69
Thế thân kỳ thật không có hành lý gì có thể thu thập, quần áo mà Tổng tài mua, cậu không mang một món nào, cũng chỉ là mang tài liệu học tập của mình bỏ vào vali, lại quét dọn sạch sẽ phòng ốc.
Nhưng mà sửa sang cẩn thận lại từng li từng tí , trọn vẹn cũng tới hơn nửa đêm, lúc này cậu mới phát hiện ra mình có thật nhiều hồi ức trong ngôi nhà này.
Thu dọn xong đến phòng khách, đèn phòng khách vẫn tắt, riêng chỉ cho TV là sáng lên.
Trận bóng đá trong TV vẫn chưa kết thúc, mà Tổng tài đã cuộn tròn trên ghế sofa ngủ rồi.
Thế thân không biết làm sao, bá đạo Tổng tài người ta vào thời điểm này đều nên đến khách sạn tầm hoan tác nhạc *, bắt đầu tình yêu mới, làm sao mà tới chỗ cậu, liền giống như con chó con không ai cần vậy chứ?
* Tầm hoan tác nhạc: ý là tìm niềm vui, theo đuổi hưởng lạc
Thế thân đắp chăn giúp Tổng tài, lại ngồi ở trước sô pha một lúc, vẫn giống như buổi tối mà Tổng tài say rượu lần trước.
Ngày hôm sau khi Tổng tài tỉnh lại, đồ ăn sáng trên bàn vẫn còn nóng hổi, nhưng Thế thân đã không còn nữa.
Hắn cô đơn ngồi ở trước bàn, chợt nghe ngoài cửa có tiếng động rất nhỏ, vội vàng đứng dậy.
Mở cửa ra, Thế thân ở ngoài cửa đang dọn sạch mấy thùng giấy ra bên ngoài, trên người lại là quần áo như lần đầu tiên gặp mặt, cũ kỹ nhưng lại được giặt rất sạch sẽ.
“Em đi đâu!”
“Nên đi đâu thì đi đó.”
“Em không được phép đi!” Tổng tài tiến lên một bước, giữ chặt tay Thế thân .
Thế thân bất đắc dĩ nói: “Chúng ta đã kết thúc hợp đồng.”
“Hủy bỏ kết thúc hợp đồng rồi, em nếu dám đi thêm một bước, anh liền kiện em vi phạm hợp đồng !”
Thế thân cạn lời.
Tổng tài liền lặp lại một lần, cũng nói: “Anh nói được thì làm được.”
Thế thân thở dài, chỉ có thể đi trở về: “Tại sao