Tôi mở mắt ra,trước tầm nhìn của tôi không phải là trần nhà trọ quen thuộc nữa nữa mà là một đỉnh của túp lều.
Hở? Tay mình được băng bó lại hoàn toàn rồi,mặc dù tôi bị nát cả tay nhưng mà sức hồi phục cũng kinh lắm đó chứ?
Tôi ngồi dậy và tháo những miếng băng ra,băng gì mà nhiều lớp vậy ?
Ngay lúc đó,cánh lều được vén ra. Ở đó,Asha đang thò mặt vào nhìn tôi.
<ngài đã tỉnh rồi hả? Ngài sứ giả?>(Asha)
Tôi đơ mặt ra một lúc,sứ giả?
<cô.....cô có nhầm gì không đó? Tôi đâu phải sứ giả gì gì đâu?>(Haruto)
<không phải ngài là sứ giả do kami-sama phái xuống hay sao?>(Asha)
Tôi chộp lấy đôi vai mảnh khảnh đó
<tôi không biết cô bị làm sao nhưng có lẽ cô nhầm rồi đấy>(Haruto)
Cô ấy chộp lấy một bàn tay của tôi và để lên bộ ngực của mình
<dù cho ngài không phải là sứ giả của trời thì.....với sức mạnh của ngài,ngài sẽ thống nhất được thập quốc>(Asha)
<ừm....trước đó.....ngực cô.....>(Haruto)
Cô ấy nhìn xuống bàn tay đang bị lún sâu vài khe ngực của cô ấy và thả nó ra.
<hya! Ngài thật là ecchi!>(Asha)
Cô ấy ôm lấy ngực mình và đỏ mặt nói.
<này! Là cô tự làm mà!?>(Haruto)
Tôi hét lên trong tuyệt vọng,ngoài kia,mấy kẻ đang nghe trộm lần lượt kêu lên những tiếng mà bố tôi cũng chả biết.
<haizzzz,mà cô có nói về thập quốc? Tôi hơi tò mò về nó>(Haruto)
<đơn giản thì thập quốc là 10 quốc gia đứng đầu là các nữ tướng tôn thồ một vật thể tâm linh hay một nguyên tố,bọn họ luôn gây chiến với nhau để tranh giành đất đai,lãnh thổ,.... vì cứ như thế này thì dân sẽ chịu khổ nên em,nữ vương dực long đã đứng lên mà khiêu chiến với bọn họ,đầu tiên là nữ vương liệt hoả>(Asha)
<điều cô làm cũng khác gì họ đâu?>(Haruto)
<ngài nhầm rồi,mỗi người bọn họ đều có toan tính và ích kỉ của riêng mình,họ chỉ đánh chiếm một quốc gia khác vì ích kỉ riêng của họ thôi. Còn em thì khác,em thực sự lo lắng cho người dân của lục địa này>(Asha)
<cô có biết rằng......đó là một hành động lo chuyện bao đồng không hả?>(Haruto)
<em biết chứ? Gia tộc vủa em cũng nói rằng như thế là không hay. Hãy đợi một trong 9 nữ vương còn lại tiến đánh thì mới tấn công lại,nhưng thế có khác gì nước tới chân rồi mới nhảy?>(Asha)
<điều đó cũng không hẳn là sai,thôi được rồi,tôi sẽ giúp cô thống nhất thập quốc và thập nữ.>(Haruto)
<thật ư? Cảm ơn ngài!>(Asha)
Cô ấy chồm lên và ôm lấy tôi.
<thôi được rồi,tôi muốn ra ngoài một chút>(Haruto)
Tôi đẩy Asha ra một cách nhẹ nhàng và đi ra ngoài.
Tôi ngước lên bầu trời kì lạ của thế giới này,hai ánh trăng với hai màu trái nhau đang toả sáng trên bầu trời,một đỏ và một xanh . Liệu trong số nhưng ngôi sao trên trời kia có phải là nơi tôi đang muốn về.....đéo ai mà biết được :)
Tôi đang tự cười thầm bởi màn độc diễn của mình thì một sự việc bất ngờ ập tới.
<thưa Rox-sama! Ngài có ý định dẹp đi cuộc chiến để thống nhất thập quốc của Asha- sama sao?>(cô gái)
Một cô gái đi vào từ cổng thành,cô ta có một vẻ đẹp giống với Asha nhưng cô ta mang một vẻ đẹp trưởng thành,đôi mắt sắc bén.
<ta phải làm vậy,con bé đang làm một điều ngu ngốc,ta không thể để con bé đối đầu với những nữ vương khác>(Rox)
<cho dù ngài đã ủng hộ cô ấy đi theo con đường này?>(cô gái)
<đó.....chỉ là trong một khoảnh khắc thôi>(Rox)
Mắt tôi và mắt Rox chạm vào nhau.
<cậu là ai?>(Rox)
Cô ấy hỏi tôi một cách hằn học.
<dạ đó là....>(cô gái)
<tôi không có hỏi cô,phó tướng Lina>(Rox)
Tôi nhìn kĩ lại,đó không phải là cô gái mà tôi đã đánh bại lúc trước sao? Cô ta là phó tướng hả?
Quay lại tôi cô ta bắt đầu hỏi lại câu hỏi lúc nãy.
<cậu là ai?>(Rox)
<tôi là.....>(Haruto)
<onee-sama? Tại sao chị lại ở đây?>(Asha)
Asha đứng phía sau tôi và hỏi
<chị ở đây....để đưa em trở về>(Rox)
<chị đang đùa phải không? Em không thể bỏ mặc chiến trường được!>(Asha)
<nhưng đây là một cuộc chiến! Em chưa từng trải qua một cuộc chiến nào mà dám đi thách đấu với những nữ vương khác sao?>(Rox)
<nhưng bọn họ cũng khác gì em? Dù không khác em nhưng bọn họ đều có dã tâm và đang làm dân chúng phải chịu khổ,em không thể đứng nhìn được!>(Asha)
<ta biết là em rất lo lắng cho dân nhưng em bảo vệ họ thì ai sẽ sẵn sàng bào vệ em,em cho họ một cuộc sống yên bình nhưng ai sẽ làm cho em có một cuộc sống như họ?>(Asha)
Asha bắt đầu lung lay trước lời nói của chọ mình
<Asha.......sama?>(Lina)
<cho nên....hãy đi về với chị và chị sẽ thay em đi xin lỗi nữ vương liệt hoả,có lẽ cô ta sẽ tha thứ cho em thôi>(Rox)
Rox chìa tay về phía trước mặt Asha,tay cô ấy run run giơ lên định nắm lấy nó.
Lina đứng đó và nhìn Asha một cách tuyệt vong. Chẳng lẽ cô ấy định từ bỏ ước nguyện của mình sao? Người lãnh đạo mọi người lại mông lung với ước nguyên của mình và sự sắp đặt của gia tộc như thế này sao? Đó là những câu nói luẩn quẩn trong đầu của Lina.
Haizzzz,đừng ghét tôi nhé?
Tôi giật cổ áo của Asha và kéo về phía tôi trước sự ngạc nhiên của mọi người
<cô định phản lại lời hứa giữa chúng ta hả? Asha?>(Haruto)
Khuôn mặt tôi nghiêm túc hơn bao giờ hết.
<sứ giả-sama?>(Asha)
<cái vẻ tự tin lúc nãy đâu rồi? Sao bây giờ dễ bị những lời đó làm lung lay thế?>(Haruto)
Tôi hỏi với giọng điệu mỉa mai,châm biếm.
<nếu mà trong trường hợp cô không hứa với tôi thì không sao nhưng......đã nói là phải làm. Cô xem,cô có ra dáng một tướng lĩnh quyết đoán không? Hay bây giờ chỉ là một con nhóc vắt mũi chưa sạch,chỉ nghĩ ra cái gì trong hiện tại là nói cái đó? Chỉ là một người luôn chui rúc trong cái thứ "tình thương" giả tưởng kia?>(Haruto)
<nhưng......em phải gánh trên vai là cả gia tộc,em không muốn mọi người buồ......>(Asha)
*bốp
Tôi giáng một tát cực mạnh vào khuôn mặt xinh đẹp của Asha,cuộc sống của cô ta do chính cô ta quyết định và những lựa chọn chính là những thứ để cô ta cứng rắn hơn nhưng.....cô ta đã để bị cướp mất cái thứ đó.
Cô ấy ôm má và ngơ ngác nhìn tôi
<này Asha.....từ giờ.....cô chính thức không còn là một chủ tướng nữa.......Lina!......>(Haruto)
Tôi bất ngờ gọi tên của phó tướng làm cô ấy hơi ngạc nhiên.
<có.....có tôi>(Lina)
<cô có muốn thực hiện ước mơ thống nhất thập quốc không?>(Haruto)
<.......có....tôi rất muốn>(Lina)
<thế thì hãy bước qua chỗ của tôi,nếu cô muốn đi theo cô ta?.....cũng được thôi.....hãy ôm cái giấc mơ đó gửi vào tưởng tượng nhé?>(Haruto)
Cô ấy lưỡng lự,dè dặt . Để xem cô