, nàng ta có thể rõ ràng một bóng đen bằng tốc độ kinh người đã lao thẳng đối mặt với mình. Nàng ta trúng đòn, cả cơ thể như không có trọng lượng lập tức bị đánh bật xuống mặt đất. Cả một phía dưới khi mà nàng ta rơi xuống liền xụp đổ trở thành một hố sâu vài mét, khói bụi đất đá bốc lên mù mịt. Yami đã không thể nương tay trong đòn vừa rồi, không chết cũng mất nửa cái mạng.
Khói bụi dần tản đi, phía dưới hố nữ nhân kia hai tay bắt chéo đỡ lại đòn vừa rồi, sẽ chẳng có gì đáng kinh ngạc nếu như một nửa cánh tay của nàng đã bị đánh nát, nổ tung trở thành đống máu thịt in trên y phục. Toàn bộ năng lượng trong cơ thể chặn lại cũng chỉ có thể cản được cơ thể không bị đánh nát, còn tay nàng đã bị áp lực kinh khủng khủng kia làm cho tàn phế. Nhưng đó không phải tất cả...
Miệng nàng ta dần trào ra một chút máu, hai mắt ngày một xung huyết dữ tợn, sau vài phút im lặng, cuối cùng chỉ thốt lên vài chữ đầy oán hận
"Ngươi... chết... không được yên thân!"
Lập tức lồng ngực vốn giống như không chịu chút thương tổn nào oanh một tiếng nổ tung, giống như một hiếu ứng dây chuyền liên tiếp, cả cơ thể nàng ta máu huyết giống như thuốc nổ cào xé da thịt đồng thời phát nổ, hiện tại dưới hố sâu chỉ còn xuất hiện một bãi bầy nhầy máu thịt, không còn ra dạng người khi trước.
"Ngươi... ngươi..."
Cung Thiên Hàn cắn răng, cánh tay không tự chủ mà run rẩy lên, tự kiềm chế lấy cỗ địch ý đâm thẳng lên tâm trí nàng.
Yami tất nhiên không để để ý tới nàng, chỉ lạnh nhạt cười một tiếng. Hắn biết nàng không có gan dám tiến tới thêm một bước nữa, nàng ta là cung chủ, hiển nhiên cân nhắc được đâu là lợi đâu là hại. Không thể vì một cá nhân mà dẫn tới hàng trăm ngàn người tại Lam Tinh Cung rơi vào bế tắc, mà hắn... lại là kẻ có thói quen đuổi cùng giết tận.
"Ngươi có cần phải giết chết nàng như vậy không? Dù sao ngươi cũng biết rõ rằng nàng ta không đủ sức để đe dọa tới ngươi kia mà?"
"Cũng là kẻ thù mà thôi"
Hắn phất tay hời hợt mà nói, ánh mắt độc ác đồng thời liếc tới Cung Thiên Hàn cũng có ý nói rằng nếu như ngươi không phục, kẻ tiếp theo chính là ngươi. Nàng ta tức giận, trong mắt ngoài lạnh lẽo ra chẳng còn từ ngữ nào có thể miêu tả được nó. Nếu có thể nàng muốn giết chết hắn, xé hắn ra thành từng mảnh để lấp đi cỗ hận ý bên trong mình có thể tùy thời bùng nổ.
Cho tới lúc hắn đi rồi, nàng ta từ từ ngẩng mặt trời, lúc này trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng đã nổi lên từng đường gân xanh đáng sợ.
Bầu trời lúc này tối lại, ầm ầm tiếng sấm chớp rạch trời, cuồng phong, mưa bão nổi lên, mây đen xâm lấn cả nền trời xanh biếc. Nàng ta hít sâu, sau đó gầm lên một tiếng.
Cả thiên địa giống như tiếng thét đầy phẫn nộ của nàng mà rung chuyển dữ dội. Không thể báo thù, chỉ thể kìm nén, cảm giác này khiến nàng như muốn chết đi sống lại, chỉ có thể phát tiết ra ngoài bằng cách này, chỉ sợ nếu còn nhịn nàng thực sự sẽ chết vì nộ khí công tâm.
"Tên khốn kiếp!!!!!"
Cảm thấy thiên địa phía xa xa giao động mạnh mẽ, Yami hắn không khỏi mỉm cười. Nếu nàng ta đổi ý muốn đối đầu cùng hắn, hắn tùy thời có thể tiếp đãi.
"Cha..."
Nụ cười trên mặt hắn ngưng trọng, trong mắt không khỏi toát ra một cỗ vị máu tanh ghê người. Giọng nói này... hắn dù có chết hàng trăm hay hàng ngàn lần vẫn không thể lẫn vào đâu được. Đứa con được sinh ra từ năng lực của hắn và Yami No Kami, là nguồn cơn khiến hắn bị truy giết trong hết thảy tất cả các kiếp sống. Hiện tại, hắn chỉ muốn quay lại mà thẳng thẳng tay giết chết chủ nhân của giọng nói kia, nhưng Yami No Kami là một con hồ ly giảo hoạt, nàng ta đã đánh dấu một ấn kí trong cơ thể của đứa con, một khi đứa con này xảy ra chuyện gì nàng ta sẽ lập tức xuất hiện không kể tại ở không gian hay thời gian nào.
Hắn quay lại nhìn nàng, đó là một cô bé tóc đen mắt đen, khuôn mặt xinh đẹp ma quái giống Yami No Kami tới mấy phần, chỉ khác rằng đôi mắt sắc kia lại rất giống hắn, hắn có bao nhiêu lạnh lẽo từ đôi mắt, con hắn lại thừa hưởng bấy nhiêu độ âm từ hắn.
"Ngươi đáng ra phải chết!"
"Cha, ngươi có cảm thấy mình có chút năng lời? Dù sao ta cũng là con gái ngươi"
"Con gái?"
Hắn nhìn nàng, miệng bỗng nhếch lên mà cuồng tiếu. Phải, là con gái của hắn. Là đứa con gái mà đã đẩy hắn tới bước đường bị Yami No Kami truy sát, chỉ bằng điều đó thôi cũng khiến hắn có một thôi thúc phải giết cho bằng được mầm tai họa là nàng. Tại họa tai đâu? Tại sát bên chính bản thân mình. Nay sau bao nhiêu ngày tháng gây ra chuyện này, nàng ta còn dám quay lại mà nói bản thân mình là con gái của hắn, có quá khó tin hay không?
"Ban đầu ta còn cố kị nàng...nhưng ngươi biết không? Sau khi ngươi đã nói ra câu kia... ta thực sự phải giết chết ngươi cho bằng được!!!"
Cơ thể trở nên