<nào.....Cô có điều gì để nói với tôi không? Asha?>(Haruto)
Ngồi trên chiếc ghế của vị nữ vương đứng đầu,chỗ ngồi đáng lẽ ra chỉ thuộc vể những nữ vương. Tôi hỏi
<em......em......>(Asha)
<em làm sao? Cô có biết là nếu tôi không ra tay thì có lẽ cô đã phản lại lời hứa của chúng ta rồi không?>(Haruto)
<em xin lỗi,lúc đó em quá chùn bước trước lời nói của onee-sama....>(Asha)
<và cái kết của hành động đó là gì? Là cái ghế nữ vương của cô đã bị mất rồi đó,cô có hiểu không?>(Haruto)
Cô ấy im lặng mà cúi mặt xuống.
<thôi được rồi,coi như đây là một hình phạt dành cho cô,hiện tại thì cô sẽ bị tạm thời cách chức,cô hiểu chứ?>(Haruto)
<em hiểu rồi>(Asha)
<hình như cô hơi hiểu lầm rồi đấy,ý của tôi là cô cũng chỉ bình đẳng như mọi người lính khác thôi>(Haruto)
Cô ấy kinh ngạc ra mặt luôn nhưng cũng không cãi lại
<rõ>(Asha)
<thả ta ra! Các ngươi có biết mình đang làm gì không hả?!>(Rox)
Tch! Lại cái cô gái lắm chuyện này. Quên mất là mình vừa cho Lina đi lôi cô ta vào đây.
<làm tốt lắm Lina,cô và Asha hãy lui ra ngoài đi>(Haruto)
<vâng>(Lina)
Lina dìu Asha đứng dậy và cũng nhau đi ra ngoài. Đến lượt con đàn bà to miệng này nhỉ?
<xin chào một lần nữa,tôi là Haruto và......là người đứng đầu ở đây>(Haruto)
Tôi mỉm cười
<tên nam nhân ngạo mạn! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà có thể ngồi lên cái ghế đó hả!?>(Rox)
Cô ta dẫy dụa và gào lên
<nhìn khuôn mặt xinh đẹp như thế này mà chua ngoa đanh đá quá đấy>(Haruto)
<ngươi định tấu hài cho ta xem đấy à? Thả ta ra!>(Rox)
{Darker bullet}
Tôi niệm phép
---------------------POV 3(từ giờ thì ở ngoại truyện thì POV 3 sẽ xuất hiện nhiều)
Một viên đạn bóng tối bay sượt qua má của Rox khiến cô ta khựng người lại và liếc mắt ra phía sau.
<ngươi.....>(Rox)
<đúng là ranh con mắt cao hơn đầu,đã biết mình không còn quyền thế ở đây mà vẫn mở miệng lớn tiếng>(Haruto)
Áp lực từ đôi mắt hờ hững đó dội thẳng vào người khiến Rox không ngừng run lẩy bẩy lên vì lạnh sống lưng.
<ngươi nghĩ ta không mang trong mình sự chúc phúc của thần rồng nên chê bai? Đúng ngu! Kể cả có là rồng thần ta cũng có thể bóp nát hắn ta thành nhiều phần>(Haruto)
Phản chiếu qua con mắt đen tuyền đó là một thứ có thể nói được là làm được. Ánh mắt chắc chắn,kiên định,không chút lung lay.
Đến đây,Rox cũng không muốn nói nữa. Người đang ngồi trước mặt cô quá nguy hiểm. Như cánh tay đã một lúc trước bị nát vụn của cô ta,sự kiên định của Rox cũng vỡ vụn. Không thể chọc tức kẻ đang ngồi trước mặt mình nếu không thì cô có thể sẽ có một vé về đất mẹ nếu hắn tức.
Đang trong bầu không khí căng thẳng tới cùng cực đó,Lina hốt hoảng chạy vào
<thưa chủ tướng!>(Lina)
<có chuyện gì?>(Haruto)
<nữ hoàng liệt hoả đã cử một đội quân tới đây để công thành rồi ạ>(Lina)
<vậy là cô ta không tự vác xác tới mà phải chờ kẻ kia thắng trận mới dám ra sao?>(Haruto)
Đứng dậy từ vương toạ bằng vàng một cách từ từ,Haruto ra lệnh
<hôm nay để ta cho bọn chúng biết đâu là kẻ ở trên,Lina! Lập tức ra lệnh cho các binh lính rút vào trong thành!>(Haruto)
Dù trong lòng có rất nhiều hoang mang nhưng Lina cũng như Rox,không dám làm trái nửa lời nên cũng vâng vâng dạ dạ mà ra ngoài rút quân vào.
Nhìn sang bên Rox đang tuôn mồ hôi ròng ròng,Haruto nói
<còn cô,nếu muốn biết khả năng thực sự của ta thì hãy đứng mà nhìn>(Haruto)
Nói xong,cậu vác Rox lên vai.
<ngươi! Ngươi làm cái gì vậy hả!?>(Rox)
Vì quá bất ngờ nên Rox chỉ kịp hét lên nhưng Haruto đã phi ra ngoài rồi.
Haruto phi thẳng ra phía cổng thành và gặp ngay Asha đang đứng ở đó ,trên tay vẫn lăm lăm thanh đao dài.
<tại sao ngài lại cho lệnh rút quân?>(Asha)
Asha mất bình tĩnh và hỏi Haruto với khuôn mặt giận dữ.
<cứ bình tĩnh,cả hai cô hãy nhìn đây này>(Haruto)
Đặt Rox xuống và cởi trói,Haruto đi ra ngoài và ra hiệu cho cả hai cũng đi theo.
"Hắn ta /ngài ấy định làm gì? Một mình chiến đầu với hàng trăm người của phía kia sao? Hoang đường!". Đó là điều mà Rox và Asha đang nghĩ,nhưng nhớ lại cái khả năng vô bào cũng suýt giết được người của Haruto thì cũng lừ đừ bước ra.
Trước ánh lửa le lói của nhưng chiếc đuốc đang nhuộm sáng cả một khu vực,nữ tướng phía bên kia