56
Qua mấy ngày, Tổng tài cùng Bạch nguyệt quang đi ra ngoài ăn cơm, lại mang theo thế thân.
Bạch nguyệt quang nhiệt tình dẫn Thế thân đi ra ngoài trải việc đời, lần này là chọn món Nhật mà Thế thân chưa ăn bao giờ.
Trong bữa tiệc Bạch nguyệt quang nồng nhiệt giải thích, Thế thân cũng đáp lại bằng sự nhiệt liệt trả lời, mà Tổng tài vẫn mặt đơ.
Tổng tài không kiên nhẫn: “Cậu còn để cho người ta học hành hay không? Cậu không thấy “bùa” ghi đầy trên cánh tay em ấy để chuẩn bị lấy ra học thuộc sao?”
Bạch nguyệt quang nắm tay Thế thân qua kiểm tra, coi “bùa” là tiếng Anh hay là toán học, liền thấy một tay Thế thân là tiếng Anh, tay khác là toán học, cực kỳ công bằng.
Bỗng nhiên có người đi đến trước bàn bọn họ, lại nhiệt tình thăm hỏi cùng Bạch nguyệt quang với Tổng tài.
Nhất thời biểu tình Bạch nguyệt quang cùng Tổng tài liền thay đổi.
Bạch nguyệt quang lập tức tắt đài, cúi đầu sờ ly, mà Tổng tài lại chau mày.
Bé Thế thân thông minh chớp mắt đã hiểu, đây là một tình tiết bạn yêu người ta, mà người ta lại không yêu bạn mà đi yêu người nọ.
Cách ăn mặc của đối phương giống một phú Nhị đại phong lưu, nói chuyện ra cũng không quá đứng đắn, vừa nghĩ tới khẩu vị Bạch nguyệt quang như thế, Thế thân liền khổ sở trong lòng.
Lại nhìn qua Tổng tài, rõ là một người kém thông minh, Thế thân lại càng khổ sở.
“Vị này là?” Phú Nhị đại phong lưu dò hỏi thân phận của Thế thân.
“Trợ lý của Z tổng .” Thế thân trả lời.
“Ồ?” Phú Nhị đại phong lưu lộ ra ánh mắt nghiền ngẫm, đưa tay bắt tay cùng Thế thân.
Thế thân không biết khi nào đã kéo tay áo xuống, bộ dáng vươn tay ra bắt tay cùng phú Nhị đại, thật đúng là rất có phong phạm của một trợ lý.
57
Phú Nhị đại phong lưu là bạn học cấp ba của Tổng tài cùng Bạch nguyệt quang, hiếm khi gặp được bạn học cũ, mở miệng ra là đó là chuyện cũ trước đây.
Nhưng mà Phú Nhị đại phong lưu có lẽ là đối thủ một mất một còn với Tổng tài, chuyện cũ gì không nói, cố tình nói đều là mấy chuyện đội quần của Tổng tài.
Bạch nguyệt quang định bụng giúp bạn thân kiếm lại mặt mũi, nhưng mà những chuyện ngu xuẩn đó Tổng tài thật là đã làm, y không chỉ không giúp nổi mà còn khiến cho Phú Nhị đại nhớ tới càng nhiều chuyện đội quần hơn.
Mặt Tổng tài tái mét, rót hết ly trà này đến ly khác, uống.
Đối với chuyện này, Thế thân bình tĩnh đối đáp.
Nhị đại nói hắn mặc lộn đồng phục, mặc đồng phục cấp hai đi học.
Thế thân nói hắn vẫn còn giữ lại đồng phục cấp hai, người nhớ tới bạn bè thì rất tốt tính.
Nhị đại còn nói hắn đi lộn lớp cả chục lần.
Thế thân nói đây là chuyên tâm học tập,không để tâm chuyện khác, vừa nhìn là biết người có thiên phú học tập.
Nhị đại nói hắn nhận nhầm giáo viên thành bạn học đi lên kề vai bá cổ.
Thế thân nói cái này là đại diện cho cảm tình của hắn cùng bạn học rất tốt, có thể hòa đồng với bạn bè.
Nhị đại nói hắn cúp cua bị kẹt trên bờ tường.
Thế thân nói đây là tính cách thiếu niên, không cam chịu đứng chỗ bằng phẳng.
Nhị đại nói hắn quên lời khi đang diễn thuyết trên đại hội cổ động.
Thế thân nói có thể diễn thuyết trên đại hội cổ động thật đúng là lợi hại.
Nhị đại: “Không cảm thấy hắn rất đần sao?”
Thế thân nghiêm túc nói: “Người kém thông minh như vậy mà lớn lên có thể trở thành người ưu tú như Z tổng vậy, là một chuyện rất ghê gớm, tôi thiệt khâm phục Z tổng.”
Cái đuôi của Tổng tài vẫn luôn rũ xuống thoáng cái vểnh cong lên.
Nhị đại lầm bầm hết vui rồi, cuối cùng hậm hực nói: “Cũng đúng, Z bây giờ chính là Tổng tài, đâu như tôi chỉ có thể làm một lập trình viên ……”
Cả người Thế thân chấn động rồi.
Tổng tài khẩn trương nhìn về