Một nữ sinh khác nói: "Chắc chắn cậu sẽ ổn thôi, Diệp Thiệu cũng không có nhiều fan nam lắm, nhưng sao cậu không sang mảng idol mà debut hoạt động? Bên kia nhìn mặt là được qua rồi, kiểu gì cậu cũng sẽ đậu."
Trình Kha Nhiên ngại ngùng gãi đầu: "Tôi, tôi chỉ muốn diễn thôi."
Còn muốn yêu đương cùng Diệp Thiệu.
Muốn khoe giấy hôn thú.
Muốn tổ chức hôn lễ, chỉ muốn cả thế giới này biết cậu đã có chồng rồi, ai với chả đồ, chỉ muốn làm minh tinh nhỏ sống qua ngày thôi.
Sau khi chào tạm biệt hai nữ sinh, lòng dạ của Trình Kha Nhiên lại càng nóng nảy hơn.
Một, cậu là fan của Diệp Thiệu.
Hai, diễn ứng biến trước mặt nhiều người ư? Nghe đã thấy không khỏe rồi.
Kiến thức chuyên môn của Trình Kha Nhiên cực tốt, nhưng nói đến diễn xuất thì không khác gì đống rác cả, cậu sợ bị xấu mặt, suốt ngày phải giữ khư khư hình tượng trước mặt người khác.
Càng nghĩ như vậy thì càng cảm thấy mình không làm được.
Cậu và Diệp Thiệu là hai loại người hoàn toàn trái ngược nhau.
Hắn phóng khoáng, tự tin, Trình Kha Nhiên không hề tự tin, chỉ là tình yêu âm thầm đã thúc đẩy cậu.
Nhưng Trình Kha Nhiên không muốn vừa mới ứng tuyển đã bị loại, Diệp Thiệu sẽ cười nhạo cậu không biết tự lượng sức mình mất.
Đến sảnh lớn ở trêи tầng, Trình Kha Nhiên nhận bảng số báo danh rồi cài lên ngực, cậu là người thứ 1450.
Nhìn số thôi đã ngửi thấy mùi không hay rồi.
Thật ra lúc đó cậu cũng do dự lâu lắm, chỉ sợ Diệp Thiệu biết cậu diễn tệ.
Là do Đồ Lũng không ngừng cổ vũ cậu, nói bình thường cậu diễn vai trai thẳng tốt cực kỳ, vậy nên cậu mới có một tia hy vọng.
Cuối cùng cậu cũng không thắng được mong muốn gặp Diệp Thiệu nên mới mò mặt tới.
Cả một rừng người, mỗi người chỉ có thời gian là 3 phút, có rất nhiều người còn đang than thở rằng thời gian không đủ để diễn, chỉ có một mình Trình Kha Nhiên nghĩ rằng, tốt quá, chỉ nhục có 3 phút mà thôi.
Diệp Thiệu nhờ Cung Trạch Ngọc làm người hướng dẫn cho các khóa huấn luyện trong show, miễn phí, Cung Trạch Ngọc không chịu, đang đòi một cái giá trêи trời.
Diệp Thiệu nhìn anh ta qua kính chiếu hậu: "Hai người chúng ta có quan hệ như vậy rồi, mày còn đòi số tiền phi lý như vậy à?"
Cung Trạch Ngọc hậm hực: "Hai người chúng ta có quan hệ như vậy rồi, mày còn đếch cho tao ngồi ghế phụ nữa là, mày nghiêm túc à?"
Diệp Thiệu chạy tới tìm anh nói chuyện hợp tác, anh tung tăng lên xe, ai ngờ lại bị Diệp Thiệu quát xuống xe.
Diệp Thiệu nói trêи ghế phụ có người rồi, lúc đó Cung Trạch Ngọc còn sợ phát khϊế͙p͙, phải hỏi lại hắn: "Sao tao lại không thấy người đâu?"
Diệp Thiệu cạn lời: "Trình Kha Nhiên đặt chỗ rồi, ghế chuyên dụng."
Cung Trạch Ngọc nhìn hắn nửa ngày: "Làm gì có cái bảng nào nói đây là của riêng Trình Kha Nhiên đâu?"
Những lời này đã nhắc nhở Diệp Thiệu phải đi làm ngay một chiếc biển báo.
Giờ thì Cung Trạch Ngọc phải ngồi ghế sau.
Cung Trạch Ngọc soi xét Diệp Thiệu, nhìn kiểu gì cũng thấy sai sai: "Từ từ, mày nghiêm túc thật đó à? Còn giữ chỗ cho cậu ấy nữa, không phải hai người chỉ là quan hệ hợp đồng hôn nhân bình thường thôi sao?"
"Ừ, cậu ấy nói ghế phụ này chỉ có cậu ấy được ngồi lên." Bây giờ Diệp Thiệu rất ghét mấy chữ hợp đồng hôn nhân này: "Việc này đâu có tính là vượt rào, hai người kết hôn rồi, ghế phụ để lại cho nửa kia không phải là việc bình thường à?"
Một vế thì khẳng định đáp án của bản thân, vế kia thì lại hỏi như muốn người khác tán thành với ý kiến của mình.
Cung Trạch Ngọc cảm thấy bây giờ Diệp Thiệu thiếu tự tin: "Đó là vì người ta yêu nhau, người ta sợ vợ giận, ghế phụ mới không dám cho người khác ngồi, mày thì là gì? Thánh mẫu chuyển thế, bác ái vô biên?"
"Sợ cậu ấy tức giận, trẻ con đều khó chiều như vậy." Diệp Thiệu tìm được một lý do cực kỳ hợp lý.
"......" Cung Trạch Ngọc vẫn cảm thấy hơi sai sai, Trình Kha Nhiên tức giận thì Diệp Thiệu sợ cái gì....
Sợ ông của cậu ấy rút vốn? Lý do quá gượng ép, nghe cực kỳ vô nghĩa.
Cung Trạch Ngọc: "Nếu suy xét kỹ mà nói, tao thấy...hình như mày rất chiều cậu ấy."
"Không." Diệp Thiệu nghĩ đến việc sáng nay của hai người, hắn còn cảm thấy hắn không giống với chính mình như hồi trước nữa: "Chỉ coi là bạn bè bình thường, cậu ấy còn không thích tao tham gia vào sinh hoạt của cậu ấy nữa."
"Hmm..." Cung Trạch Ngọc không nói nữa.
Diệp Thiệu của bây giờ là đang mắc kẹt trong tình yêu rồi.
Giọng của Diệp Thiệu như đang tự giễu: "Lúc trước tao nghĩ cậu ấy theo đuổi mình, trước khi đánh bài lần đó tao còn không chắc chắn người thổ lộ ở Wechat với tao là cậu ấy, nhưng tiếp xúc rồi thì tao có thể chắc chắn được đó là Trình Kha Nhiên."
"Tao nói chứ...." Cung Trạch Ngọc không biết khuyên bảo thế nào: "Mày đừng có nhập diễn sâu quá, đây có thể là kịch bản 'khoai' nhất của mày đấy, mình muốn đi giúp người ta lại còn bị họ ghét bỏ, còn sợ người ta tức giận."
Diệp Thiệu "......"
"Rất khó để nói đây có phải tình yêu hay không."
Diệp Thiệu nhanh chóng đáp lại: "Không phải, chỉ là việc cần làm mà thôi."
"...." Cmn chứ cứ ngồi nói cần này cần nọ, tao thấy mày là cần vợ.
Khi Trình Kha Nhiên phải diễn trước mặt người khác, cậu rất dễ bị bối rối.
Thời gian là 3 phút, thí sinh nào lên cũng phải khóc lóc vang trời nổ đất rồi lăn lộn trêи sân khấu, Trình Kha Nhiên chỉ nhìn thôi cũng đã run rẩy rồi, chỉ chực chờ chạy trốn.
Biệt thự tân hôn của cậu và Diệp Thiệu cũng đã được trang hoàng rồi, rạp chiếu phim ngoài trời cũng đã lắp đặt xong.
Nam sinh ngồi bên cạnh Trình Kha Nhiên chạm vào vai của cậu: "Tôi nói chứ, nổi hết cả da gà rồi, cậu thì sao?"
Trình Kha Nhiên sờ tay: "Tôi...cũng vậy."
Cậu sắp đánh mất ngôn ngữ để bộc lộ cảm xúc xấu hổ của bản thân rồi.
Cuối cùng sau một đợt phỏng vấn, ở trong sảnh không còn đến 100 người, nhưng chỉ còn 4 suất nữa là hết rồi, Trình Kha Nhiên thấy người khác hào hứng chạy đua như vậy, cảm thấy mình sẽ không diễn được.
Cậu chàng kia lại nói: "Tôi chỉ không muốn làm cái kịch bản kia thôi."
"Cái nào?" Trình Kha Nhiên hỏi.
Nam sinh nghịch nghịch vành tai của mình: "Nhìn người mình yêu nhất ở bên cạnh một người khác, cậu sẽ làm thế nào?"
Trình Kha Nhiên nhớ lại mấy người trước thì sởn da gà: "Còn có cách nào khác không, lúc nãy tôi thấy mọi người khóc ghê lắm."
Nam sinh kia lại nói: "Cậu nghĩ lại xem, chỉ có 3 phút, không có chút đạo cụ nào xung quanh, chỉ dùng khuôn mặt của bản thân để diễn, rất nhiều người không chịu được áp lực đứng dưới máy quay. Nghe thì có vẻ dễ dàng, nhưng những người diễn như vậy đều sẽ bị loại."
Trình Kha Nhiên giật mình nhận ra: "Tôi hiểu rồi, có phải vì quá đơn giản, cho nên 1000 bài mà ai cũng sẽ diễn như nhau thì sẽ không có gì đặc sắc phải không?"
"Có thể hiểu là như vậy, diễn như vậy sẽ hơi thiếu 'hồn', hơn nữa sau này tổ hậu kỳ còn cắt ghép chỉnh sửa, chỉ sợ làm trò cười cho thiên hạ."
Trình Kha Nhiên: "....."
Đây mới là kết quả tồi tệ nhất đúng không?
Hai người bắt đầu ngồi cầu nguyện để không bị trúng đề này.
Đến lượt Trình Kha Nhiên phải lên diễn, cậu bốc trúng tờ đề đã khiến 100% thí sinh bị đào thải.
Mia đứng ở một bên nhìn, từ đầu buổi cô đã chú tới Trình Kha Nhiên, là một cậu bé rất ít nói, người hơi gầy.
Nhan sắc thì có thể nói là nhỉnh hơn một chút so với khi Diệp Thiệu đang ở thời kỳ đỉnh cao.
Dù sao cô cũng ưng kiểu mặt này nhất.
Đầu óc Diệp Thiệu đúng là bị nhúng nước rồi, cậu nhóc tốt như thế còn không muốn ký hợp đồng trước, giờ để kiểu hình này vào tiết mục phát sóng trực tiếp mà chưa từng huấn luyện qua, chương trình này còn không có kịch bản, sẽ rất dễ bị bôi đen.
Nếu kỹ thuật diễn không tốt, khán giả xem sẽ biết ngay lập tức.
Vì bị cậu bạn kia nói cho biết đây là một đề tài khó, khiến cho Trình Kha Nhiên vốn nghĩ đây
là chuyện đơn giản giờ lại không thể nghĩ như vậy nữa.
Cậu đọc được tờ đề, đứng ở ngay giữa đám đông, mắt to mắt nhỏ sửng sốt nhìn giám khảo trong khoảng 30 giây.
Người mình yêu nhất ở bên cạnh người khác à?
Sẽ có cảm giác gì nhỉ?
Cậu đâu biết đâu, cậu đã kết hôn cùng Diệp Thiệu rồi! Siêu hạnh phúc! Trình Kha Nhiên chỉ cần nghĩ như vậy đã quên mất rằng bản thân còn đang đứng trêи sân khấu, bật cười ra tiếng.
Cả hội trường: "......."
Trình Kha Nhiên xấu hổ che miệng lại, cậu ngẩng đầu lên thì thấy Diệp Thiệu đang ôm bả vai Cung Trạch Ngọc, hai người vừa cười vừa nói đi tới hướng này.
Cung Trạch Ngọc tức giận đẩy Diệp Thiệu: "Mày chỉ cao hơn tao 1cm thôi, ngày nào cũng đè vai bố mày như thế, thảo nào từ bé đến giờ lúc nào bố cũng lùn hơn mày 1cm!"
"Lớn lên cao giống như tao khó tìm đối tượng lắm, tao là vì tốt cho mày."Diệp Thiệu cười tránh ra.
Trình Kha Nhiên chưa từng tiếp xúc thân mật với Diệp Thiệu như vậy, cũng chưa bao giờ thây hắn cười vui vẻ với mình như thế, quả nhiên Cung Trạch Ngọc chính là ánh trăng sáng* trong lòng hắn...
(*)Bạch nguyệt quang: Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) và chu sa chí (nốt ruồi son) là 2 hình ảnh xuất hiện trong tiểu thuyết "Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng" của tác giả Trương Ái Linh. Theo ngôn ngữ mạng Trung Quốc, bạch nguyệt quang chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên.
Chua xót, ghen ghét và khổ sở lại nảy ra trong lòng.
Giống như bị phản bội, thật ra là không phải, nhưng bản thân lại không cam lòng, cuối cùng cũng chỉ biết chấp nhận sự thật.
Vốn Diệp Thiệu cũng không thuộc về cậu.
Kết hôn với Diệp Thiệu là do ông cậu tranh thủ cướp được cơ hội, người tham lam quá cũng chỉ rước lại đau khổ,
Trình Kha Nhiên nhanh chóng xây dựng tâm lý thật tốt, nhất định cậu sẽ không thể để Diệp Thiệu nhận ra bản thân đang thầm khổ sở.
Bản thân mình lừa gạt người khác còn muốn giả vờ đáng thương để được thương hại, đây không phải ý định của cậu.
Trình Kha Nhiên cố gắng lấy lại tâm trạng, đến khi ngẩng đầu nhìn Diệp Thiệu, trong mắt cậu lấy lại sự kiêu ngạo nên có.
Sau đó Trình Kha Nhiên liếc mắt sang chỗ khác.
Giám khảo nói tốt.
Ba phút kết thúc.
Những người đứng gần Trình Kha Nhiên cũng sửng sốt hết 3 phút, từ góc của họ cũng chỉ thấy Trình Kha Nhiên xoay xoay đầu.
Sau đó giám khảo nói Trình Kha Nhiên qua rồi.
Tất cả mọi người nói chương trình không công bằng, như vậy chắc chắn là có hậu thuẫn gì rồi, bọn họ nói chỉ xét vào kỹ thuật diễn chứ đâu phải nhìn mặt??
Cậu bạn kia đột nhiên vỗ lưng Trình Kha Nhiên: "Được lắm đó anh em!"
Trình Kha Nhiên ngượng ngùng mỉm cười.
Thật ra đến bây giờ cậu còn chưa phản ứng lại bản thân vừa qua một vòng, cậu chỉ biết bây giờ Diệp Thiệu đang nhìn cậu, Cung Trạch Ngọc cũng đang nhìn cậu.
Chẳng lẽ hai người kia đang phân tích mình có thích Diệp Thiệu hay không?
Trình Kha Nhiên sợ tâm tư của mình bị Cung Trạch Ngọc nhìn thấu, chỉ cảm thấy bản thân sắp 'tèo' rồi.
Cậu bạn kia hỏi Trình Kha Nhiên có muốn trao đổi phương thức liên lạc không, còn nói mình tên là Kim Nghi Nhân, Trình Kha Nhiên cũng vội vàng đồng ý.
Nhìn như kiểu: "Tôi đang giao lưu, thật sự rất bận." vậy.
Cung Trạch Ngọc ở dưới khán đài còn đang bất ngờ: "Đệt mọe, kia có phải Trình Kha Nhiên không?"
"Ừ, đi thôi." Diệp Thiệu kéo Cung Trạch Ngọc vào phòng.
Cung Trạch Ngọc: "Mày đến còn chưa nhìn qua thí sinh đã về văn phòng thì mày đến làm gì?"
"Đừng đứng ở đây nữa, lát nữa bị bọn họ phát hiện đấy, biết đâu trong đó lại có fans của mày thì không đi nổi đâu."
Diệp Thiệu thúc giục nói.
Cung Trạch Ngọc chế giễu: "Mày sợ bị đi theo chứ gì? Có ai là không biết mày sợ nhất là việc 'ra cửa gặp được fans' đâu."
Hai người cứ như vậy mà đi ra khỏi sảnh.
Cung Trạch Ngọc biết, Diệp Thiệu cố ý canh thời gian Trình Kha Nhiên phỏng vấn mới xuất hiện ở đây, còn giả vờ bình tĩnh.
Trình Kha Nhiên không muốn về, cậu muốn xem Diệp Thiệu đang đi đâu, cậu đi đi lại lại quanh sảnh công ty, đến tận khi cậu bạn kia cũng được xét qua.
Bây giờ Trình Kha Nhiên mới để ý tới tên của đối phương là Kim Nghi Nhân, nghe giống như mấy Qúy Phi thời cổ đại.
Cậu bạn kia thấy Trình Kha Nhiên vẫn chưa đi thì mời cậu đi đến chỗ nào gần đây để ăn cơm, chúc mừng hai người đã lọt qua vòng đầu.
Trình Kha Nhiên chỉ nghĩ: Ăn cơm ở gần đây à?
Đồng ý!
Hai người cũng rời đi.
Diệp Thiệu kéo theo Cung Trạch Ngọc và Mia đến văn phòng mở họp, lúc nhìn thời gian cũng vừa đến giờ ăn cơm tối.
Vừa rồi lúc gặp Trình Kha Nhiên ở dưới tầng hai người còn nhìn nhau, giờ mà làm như không thấy thì quá vô ý, cho nên nói hắn tiện đường ăn cùng cậu một bữa cơm là chuyện bình thường.
Mia còn đang ở một bên hùng hồn phát biểu, Diệp Thiệu cầm di động giấu dưới bàn định nhắn tin với Trình Kha Nhiên.
Ai ngờ lại nhìn thấy Trình Kha Nhiên vừa post lên một bài đăng mới.
Trình Kha Nhiên và một cậu nhóc trông cũng không tệ lắm chụp với nhau, hai người còn kề vai sát cánh.
Trình Kha Nhiên: Chúc mừng lọt vòng đầu cùng với Nghi quý phi, uống rượu chúc mừng cùng với siêu sao tương lai ha!
Định vị là ở nhà hàng đối diện với Duệ Kỳ.
Diệp Thiệu nghĩ thầm, Trình Kha Nhiên còn chưa đi về nhà.
Còn uống cả rượu.
Mà Quý Phi này là ai?
Ngay sau đó Diệp Thiệu đọc được bình luận của ông Trình Kha Nhiên.
Ông Trình: Nhiên Nhiên lại có đối tượng kết hôn mới à?
Diệp Thiệu:.....Nếu chế độ một chồng nhiều chồng hợp phát, có phải Trình Kha Nhiên muốn gói mang về cả giới giải trí này không?
Trình Kha Nhiên trả lời: Không phải đâu ông ơi! Đây là bạn mới của con đó!
Trình Kha Nhiên trả lời xong thì trái tim cũng đập như đánh trống, post này là cậu cố ý đăng để Diệp Thiệu nhìn thấy.
Biết là đối phương sẽ không để ý đến, nhưng cậu vẫn muốn post lên một bài.
Đây là cảm giác muốn chứng tỏ bản thân tồn tại trong truyền thuyết hả?
Nhưng ngay sau đó Diệp Thiệu đã nhắn tin cho cậu.
Diệp Thiệu: Chúc mừng cậu, tôi thấy trong danh sách qua vòng có cậu.
Diệp Thiệu: Đang ăn cơm ở chỗ đối diện à?
Diệp Thiệu: Uống rượu đúng không? Chút nữa tôi qua đón cậu.
Giọng điệu không cho phép từ chối.
Tác giả có lời muốn nói:
Trình Kha Nhiên: Hê, chồng mình đến đón mình kìa, ha ha ha ha hô hô hô aaaa chồng tốt quá đi!!!!!
Diệp Thiệu: Người chưa cả debut có thể so cùng với ảnh đế sao?
Kim Nghi Nhân: Mị đã làm gì đâu?????