Có chút máu chó, hợp lại thành một chương, có thể nhảy qua ~~Cố gắng tăng tốc ing, ta cũng muốn để bạch tuộc tiên sinh nhanh biến thành người khi dễ Trương Mẫn An (? w?)(khục)
Trương Mẫn An cuối cùng vẫn là nhìn bạch tuộc đem thạch* thực vật ăn hết.
(*Chương trước 0 nói rõ là thạch chương này ms biết a.
)
Cách nó ăn không đáng sợ bằng chính cái miệng của nó, đem thạch cuốn vào bên trong rồi miệng liền đóng lại, chỉ có thể nhìn thấy ở vị trí miệng nó khẽ động,
Trương Mẫn An còn lấy lá gan lớn hơn đưa tay sờ một cái.
Kín kẽ, giống như là trước giờ không có miệng xuất hiện ở đó.
Bạch tuộc nhìn chằm chằm cô nửa ngày, thấy cô từ đầu đến cuối không có buông tay ra, lại há miệng ra một lần nữa.
Trương Mẫn An lại bị rút mất một lá gan.
Nhưng bạch tuộc không có đem tay của cô cắn một cái rơi luôn.
Nó chỉ là mở rộng miệng ra, bộ dạng "Tới đi muốn nhìn liền cho cô xem thoả thích a.
"
Trương Mẫn An nắm tay bỏ vào bên trong miệng bạch tuộc.
Bạch tuộc có răng.
Vừa sờ đến hàm răng bén nhọn, Trương Mẫn An liền yên lặng nắm tay rút ra ngoài.
Không sợ bạch tuộc cắn cô, chỉ sợ là lúc đó cô đụng chạm lung tung làm miệng bạch tuộc đầy máu.
Sờ không cẩn thận ngón tay đứt luôn ở bên trung thì làm sao bây giờ.
Con bạch tuộc rất lớn.
Chiều dài của một xúc tu có lẽ dài hơn một nửa cơ thể của cô, tính thêm cả phần đầu thì bạch tuộc cao hơn người cô.
Đây vẫn là trạng thái mà các xúc tu chưa được mở