Trong một kết giới lớn mạnh,dày đặc,một cung điện nguy nga,to lớn,thêm phần tráng lệ toả hào quanh rực rỡ, lung linh,khiến chi bất cứ kẻ đam mê nghệ thuật nào cũng phải trầm trồ mà đắm chìm trong cái thứ huyền ảo,đẹp đẽ kia.
Trước cung điện,không biết đây đã là ngày tháng nào nhưng cây hoa anh đào vẫn trăm hoa nở rộ.
"Huyền Long Điện" đây là nơi trú ngụ của những kẻ tu luyện phép thuật thuộc ngoài phạm trù của trái đất,cũng như Haruto,sức mạnh của thành viên trong Huyền Long Điện không phải của thế giới này nhưng họ cũng chẳng biết mình xuất phát từ địa trần nào,chỉ biết rằng,họ đã định cư định nghiệp ở trái đất một thời gian rất lâu,trường tồn. Và nơi đây,là thành quả của họ khi tu luyện,xây đắp hàng tỉ,vạn năm qua.
Dưới gốc cây anh đào,một bộ bàn ghế bằng đá được đục đẽo tỉ mỉ được đặt ở đó,trên chiếc ghế đá dài,một thiếu nữ tuổi trăng rằm với màu tóc tựa ánh ban mai,khuôn mặt mĩ lễ với nước da trắng tựa tuyết,nhưng đôi mắt lại đóng lại,không thể phủ nhận rằng,nữ nhân này bị mù hay không. Cô gái này là chủ của Huyền long điện này,cả tên họ đầy đủ rằng Hajama Hanako.
Tưởng chừng như đôi mắt đang ngắm nghiền,cô đột nhiên cất tiếng hỏi trong trẻo hỏi về phía trước.
<con đã tới? Violet>(Hanako)
Cô gái kia từ từ xuất hiện,với khuôn trăng cũng xinh đẹp không kém gì cô gái kia và cô "có lẽ" là một người Pháp,trùng hợp và tương oan tương báo thay,cô gái này lại là Violet Lira,kẻ đã từng bị Haruto gần như giết sạch cả nhưng coi như hắn còn chút tình người,cô ,mẹ và em trai mình còn sống. Thù hằn tất báo,ngọn lửa trả thù sôi sục trong tâm trí cô gái trẻ này.
Vì sao cô lại ở trong Huyền Long Điện? Vì sau khi Haruto rời khỏi,cô được một người tới và tự nhận cô là người thất lạc của Huyền Long Điện ,đặc biệt hơn! Cô không phải con ruột của mẹ cô mà là trong đại hoạ DaiYami hàng chục năm trước,người mẹ thực đã phải gửi gắm cô cho mẹ nuôi cô bây giờ,nhưng cô không hận họ kể cả mẹ nuôi lẫn mẹ ruột vì họ đã cô cho cô một cuộc sống hạnh phúc hơn tất cả,cô đều biết ơn cả hai người.
<mẹ nuôi con thế nào rồi?>(Hanako)
<thưa sư phụ,thuốc ngài đưa quả rằng công hiệu cực kì,tuy mẹ nuôi con đã bị mù nhưng thị lực đã bắt đầu biển chuyển trở lại>(Lira)
Huyền ảo quý đan,danh "Thiết Nhật Đan"-có thể làm cho con người khôi phục lại một phần đã mất của cơ thể,tuy vậy,quá trình phục hồi khá lâu,tuỳ theo vết thương nặng hay nhẹ.
<vậy đã được.....con thực sự ngày càng giống mẹ mình vậy>(Hanako)
<cảm tạ sư phụ vì đa chăm lo cho con suốt mấy năm>(Lira)
Hanako từ từ mở đôi mắt đang ngắm nghiền từ nãy,ra một đồng tử màu tím đậm,rất sắc,rất cuồng những kẻ khác giới.
<vậy là tốt rồi,nhưng tốt cũng chưa hẳn là không có điều gì cần bận tâm nữa>(Hanako)
<còn điều gì khiến người lo lắng,sư phụ?>(Lira)
<vòng Hiền Thiếc bị thất lạc đã hoá nhân hôm nay,ta e rằng lũ DaiYami đã bắt đầu hành động>(Hanako)
<chẳng lẽ chúng đã cử người tới để đoạt chiếc vòng?>(Lira)
<đúng là như vậy,hồi nãy,ta mới đi kiểm tra nơi phát ra nguồn tà khí bẩn thỉu của bọn DaiYami và kết quả là.....>(Hanako)
Hanako dừng lại một chút và rồi nói tiếp
<một tên DaiYami dạng phòng thủ thân xác nổ tung,sọ não vương vãi tứ phía>(Hanako)
Không cần phải giáp mặt nhìn thấy Lira cũng biết rằng nó kinh tởm,dị dạng thế nào,nhưng kẻ nào đã làm việc này? Con người dù thời đại này có thể sử dụng được phép thuật nhưng vẫn chưa đủ để đè một DaiYami dạng lính ,rốt cục ngoài Huyền Long Điện còn có thế lực nào có thể nhúng tay? Cô không biết
<sư phụ có biết kẻ nào không?>(Lira)
<ta đã đến chậm một bước,cái xác đó đã bắt đầu phân huỷ,có lẽ kẻ kia đã ra tay vào buổi trưa>(Hanako)
Còn một điều nữa,chắc chắn rằng Hanako phát hiện ra nơi mà Hiền thiếc đang ở,chắc chắn là phân xưởng vũ khí cửa thế giới,ngay khi cô vừa đến,ngôi nhà với một lỗ thủng lớn đang được sửa chữa,chắc rằng đã có tranh chấp.
<Lira,con cùng với Yurka và Jun hãy chia nhau đi tìm tung tích,nếu thấy,hay cần mật theo dõi>(Hanako)
Lira quỳ gối đứng dậy,gọi lớn tên của hai cô gái kia,hai bóng đen nhanh nhẹn ý hệt như Shinobi đã xuất hiện.
<vâng? Đại tỉ?>(Yurka/Jun)
<hãy theo ta,lần theo tung tích của Hiền Thiếc>(Lira)
<tuân lệnh!>(Yurka/Jun)
Cả ba đều biến mất vào cõi hư vô,để lịa thiếu nữ kia lại nhắm mắt lại,trông vậy nhưng cô đã nhiều tuổi,cũng chẳng phải trăng tròn hay trăng rằm gì! Hệt như kẻ nào đó vậy.
<thứ đó.....là gì?>(Delisil)
Giờ đã là buổi tối,Delisil vẫn còn sợ hãi nó,run lẩy bẩy hỏi
<ta cũng chưa biết nhưng nó tự nhận mình là DaiYami,đó có lẽ là một ác linh đại hoá>(Haruto)
<nhưng cái thứ đó chẳng phải chỉ có trong truyền thuyết thôi sao?>(Angela)
<vậy theo ngươi những điều kì lạ xảy ra xung quang mà bọn khoa học không lý giải được đều là trùng hợp?>(Haruto)
Thực sự cậu cũng chẳng quan tâm tới mấy cái truyền thuyết hay sự kiện do bọn DaiYami trực tiếp nhúng tay hay gián tiếp nhúng tay thì cũng chẳng liên quan đến cậu.
Nhưng điều cậu nhận thấy thực sự đó là có vẻ như điều này có liên quan tới một thế lực khác ngoài DaiYami,mới ban nãy,cậu cảm thấy một thực thể lạ xuất hiện bên cạnh cái xác đang phân huỷ phía sau ngôi nhà kia,dù cậu đã niệm khử mùi và ẩn giấu nhưng cái thực thể đó vẫn có thể nhìn thấy ,và có vẻ nó cũng đang ẩn thân. Cậu lười biếng cũng chẳng muốn đuổi làm gì? Chỉ cần yên lặng mà xem xét cái xác,cạu sẽ bỏ mặc như không có điều gì. Còn nếu cảm thấy cái thứ đó không coi đây là gì,muốn vào mà lại oang oang cái miệng ta là kẻ này kẻ nọ thì xin chia buồn,cái chết mất thây không tránh khỏi. Mà ẩn thân gì chứ? Một nữ nhân dùng chút đánh lừa thị giác mà đòi qua được mắt cậu? Nực cười quá không!?
Còn về chuyện Tensi,có vẻ Delisil cũng khá thích thú khi chăm sóc con nhóc nên cậu tạm giao cho cô vậy! Vì đã vướng vào thì nên ở lại mà đùa với chúng tới cùng,về nhà cứ vài phút lạo gặp thú kiểng của mấy cái tên kia ,thú thực ồn ào muốn động thủ bịp mồm.
Giờ đây cậu đang ở trong dinh thự riêng của Delisil,công nhận còn to gấp mấy lần nhà của Juko,khá thoải mái.
<Tensi!>(Haruto)
<vâng!!?>(Tensi)
<hãy thu nhỏ lại và theo ta>(Haruto)
Tensi lưỡng lự,không thể biết kẻ trước mặt mình có ý định gì? Nhưng cô nợ cậu một mạng,nếu không có Haruto hồi chiều thì có khả năng trái tim đã bị lấy mất rồi.
Tensi hoá thành chiếc vòng như ban đầu rồi tự đeo lên tay Haruto.
<cả hai ở lại đây,dù có nghe thấy bất cứ thứ gì cũng không được ló mặt ra,nguy hiểm. Còn nếu muốn chết thì ta cũng chẳng cấm đâu>(Haruto)
Cả hai nuốt nước bọt gật đầu.
Nói xong,cậu đi ra ngoài, dãy hành lang bóng điện bắt đầu chập chờn,rợn người vô cùng,đi tới đâu,cảm giác như bóng đen theo dõi tới đó,từng ánh mắt phía trong góc tối dõi theo từng cử chỉ của cậu cho tới khi cậu ra khỏi căn nhà mà ra ngoài vườn cây,ngồi