Edit:Anh
_____________________
Cao Phỉ thừa nhận bản thân không phải chưa từng làm đàn ông.
Cố Nam Ngạn cũng không phải chưa từng làm phụ nữ.
Cao Phỉ một lần nữa căng não, chỉ có thể lo lắng không biết cô và Cố Nam Ngạn lăn giường thì có thể đổi về lại hay không.
Hơn nữa lần hoán đổi này thực sự thực sự không chấp nhận nổi, hai người đã làm chuyện không thể miêu tả nhiều lần như vậy, mỗi khi làm xong sáng sớm đều bình an không có chuyện gì xảy ra.
Cô cảm thấy nếu ngay cả làm chuyện không thể miêu tả đều không có chuyện gì xảy ra, như vậy đời này, cô và Cố Nam Ngạn chắc chắn chỉ có thể ở mãi trong cơ thể đối phương.
Tiếp đó ở ngay ngày đầu tiên kết hôn của hai người đã giáng cho một đòn nặng nề.
Đối với Cao Phỉ, đây có lẽ là một đòn nặng nề, còn đối với Cố Nam Ngạn, đây rõ ràng là sét đánh giữa trời quang.
Cao Phỉ không bao giờ có thể ngờ kiếp này Cố Nam Ngạn làm đàn ông thế nhưng lại có dì cả đến thăm, hiện tại lại trực tiếp biến thành một người đàn ông mang thai sinh con.
Nghe nói kiếp này đàn ông bị dì cả đến thăm kiếp trước đều là thiên thần gãy cánh, như thế nào lại còn mang thai sinh con?
Kiếp trước lúc bị gãy cách có phải cánh ấy bị đem đi nướng rồi không.
Cao Phỉ vừa muốn cười, vừa đau lòng, vừa chua xót, trăm mối cảm xúc ngổn ngang, vô cùng phức tạp.
Cô vươn tay, thật cẩn thận xoa xoa cái bụng đang nhô lên của “chính mình” ở phía đối diện, nói: “Chồng ơi.
”
“Về sau e là phải vất vả cho anh rồi”
……
Cuộc sống sau khi kết hôn của Đế muội phu phụ mở ra bức màn kinh thiên động địa.
Cao Phỉ lên baidu tìm kiếm từ 《 một người mẹ tiêu chuẩn phải làm như thế nào 》《 sổ tay dành cho những người phụ nữ mới làm mẹ》biến thành 《 một người cha tiêu chuẩn phải làm như thế nào》,《 Vợ mang thai phải chăm sóc như thế nào 》, và 《 đàn ông tốt thì lúc vợ mang thai nên làm những chuyện gì mới tốt》.
Đàn ông tốt thì lúc vợ mang thai nên làm chuyện gì đầu tiên
Trong thời gian mang thai cảm xúc của thai phụ rất dễ bị tổn thương và khá nhạy cảm đó là nguyên nhân quan trọng dẫn đến chứng trầm cảm sau sinh, cho nên một người đàn ông tốt, trong lúc vợ mang thai nên để ý cảm xúc nhạy cảm của vợ trong thời gian mang thai, mang đến cho vợ sự quan tâm chu đáo, cẩn thận và tỉ mỉ.
Cao Phỉ: “Vợ…… chồng, chồng ơi tâm trạng hôm nay của anh thế nào, tối hôm qua anh ngủ có ngon không, có chuyện gì buồn nhất định anh phải nói ra đó nha.
”
Trong phòng ngủ, Cao Phỉ vẻ mặt chân chó mà ngồi quỳ ở Cố Nam Ngạn trước mặt, mang đến cho người đang mang thai sự quan tâm chu đáo, cẩn thận và tỉ mỉ.
Bình thường phụ nữ mang thai cảm xúc đều rất mẫn cảm, huống chi là Cố Nam Ngạn, người đàn ông mang thai.
Cho nên Cao Phỉ quyết định thời thời khắc khắc phải quan tâm cảm xúc mẫn cảm của thiên thần gãy cánh Cố Nam Ngạn, không thể để anh trong thời gian mang thai có chút gì đó không vui.
Biểu cảm trên mặt Cố Nam Ngạn lúc này sống không còn gì luyến tiếc ngồi nghe nhạc dành cho phụ nữ mang thai.
Anh nhìn người bên cạnh vẻ mặt chân chó, chỉ còn thiếu điều gắn thêm cái đuôi chó sau mông cho Cao Phỉ phe phẩy.
Vì thế Cố Nam Ngạn tháo xuống tai nghe.
Anh lại cúi đầu nhìn nhìn người đang cử động nhè nhè trên bụng mình.
Tiểu gia hỏa trong bụng dường như rất thích nghe đoạn nhạc vừa rồi, ở bên trong cử động một lúc lâu.
Cố Nam Ngạn rốt cuộc cũng cảm nhận được cái gì là thai động.
Hơn nữa còn là tự thân trải nghiệm.
Nghĩ đến đây, người đàn ông chua xót nhắm mắt lại.
…… Trải nghiệm kiếp này của anh sao muôn màu muôn vẻ như thế.
Cao Phỉ thấy Cố Nam Ngạn không để ý đến mình, vì thế lại hướng về mặt anh cọ cọ, ý bảo anh nói chuyện với mình.
Cố Nam Ngạn lại mở mắt ra.
Anh nhàn nhạt nói: “Con động.
”
Cao Phỉ ngạc nhiên: “Con động?!”
Cô vừa nghe con động, lập tức đem tay đặt lên chính mình, hiện tại là ở trên bụng Cố Nam Ngạn, hít thở thật sâu cảm nhận.
Đáng tiếc cho dù cô chờ bao lâu, lòng bàn tay để ở trên bụng vẫn yên yên lặng lặng, một chút dấu vết chuyển động cũng không có.
Cao Phỉ cuối cùng cũng cảm nhận được, lúc trước Cố Nam Ngạn đặt tay lên bụng cô, chờ đợi bé con đáp lại và loại cảm giác mất mát khi bé con không đáp lại.
Cao Phỉ nhìn cái bụng trước mắt từng thuộc về chính mình, bụng nhỏ hơi nhô lên, cả người đều bị cảm giác mất mát nồng đậm này chiếm lấy.
Hu hu hu hu cô rõ ràng mới là mẹ mà.
Cố Nam Ngạn thở dài, đem tay Cao Phỉ từ trên bụng anh lấy xuống.
Sau đó giống như Cao Phỉ lúc trước an ủi mình, an ủi lại cô như vậy: “Hiện tại con còn rất nhỏ, đợi một thời gian nữa, càng ngày càng lớn, to như quả dưa hấu vậy đó, hơn nữa càng ngày càng động dữ dội, anh nhất định có thể theo kịp để chào hỏi bé con.
"
Cao Phỉ: t-t
……
Điều thứ hai mà đàn ông tốt nên làm trong thời gian vợ mang thai là đưa vợ đi khám thai định kỳ, làm cho vợ thời thời khắc khắc đều cảm nhận được sự quan tâm.
Cao Phỉ đưa Cố Nam Ngạn đi khám thai.
Hai người lúc trước ở bệnh viện phụ sản tư nhân Kiến Đương dưỡng thai, cách nhà rất gần, phí khám bệnh tuy cao, nhưng phục vụ rất chu đáo.
Khi ra cửa, Cao Phỉ tìm cho chính mình một đôi giày thoải mái nhất, tri kỷ mà đặt trước mặt Cố Nam Ngạn, sau đó ngồi xổm xuống mang vào.
Thai phụ khom người mang giày không tiện, Cao Phỉ nói: “Chồng ơi, em mang giày cho anh.
”
Cố Nam Ngạn không quen để Cao Phỉ mang giày cho anh, theo thường lệ từ chối: “Anh tự mình mang được rồi.
”
Cao Phỉ: “Anh để em mang cho.
”
Cô cố chấp ngẩng lên đầu: “Em hiện tại là đàn ông, anh có thể cho em ra dáng đàn ông một chút được không!”
Cố Nam Ngạn: “………………”
Cao Phỉ: “Nếu chúng ta không bị hoán đổi, anh vẫn là anh em vẫn là em, anh hiện tại sẽ cho em tự mang giày sao? Lúc em không mang thai cũng đều là anh mang giày cho em, hiện tại khẳng định cũng sẽ như vậy.
”
“Anh không thể để em chăm sóc anh một chút được sao, chồng yêu.
”
“Em biết mang thai rất vất vả.
”
Cô đặt giày trước chân Cố Nam Ngạn: “Nhanh lên lại đây.
”
Không còn cách nào, Cố Nam Ngạn đành phải vươn chân, để Cao Phỉ mang giày cho anh.
Mang giày xong, Cao Phỉ vui vẻ phấn chấn mà lôi kéo Cố Nam Ngạn ra cửa, cùng đi khám thai.
Bởi vì là bệnh viện tư nhân, thai phụ phải đặt lịch hẹn trước thời gian với bác sĩ, cho nên vừa đến liền có người dẫn đi, không cần phải chụp cái gì trước.
Lúc siêu âm, bác sĩ chỉ vào hình ảnh màu đen trên màn hình, nói cái này chính là bé con.
Cố Nam Ngạn thì bình tĩnh, còn Cao Phỉ xem không rời mắt, thậm chí chống cằm, phát ra một tiếng cảm thán đối với sinh mệnh bé bỏng này: “Oa ~ nga ~”
Động tác trên tay bác sĩ siêu âm dừng một chút.
Hiện tại đi siêu âm mà cha so với mẹ bé còn kích động hơn……
Cố Nam Ngạn móc điện thoại ra chụp bức ảnh.
Cao Phỉ nhìn chằm chằm tiểu thịt cầu trên màn hình, trong lòng cảm thán.
Cô bắt đầu cảm thấy có chút tiếc nuối, sau đó nhớ lại lúc trước bé con còn ở trong bụng mình.
Không cần phải chịu sự vất vả lúc mang thai, đương nhiên là tốt, nhưng cô cũng muốn trải nghiệm cái loại cảm giác cùng bé con ở trong bụng từng ngày lớn lên, chơi đùa đánh cách duỗi người các thứ.
Cô thậm chí còn chưa chính thức cảm nhận thai động được mấy ngày, tất cả đều đổi thành Cố Nam Ngạn thay cô cảm nhận tất cả.
Cô là lần đầu tiên làm mẹ mà.
Mắt Cao Phỉ đột nhiên ươn ướt.
Nhìn thấy cha bé chỉ xem hình siêu âm thôi mà mắt đỏ hết cả lên, trong lòng bác sĩ kinh ngạc, toàn bộ đều biến thành cảm thán.
Thật là một người đàn ông tốt tình cảm phong phú!
Hai người làm siêu âm xong, trong tay cầm siêu âm đơn, còn có một bức ảnh hình siêu âm nhỏ của bé con.
Cố Nam Ngạn nhìn Cao Phỉ vành mắt đỏ đỏ, dừng lại hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Cao Phỉ duỗi tay đặt trên bụng “chính mình”, mũi hít hít: “Chồng ơi, về sau bé con có động tĩnh cùng thay đổi gì, anh nhất định phải đem mỗi một cái chi tiết đều nói lại cho em nghe