33
Đến giữa trưa, thế thân xuống bếp.
Bạch nguyệt quang đứng bên cạnh thế thân chỉ đạo: “Nhiều dầu quá, quá nhiều muối ……
Thế thân làm theo từng cái, nhưng bạch nguyệt quang vẫn không nhìn được, tự mình xuống bếp.
Cuối cùng bữa trưa là một mâm cơm dưỡng sinh vô cùng thanh đạm.
Bạch nguyệt quang: “Khẩu vị của hắn với tôi cũng gần giống, trước nay chỉ thích thanh đạm, sức ăn cũng không lớn.”
Thế thân nhìn dĩa salad trên bàn, trong lòng chảy nước mắt hổ thẹn.
Cậu luôn nấu những món ăn gia đình bình thường. Thỉnh thoảng không nghĩ ra nấu cái gì, thì sẽ kêu đồ ăn ngoài.
Tổng tài là người tôn quý như thế, ngoại trừ thỉnh thoảng điên lên lật luôn cái bàn, còn không thì cậu nấu cái gì là ăn cái đó, thậm chí còn khen ngon, một bữa ăn ba chén cơm.
Ban đầu lúc thấy cậu kêu đồ ăn ngoài còn sẽ không vui, hiện tại thỉnh thoảng còn biết chỉ định muốn order đồ ăn tiệm nào.
Là cậu thất trách rồi.
Cũng là tình yêu của tổng tài quá nồng nhiệt, cũng bởi vì cậu có một gương mặt tương tự như là bạch nguyệt quang, cho nên cũng bao dung như thế.
Hiểu rồi, từ nay về sau lấy rau quả trộn dầu ô liu là được rồi, vừa có thể để tổng tài dư vị được hương vị của bạch nguyệt quang, mà cậu cũng vui vẻ thoải mái.
34
Thế thân bài trí xong chén đũa, nhanh chóng chuồn mất.
Trên bàn cơm, tổng tài phát hiện chỉ có mình cùng bạch nguyệt quang.
“OO đâu rồi?”
“Đi dọn dẹp hay sao đó.” Bạch nguyệt quang nói, “Ăn đi, sắp mấy giờ rồi.”
Tổng tài ăn chưa được bao lâu, lại đứng dậy đi vào phòng bếp.
Trong phòng bếp, thế thân đang lau rửa dụng cụ nhà bếp.
Tổng tài: “Đừng làm nữa, đi ăn cơm.”
Thế thân: “Các anh ăn đi, tôi không làm phiền mọi người. Anh hiếm khi có thể ăn được chút đồ ăn yêu thích, còn là đồ do người ta tự tay làm, mau đi ăn đi.”
Tổng tài nắm lấy tay thế thân, thế thân vung ra, cúi đầu lau mặt.
Thế thân: “Anh đi nhanh đi, cậu ấy đang đợi anh.”
Tim tổng tài thắt lại, cậu ấy khóc rồi!
Đáy lòng tổng tài có chút tư vị chua ngọt, có đau lòng, nhưng càng nhiều lại là một sự vui mừng không biết gọi tên!
Tổng tài đi rồi.
Trước khi rời khỏi phòng bếp, lại thấy thế thân âm thầm lau nước mắt.
Trong phòng bếp, thế thân lại lau nước miếng.
Sau khi cậu xác định tổng tài đi rồi, nhanh chóng lấy đồ ăn ngoài mà cậu giấu ở trong ngăn tủ ra, liếm nước miếng và bắt đầu ăn.
35
Lần này bạch nguyệt quang về nước chỉ dự định ở mười ngày, bởi vậy tổng tài dành ra hai ngày để dẫn y đi ra ngoài du lịch.
Trước khi tổng tài ra cửa, còn cố ý nói với thế thân: “Tôi đi đây.”
Thế thân: “Anh đi đi.”
Nhìn bộ dáng quyết đoán đóng cửa của