Lưu Vĩnh Thụy suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.
- Ừ, nếu em biết hạng mục này có triển vọng như vậy, vậy thì em có thể đi.
Anh đưa tập tài liệu cho Tuệ Nhi.
- Trên đường đi hãy xem qua một chút những tài liệu này.
Sau đó anh quay sang Tôn Phi dặn dò.
- Hãy để ý và hỗ trợ cô ấy hết mình.
Nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy, tôi sẽ hỏi tội cô đấy.
Vẻ mặt của Tôn Phi trở nên rất khó coi.
Tôn Phi nghĩ Tuệ Nhi chỉ là dựa vào sắc đẹp để leo lên được vị trí hiện tại chứ thực chất không có tài cán gì, căn bản là Tuệ Nhi không đủ khả năng để đến những cuộc đàm phán lớn như thế này.
Cô thầm mắng Tuệ Nhi trong lòng.
"Gì chứ! Cô ta nghĩ đây là trò chơi sao? Hay là nghĩ chỉ cần đến ve vãn các nhân vật lớn kia một tí là có được hợp đồng.
Cô ta tự đề cao mình quá rồi.
Thật không hiểu Lưu tổng nghĩ gì mà lại giao hạng mục này cho một kẻ phản bội như cô ta nữa."
Tôn Phi rất muốn lên tiếng ngăn cản quyết định của Lưu tổng lại, nhưng nghĩ đến mối quan hệ của hai người họ, cô lại hậm hực nuốt những lời muốn nói vào trong.
Lưu Vĩnh Thuỵ căn dặn Tôn Phi thêm vài điều rồi rời đi.
Tuệ Nhi bước lên xe, bỏ qua ánh mắt khinh bỉ và bực bội của Tôn Phi, cô ngã người ra ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tôn Phi không nhịn được nữa, cố gắng kiềm xuống cơn giận nhắc nhở Tuệ Nhi.
- Cô Lâm, tài liệu Lưu tổng đưa cô có muốn xem lại một lần không?
Tuệ Nhi lười biếng "ừm" một tiếng, nhưng sau đó cũng không có nhúc nhích gì.
Tôn Phi ngồi một bên chờ đợi vài phút vẫn không thấy Tuệ Nhi có động thái muốn xem qua tài liệu.
Cô sốt ruột hỏi.
- Cô Lâm, cô đã từng đến các buổi thương lượng như thế này bao giờ chưa? Cô có biết những nguyên tắc, kỹ năng đàm phán cơ bản không?
Tuệ Nhi tròn xoe mắt nhìn Tôn Phi hỏi.
- Phải cần những thứ đó nữa à?
Tôn Phi siết chặt nắm đấm.
Lưu tổng liều thật.
Anh giao một sự hợp tác trị giá hàng tỷ đô cho một người không biết gì như cô ta.
Tôn Phi cố gắng kiềm chế bản thân để không phải hét vào mặt Tuệ Nhi.
- Cô Lâm, cô đã nhận đàm phán dự án này thì chí ít cô cũng nên biết sơ qua về các nền tảng mà chúng ta sắp hợp tác chứ, đúng không? Cô nên xem qua đi ạ.
Tuệ Nhi nhàn nhạt trả lời.
- Không phải cô vừa mới giới thiệu hết một lượt với Lưu tổng sao? Tôi cũng nghe rồi.
Tôn Phi nghẹn lời.
Cô thật sự không biết nên làm gì với Tuệ Nhi bây giờ nữa.
Nghĩ đến công sức của các đồng nghiệp, vì dự án này phải thức đêm thức hôm để làm việc.
Không thể để Tuệ Nhi phá hỏng sự hợp tác này được.
Nghĩ thế, Tôn Phi hít sâu một hơi, bấm bụng hạ giọng nói.
- Vậy tôi sẽ nói sơ qua về quy trình và chiến thuật đàm phán trước.
Trong quá trình đàm phán, trước