Nghe Lâm Tương nói xong, Tiêu Đông không khỏi lộ ra thần sắc khó xử. Dù cùng bang hội, nhưng hắn cùng Hạ Vân Dương dù sao cũng chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường, thời gian ở cùng trò chơi cũng được được nửa năm, hiện tại đột nhiên mở miệng vay tiền, lại còn là 10 vạn, thực sự có điểm không thể nào nói nổi.
“Ta và hắn cũng không phải rất quen thuộc, như vậy không tốt lắm đâu.” Tiêu Đông chần chừ nói.
Lâm Tương cũng là biết hắn khó xử, gật đầu nói: “Ân, đổi lại nếu là ta có tiền, chưa chắc sẽ đem tiền cho người không quen thân.”
“Vậy ngươi làm sao đây?”
“Không biết, để sau rồi nói, phiền chết. Ngươi nói ba ba ta làm sao lại thế, y như bị ma quỷ ám.” Lâm Tương nói, “Bất quá cũng coi như nhân họa đắc phúc, giờ bọn họ không còn cãi nhau, một lòng một dạ nghĩ biện pháp.”
“Muốn hay không ta giúp ngươi hỏi thử một lần.”
“Hỏi cái gì?”
“Vay tiền.” Tiêu Đông nói, “Bất quá kết quả thế nào ta không dám cam đoan, ngươi tốt nhất không cần ôm hy vọng quá lớn.”
“Đi a, ta biết Đông ca ngươi nghĩa khí, ta nhất định mau chóng đem tiền trả lại ngươi.”
“Ta cũng chưa cần dùng đến tiền, ngươi có tiền trước đưa người khác đi.”
Lâm Tương đổ cho hắn ly bia, hoàn toàn không ăn nói khoác lác như lúc thường, hốc mắt hồng hồng nói: “Đông ca, ngươi sau này có chuyện cứ tìm ta, vô luận cái gì ta đều sẽ giúp ngươi, đời này không làm không huynh đệ.”
“Không tiền đồ, một ly bia liền say. Ta có chuyện gì đâu, ngươi hảo hảo tìm công tác đi, đừng cả ngày lãng phí thời gian, tiền bạc.”
“Hiện tại không tìm cũng không được a, chả biết đến bao giờ cảnh sát mới bắt được nữ nhân kia.” Lâm Tương lại thở dài nói, “Bất quá công tác hiện tại cũng không dễ tìm, ta đã nhiều năm không đi làm, ngươi thử cho ta chút ý kiến, xem ta có khả năng làm gì.”
Tiêu Đông nói: “Ta chính mình còn hỗn độn không rõ ràng, làm sao cho ngươi ý kiến đây.”
Lâm Tương xem hắn, muốn nói lại thôi. Tiêu Đông cũng nhìn hắn, hai người lòng có linh tê (tương thông), đều biết đối phương suy nghĩ cái gì. Tiêu Đông nói: “Ngươi khỏi phải mơ tưởng, ta sẽ không đi.”
“Ha ha, ta cũng chính là thay ngươi suy nghĩ một chút, lần trước cái vị trí trợ lý chủ tịch kia, cơ hội rất tốt, bỏ lỡ có điểm đáng tiếc.”
Tiêu Đông thế này mới nhớ tới mình còn chưa nói với Lâm Tương, cái người chủ tịch – Hạ Vân Dương kia cũng chính là kẻ cùng Lâm Tương “kẻ xướng người họa” – Bất Tử Chiến Hồn.
“Nhanh ăn đi.” Tiêu Đông nói, “Ăn xong sớm trở về, mẹ ngươi còn đang ở nhà chờ ngươi.”
“Hay ngươi cũng đến nhà ta ngồi một chút, lần trước ta nói ngươi ở phụ cận khu này, mẹ ta kêu ta gọi a di đến ăn cơm.”
“Hảo, có cơ hội nhất định đến.”
Cơm nước xong về nhà, Tiêu Đông mở ra máy tính thượng du hí, nhưng là Hạ Vân Dương lại không tại tuyến, trên msn cũng không thấy. Cầm lấy di động định nhắn tin cho đối phương, lại cảm giác rất không thành ý, do dự trong chốc lát, cuối cùng quyết định gọi điện thoại.
Hạ Vân Dương đang tại nghiên cứu đống báo cáo ở công ty, cũng không xem xét là ai, cầm lấy đến liền nghe: “Uy, ngươi hảo.”
Tiêu Đông bình thường mắng hắn “Tử nhà giàu mới nổi” dường như đã thành câu cửa miệng, giờ thay đổi thật có chút ngại ngùng, Tiêu Đông kiên nhẫn nói lại: “Ngươi hảo.”
Hạ Vân Dương như bừng tỉnh, lập tức nghe ra là Tiêu Đông gọi tới, cười nói: “Khách quý a, ngươi làm sao nghĩ đến gọi điện cho ta.”
“Có chuyện muốn hỏi ngươi một chút.”
“Có chuyện gì? Ta nghe đây.”
“Muốn hỏi ngươi… Mượn tiền.”
Hạ Vân Dương sửng sốt, hắn đã tưởng tượng đủ loại chuyện có thể xảy ra, sơn băng địa liệt, cơn lốc sóng thần, chính là không nghĩ tới Tiêu Đông lại hỏi vay hắn tiền. Hạ Vân Dương biết Tiêu Đông cùng tiền như là không đội trời chung, chỉ cần nhắc tới liền trở mặt, hôm nay không biết vị thần tiên nào hiển linh, thế nhưng có thể khiến hắn mở miệng nhắc đến tiền.
Hạ Vân Dương còn đang tự hỏi, Tiêu Đông đợi không nổi liền nói: “Ta cũng chỉ muốn hỏi thử một chút, không có ý gì khác.”
“Đợi đã.” Hạ Vân Dương nghe hắn giống như định ngắt điện thoại, vội vàng nói, “Ngươi xảy ra chuyện gì? Cần đến tiền sao? Bao nhiêu?”
“Không phải ta, là… Mĩ Lệ, hắn trong nhà xảy ra chuyện. Đại khái cần khoảng 10 vạn.”
Hạ Vân Dương vô thanh nở nụ cười, Tiêu Đông đới với kẻ có tiền như hắn cũng không vừa mắt, tình nguyện ở lại tiểu cty sắp đóng cửa cũng không chịu đảm đương chức trợ lý chủ tịch. Trong trò chơi đưa cho hắn trang bị còn bị mắng, một người cá tính có nguyên tắc như vậy, hiện tại lại nguyện ý vì bằng hữu mà mở miệng hỏi hắn vay tiền. Truyền thống mỹ đức của dân tộc Trung Hoa quả thật đều có ở trên người này.
“Có thể a.” Hạ Vân Dương nói, “Mười vạn không nhiều, xếp thời gian chúng ta gặp mặt nói chuyện trực tiếp.”
“Vậy lúc nào?”
“Vốn ta định Chủ Nhật mời mọi người đến nhà nhưng mấy hôm nay ta có chút việc bận rộn, ngươi cùng Mĩ Lệ đến cty tìm ta đi.”
“Ngày mai được không? Mấy giờ?”
“Buổi sáng 10 giờ đi.”
“Hảo, 10 giờ.” Tiêu Đông nhẹ nhàng thở ra, trịnh trọng hướng Hạ Vân Dương nói, “Cám ơn ngươi.”
Hạ Vân Dương cười nói: “Hiếm thấy a, khó được ngươi đối ta khách khí như thế, có thể thấy được có tiền cũng không phải không ưu việt.”
Tiêu Đông vừa đối hắn có điểm cảm kích, lại nghe hắn một bộ dương dương tự đắc, tức giận nói:“Ta trước treo, ngày mai gặp mặt lại nói.”
“Đúng giờ đến, ta giờ đang có chút chuyện, ngày mai gặp.”
Tiêu Đông trong lòng có chút kinh ngạc, không ngờ sự tình lại thuận lợi đến thái quá, hắn gọi điện thoại cho Lâm Tương.
Lâm Tương vừa nghe lập tức nhảy dựng lên kêu “Đông ca ta yêu ngươi, ta nguyện ý vì ngươi đi ăn thỉ (= shit =”= bó chiếu ông Mĩ Lệ này)”, bị Tiêu Đông mắng một hồi mới chịu yên tĩnh, đáp ứng sáng sớm hôm sau liền đến tìm hắn.
Tiêu Đông lúc ở điện thoại đặc biệt nhắc nhở hắn: “Ăn mặc đừng quá tùy tiện, đó là công ty lớn.”
Lâm Tương hỏi: “Ngươi làm sao biết là công ty lớn? Lớn đến thế nào?”
Tiêu Đông cũng không giấu diếm nữa, đem sự tình phỏng vấn lúc trước đều kể cho hắn. Lâm Tương nghe xong nửa ngày cũng chưa nói chuyện, Tiêu Đông còn tưởng rằng hắn đã gác điện thoại, một hồi lâu mới nghe được hắn nói: “TMD, Đông ca ta nói hắn phải chăng coi trọng ngươi, đối với ngươi tốt như thế. Loại chuyện tốt này sao ta lại không thể gặp.”
“Ngươi bệnh thần kinh có phải hay không