Cố Sanh hoài nghi Chu Lê An đang không hiểu vấn đề, nhưng cô không có chứng cứ.Cố Sanh trước nay chưa thấy qua chiếc xe này, không phải Chu Lê An ở đế đô thường lái chiếc xe kia thay vì đi bộ sao.
Tuy Cố Sanh không hiểu biết về xe, nhưng chiếc xe này hình như đẹp hơn và có tính năng đặc biệt hơn.
Cửa sổ xe được kéo lên làm giảm tiếng ồn, trong xe an tĩnh đến mức chỉ còn tiếng hít thở lẫn nhau.Hai người mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu, không nói gì.Chu Lê An nghiêng đầu nhìn cô, ánh sáng chiếu vào nửa khuôn mặt của anh, vẻ mặt cùng sườn mặt của anh cho người ta một bầu không khí yên lặng.
Cố Sanh do dự trong chốc lát, suy xét có nên mở lời không.
Nhưng nếu vậy, Cố Sanh luôn cảm thấy rất xấu hổ.
Giống như cô đang ghen, cố ý cầu danh phận với Chu Lê An.“Anh đừng giả ngu, anh rõ ràng biết tôi đang nói gì!” Cố Sanh cuối cùng vẫn chọn chọc thủng, có một số việc mơ màng hồ đồ một lần là đủ rồi.Lông mi mảnh dài của Chu Lê An chậm rãi động đậy, nhàn nhạt hỏi cô: “Em cảm thấy chúng ta có quan hệ gì?”“Quan hệ ngoài ý muốn ngủ với nhau vài lần.” Cố Sanh chưa bao giờ đánh giá cao bản thân, lúc phê phán bản thân vô cùng bình tĩnh nghiêm túc, “Bởi vì tôi tự mình đưa tới cửa, có lẽ trong lòng anh còn có chút khinh thường tôi.”Chu Lê An không phủ nhận, nhưng cũng không có nghĩa tán đồng kiểu đánh giá của cô: “Cũng không có khinh thường em, chỉ là tôi cũng đang hoài nghi em thấy tôi thế nào.”Cố Sanh hô hấp cứng lại, ngẩng đầu nhìn anh.“Trong lòng em không hề rung động sao?” Chu Lê An không phủ nhận bản thân đã từng như lời Cố Sanh nói.Lần đầu tiên ở tiệm lẩu nhìn thấy Cố Sanh, anh liền theo dõi cô gái này.Giải thích dễ hiểu một chút chính là nhất kiến chung tình.
Cố Sanh từ diện mạo đến dáng người, đến khí chất, đến tính tình, đến tính cách, tất cả anh đều thích.
Khi còn chưa rõ Cố Sanh đã dứt tình cũ chưa, cô lại nói muốn lên giường với anh, anh không do dự liền đáp ứng.
Chuyện này đối với một Chu Lê An cao ngạo, là không nên phát sinh.Nhưng chuyện này đã xảy ra.
Không chỉ có phát sinh, còn đã xảy ra rất nhiều lần.
Cơ hồ mỗi lần cô tới tìm anh, anh liền lên giường với cô.Nhưng điều đó không có nghĩa anh mất đi lý trí, Chu Lê An vẫn cao ngạo như cũ.
Bởi vì biết rõ bản thân xuất hiện không đúng lúc, phương thức xuất hiện cũng không cao thượng, Chu Lê An rất rõ sẽ không có kết quả.
Nhưng, anh vẫn cố thò một chân vào.
Chu Lê An cũng không che giấu bản thân có chút xem trọng mối quan hệ này.“Lấy tôi làm thuốc giảm đau khi đang thất tình, như vậy Cố Sanh, em để tay lên ngực tự hỏi, em đối với tôi có nghiêm túc không?”Chu Lê An quay đầu, khóe miệng tươi cười thanh đạm: “Em đối với tôi không phải cũng rất có lệ sao? Một khi phát hiện không ổn liền tùy thời mà vứt bỏ?”Cố Sanh cảm thấy như bị một cục đá lớn đánh trúng tim, đau đến mức cô mở to hai mắt nhìn.“Muốn tâm của tôi, phải lấy thành ý ra.” Chu Lê An hơi cúi người lại, ngón tay thon dài nắm cằm Cố Sanh, nhẹ nhàng hôn khắc lên đôi mắt của cô một cái, “Tôi là người rất khôn khéo.
Yêu cầu em trăm phần trăm thành ý, mới có thể nguyện ý nói chuyện với em.”Cố Sanh thiếu chút nữa bị lời của anh làm cho choáng váng.Thẳng đến khi ngồi ở tiệm lẩu, nhìn anh thả thịt vào trong canh, Cố Sanh mới hồi phục tinh thần lại: “Không đúng! Tiểu tử anh lừa tôi!”“Sao?” Chu Lê An cầm lấy ấm trà cùng hai bộ đồ ăn, đẩy một phần cho Cố Sanh.“Chu Lê An anh đúng là gian manh!” chỉ số thông minh của Cố Sanh xưa nay chưa từng cao, bỗng nhiên thông minh lên, “Nói cái gì tôi lấy ra trăm phần trăm thành ý, anh mới nguyện ý nói chuyện với tôi.
Này còn không phải là biến tướng thừa nhận hiện tại thái độ của anh có lệ? Hai ta không phải mối quan hệ đứng đắn?”…… Anh có ý này?Chu Lê An nhướng một bên mày, không mặn không nhạt hỏi cô: “Chúng ta không phải đã xác định quan hệ đứng đắn rồi sao?”“Hả?” Cố Sanh cảm giác theo không kịp mạch não của anh, “Xác định quan hệ? Khi nào?”“Đi vườn bách thú ngày đó.”Cố Sanh:???“Tôi cùng Bùi Nhiên đồng thời yêu cầu đưa em, em lựa chọn tôi.” Chu Lê An gắp một miếng thịt bò nấu chín đặt vào cái đĩa, đẩy đến trước mặt Cố Sanh.
Sau đó gắp một đũa rau thơm chấm vào nước chấm, chậm rì ăn.“???”Sao Cố Sanh không nhớ rõ Bùi Nhiên nói muốn đưa cô? Ngày đó Bùi Nhiên không phải không nói gì sao.Chu Lê An buông mi mắt xuống, ánh mắt lưu chuyển.Thấy Cố Sanh còn có vẻ không tin, anh chậm rì móc di động của mình ra.Cố Sanh không hiểu, cau mày nghi hoặc nhìn anh chằm chằm.
Liền thấy ngón tay thon dài trắng nõn của Chu Lê An động đậy trên giao diện, mí mắt buông xuống, giao diện di động chiếu sáng mặt anh.
Không biết đang làm gì, sau đó ngẩng đầu nhìn Cố Sanh một cái: “Em muốn lướt xem vòng bạn bè không.
À, em vào trang cá nhân của tôi nhìn xem.”“Trang cá nhân?” Cố Sanh trước kia từng xem trang cá nhân của Chu Lê An, cười chết, người này căn bản không đăng bất kỳ gì.Tuy không hiểu anh làm gì, Cố Sanh vẫn rất nghe lời mở trang cá nhân của anh.Chu Lê An có rất ít bài viết, chỉ có linh tinh mấy cái, đều là thông báo từ mười viện.
Hôm nay click mở, Cố Sanh mới phát hiện người này kỳ thật có đăng bài cá nhân.
Tuy không nhiều lắm, chỉ có ba bốn bài.
Cố Sanh bán tín bán nghi mà lướt xuống……Đột ngột, tấm ảnh Cố Sanh tại vườn bách thú chụp cùng đại tinh tinh Sophie cũng xuất hiện.Giữa ảnh chụp, Sophie dựa vào bả vai của cô, không dám động.
Nỗ lực không cười ngốc nghếch, nhưng nhìn vào trông cô cũng không khá lên được bao nhiêu.
Chu Lê An còn đặc biệt chú thích một hàng chữ ở trên mặt cô: “Nhà hảo tâm tặng vườn bách thú bốn bộ quần áo được tinh tinh nhất trí khen ngợi”.Nhìn kỹ thời gian đăng, ở vườn bách thú vào lúc ban đêm, 7 giờ mười hai phút 37 giây.Cố Sanh: “……” Mẹ nó!“Thật nhọc công anh quá.”Cố Sanh giờ khắc này rất muốn ấn đầu anh vào trong chảo dầu, hừ!“…… Tôi có đáp ứng anh sao?” 3 giờ sáng ở tiệm lẩu, thật là ồn ào náo động.Chu Lê An nghe thế mới ngẩng đầu, giữa mày nhíu thành một đoàn.
Anh nhìn cô, biểu tình không phải vui sướng như vậy: “Vì sao không đáp ứng?”“Vì cái gì phải đáp ứng?” Cố Sanh cảm thấy người này quá chuyên quyền độc đoán.Chu Lê An buông chiếc đũa xuống, an tĩnh mà nhìn cô.“Chu Lê An, bản chất vấn đề là, anh không có đặt tôi ở trên vị trí bình đẳng.” Cố Sanh giờ khắc này rất tỉnh táo, “Anh quyết định muốn tới ở nhà tôi, cho nên anh tới ở.
Anh quyết định muốn ở cùng nhau, cho nên anh đăng ảnh chụp.
Chuyện này anh chưa từng hỏi tôi.
Anh đương nhiên cảm thấy tôi sẽ không cự tuyệt anh.
Tôi với anh ở bên