【 Phiên ngoại mấy mục chỉ có hai ba câu】
1
Thế thân tạm thời chạy mất, mẹ của Tổng tài nổi trận lôi đình. Mẹ Tổng tài tức giận đùng đùng, chuẩn bị đến nhà hưng sư vấn tội.
Tổng tài sau khi biết được liền ngăn mẹ hắn lại, bảo bà ngàn vạn lần đừng có tới lúc này.
Cản được mấy ngày, mẹ của Tổng tài vẫn đến.
Nghênh đón bà là thế thân với đôi mắt sáng ngời.
Bà chửi rủa Thế thân một trận.
Thế thân tỏ vẻ ngài nói đều đúng cả, là con không tốt, ngài tha thứ cho con.
Tổng tài ở bên cạnh khuyên bà mau về nhà, bằng không không còn kịp đâu.
Nhưng mà đã không còn kịp rồi, Thế thân móc ra sách mà mẹ Tổng tài viết, còn có mấy bài luận văn đã đóng mộc.
Đêm hôm đó, mẹ của Tổng tài cuối cùng cũng biết tại sao con trai kêu bà chạy mau.
Như lang tựa hổ. (*)
Mẹ của Tổng tài ra một đánh giá như thế đối với Thế thân.
(*) Sự ví von sự tàn nhẫn và độc ác. Ở đây hiểu là vồ vập hỏi bài tập ha.
2
Chớ hề ai phát hiện ra là bọn họ quên mất Bạch nguyệt quang muốn đi Châu Âu cho bọn họ bất ngờ.
Bạch nguyệt quang: ……
3
Dựa theo tiến độ, Thế thân nửa năm nữa là có thể lấy được bằng đại học chính quy.
Vì thế cậu bắt đầu chuẩn bị thi lên thạc sĩ.
Nhưng cậu cũng không từ bỏ việc nghe giảng bài ở đại học, đồng thời còn đi theo chỗ giáo sư làm hạng mục.
Thế thân bận rộn không biết ngày đêm, Tổng tài lặng lẽ nhìn ở trong mắt, lặng lẽ làm việc nhà.
Hắn cảm thấy mình sớm muộn gì cũng trở thành con chó con đi phía sau bá tổng.
4
Bạch nguyệt quang sau khi biết hết sức hối hận, y hình như lại bỏ lỡ cơ hội làm thiếu phu nhân