Tiếng bàn tán bắt đầu xôn xao từ những người đứng bên ngoài cửa sổ nhìn vào phòng.
Dạo này phòng thiết kế giống như trung tâm sản sinh ra drama vậy.
Những người trong công ty khi rãnh rỗi, khi giải lao, khi đi uống nước, hay lúc có việc đi ngang qua đều cố ý liếc vào nhìn căn phòng một cái.
Để xem bên trong có gì để hóng hớt không thì nhanh chóng tìm một chỗ thuận tầm mắt nhất mà nghe ngóng tình hình.
Một người đến sau cố nhón nhón chân nhìn vào trong hỏi người trước mặt.
- Này! Có chuyện gì vậy? Sao hai người đó lại cãi nhau thế.
Người kia vừa bỏ một miếng snack vào miệng nhai rôm rốp vừa nói.
- Nghe đâu Amy nói trợ lý Lâm ăn cắp thiết kế của cô ấy.
- Sao chép á? Sao có thể như thế được?
- Tôi cũng thấy không có khả năng.
Bản thiết kế của Amy rõ ràng là không được phê duyệt cái nào.
Còn bị sếp chửi là đống rác.
Cô ta còn cần lời khuyên của trợ lý Lâm để sửa lại bản thiết kế.
Bây giờ lại nói người ta đi sao chép hàng của mình.
Thật khó hiểu.
Người đứng bên cạnh cũng chen vào.
- Đúng đúng.
Trợ lý Lâm rõ ràng có năng lực hơn Amy.
Nhưng phòng thiết kế vừa hoàn thành xong bản vẽ.
Amy lại đem đến một bản vẽ khác, còn khẳng định là trợ lý Lâm ăn cắp ý tưởng.
Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?
Amy không ngờ lại có nhiều người đứng vế phía Tuệ Nhi như vậy.
Cô ta tức giận hét lớn.
- Ai nghi ngờ về lời tôi nói thì tự mình đến đây mà kiểm chứng.
Hứa Nhạc là người đầu tiên bước tới.
Cô cũng không ưa gì Amy, nên vừa đến đã giật tài liệu trên tay cô ta, thái độ ghét bỏ ra mặt.
Tuy là ban đầu cô có hơi do dự về khả năng của Tuệ Nhi, nhưng trong ba ngày qua, nhìn thấy cô ấy miệt mài với công việc quên cả ăn uống.
Bản thảo cô đưa ra cũng rất ngắn gọn dễ hiểu khiến cho cả nhóm không phải mất quá nhiều thời gian để hoàn thành mục tiêu.
Nên hiện tại cô rất có lòng tin ở Tuệ Nhi.
Thế nhưng khi so hai bản thiết kế với nhau....lại vô cùng trùng khớp.
- Làm...Làm sao có chuyện này được...
Hứa Nhạc thản thốt kêu lên.
Những người trong phòng cũng đến nhìn qua.
Khuôn mặt họ cũng kinh ngạc không kém Hứa Nhạc.
- Thế là thế nào vậy?
- Chúng thực sự quá giống nhau.
- Không thể tin được.
Amy lúc này cảm thấy hả hê trong lòng, cô ta chắc mẩm ván này cô ta thắng chắc.
Nhìn thấy Tuệ Nhi vẫn đứng tại chỗ im lặng, Amy cho rằng là cô đang cảm thấy thẹn quá không nói lên được lời nào, liền tự hào hét lên cho mọi người đều nghe thấy.
- Thế nào rồi? Các người đã sáng mắt ra chưa.
Rõ ràng là chúng giống nhau như đúc thế kia cơ mà.
Đây là bản thiết kế mà tôi đã dày công hoàn thiện từng chút một.
Và tôi cũng đã hoàn thành trước các người.
Không khó để mọi người kết luận ra ai là người ăn cắp ý tưởng chứ...!
Dừng một chút, cô ta liếc sang Tuệ Nhi bắt đầu châm chọc.
- Tuệ Nhi, mấy hôm nay tôi không ngừng thắc mắc, tại sao một người chưa từng học qua thiết kế kiến trúc như cô, lấy đâu ra đủ tự tin để đảm nhận một dự án lớn như Vạn Thành...!Thì ra là cô đã có ý định ăn cắp ý tưởng của tôi từ lúc đó rồi, đúng chứ? Cô đúng là không biết xấu hổ.
Lời nói của Amy ngay lập tức thu hút nhiều sự bàn tán.
Dư luận bắt đầu ngả về phía cô ta.
- Có lẽ nào thực sự như Amy nói.
- Có thể lắm.
Dù sao Amy cũng là Phó giám đốc phòng thiết kế.
So về kinh nghiệm, chắc chắn là hơn trợ lý Lâm nhiều rồi.
Đường Vũ lúc này cũng đã nhìn thấy bản thiết kế của Amy.
Cô bé hoảng sợ nói với Tuệ Nhi.
- Chị Nhi, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao chúng trông giống nhau thế? Chẳng lẽ ngoài chúng ta còn...!
Tuệ Nhi ra hiệu cho Đường Vũ im lặng.
Cô bình tĩnh đi đến chỉ vào một số điểm trên bản thiết kế.
Cô nói.
-