Sáu Bảo Bảo Thiên Tài Daddy Mặt Than Hãy Chờ Đó

Chương 399


trước sau

Chương 399

Lúc Mẫn Tuyết Nguyệt cười hi hi bưng đồ ăn ra, thì thấy bầu không khí trong phòng khách có chút kỳ quái, liền cẩn thận hạ giọng một chút, lo lắng không thôi.

“Cái đó… nếu như mọi người không muốn ăn thử, cháu có thể tự mình thử trước.”

Vinh Sở Lâm đột nhiên đứng lấy, im lặng không phát ra tiếng đi đến trước bàn ăn.

Kéo cái ghế ra, sau khi bảo Mẫn Tuyết Nguyệt ngồi xuống thì anh cũng ngồi xuống kế bên.

Ba Vinh, mẹ Vinh cũng bước lại bàn ăn.

Nhìn bốn món trên bàn ăn một cái, mẹ Vinh rất tự nhiên cầm đũa lên.

Lần này Mẫn Tuyết Nguyệt học được sự lễ phép với người khác rồi.

Đưa đôi đũa ra gắp một miếng cá bỏ vào trong bát của mẹ Vinh.

“Bác gái, bác thử xem. Đây là lần đầu con xuống bếp, không biết làm có ngon hay không, bác thử xem nếu như có chỗ nào không hợp ý cần thay đổi thì con sẽ về nhà chăm chỉ luyện tập, lần sau sẽ làm lại cho bác một bữa.”

Vốn mẹ Vinh lại muốn nói mấy câu khó nghe.

Lúc này, ba Vinh tự gắp một miếng sườn xào kho tàu bỏ vào trong miệng, trước khi mẹ Vinh nói gì đó thì đã kịp thời nói trước.

“Bỏ hơi nhiều tương dầu, vị hơi đắng, trở về học cẩn thận, lần tới trở lại làm cho bác một bữa.”

Không nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là lời khẳng định của ba Vinh cho Mẫn Tuyết Nguyệt.

Hai mắt của Mẫn Tuyết Nguyệt bỗng nhiên sáng lên, trong lòng vui sướng khôn nguôi, vội vàng đáp lại: “Cháu biết rồi, cảm ơn bác trai.”

Mẹ Vinh cảm thấy vô cùng bất ngờ với phản ứng của chồng mình.

Định mở miệng nói điều gì đó để phản bác, kết quả là bị ba Vinh ngắt lời trước.

“Trước đây Sở Lâm không giỏi bày tỏ tâm sự trong lòng mình, gần đây nó mới nói nhiều hơn, việc đối nhân xử thế cũng thẳng thắn hơn.”

Có thể ngầm hiểu

là, chính Mẫn Tuyết Nguyệt đã làm thay đổi Vinh Sở Lâm, khiến anh ta càng ngày càng giống một người bình thường hơn.

Từ khi còn nhỏ, Vinh Sở Lâm đã là một người ít nói, không thích giao tiếp với mọi người, dù cho có bị hiểu nhầm đi chăng nữa thì cũng không thèm giải thích thêm, cho đến khi sự việc trở nên nghiêm trọng hơn thì lại không thể khống chế được tính tình nóng nảy của mình.

Là bậc làm ba làm mẹ, điều mà bọn họ cảm thấy lo lắng nhất là rào cản về giao tiếp và cản trở trong mặt tình cảm của anh ta.

Nhưng giờ đây, chính mắt bọn họ đã chứng kiến Vinh Sở Lâm vì Mẫn Tuyết Nguyệt mà có sự thay đổi lớn như vậy.

Thay đổi góc độ để xem xét, đây là hạnh phúc mà con trai mong muốn, không phải sao?

Mẹ Vinh cũng không thoát khỏi quan điểm “gia trưởng”, cho nên với Mẫn Tuyết Nguyệt vẫn còn rất nhiều thành kiến, mà ba Vinh lại là người có tính cách rất giống với Vinh Sở Lâm, ông ấy có thể dễ dàng thay thế lập trường và cảm xúc theo con trai mình để nhìn nhận Mẫn Tuyết Nguyệt.

“Về sau hai đứa con sẽ tốt hơn thôi, nhưng đừng có động một tí lại cãi vã rồi chia tay, cũng không còn là trẻ con nữa, đừng coi chuyện hôn nhân như trò đùa.”

Ba Vinh hiếm khi nói nhiều như vậy.

Với khí thế uy nghiêm như thế, mẹ Vinh buộc lòng phải gạt bỏ những thành kiến, dằn lại sự nóng nảy của mình.

“Nghe rõ chưa? Nếu trong tương lai hai đứa không chung sống với nhau cho đàng hoàng, mẹ sẽ thay con sắp xếp một buổi xem mắt ngay lập tức.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện