Tống Chân làm xong báo cáo kiểm tra liền rời khỏi phòng thí nghiệm của đơn vị quân y.
Vừa đi được tới cửa, chợt có tiếng điện thoại di động vang lên.
Đứng im nghe điện thoại, không phải ai khác chính là quân nhân Alpha cấp S được Tống Chân giúp xác minh bản báo cáo.
Người đó có đốt ngón tay thon dài, vai thẳng, lưng thẳng, đối với điện thoại lãnh đạm trả lời một câu.
Không khí phía bên kia rất náo nhiệt.
"Trúc nhị tiểu thư, cuối cùng cậu về nước rồi.
Còn không thèm đến đây than thở một câu, thật không chút thành ý.
Hôm nay có rảnh không? Tới Giang Hạ Lộ bên này chơi một chút đi.
Đã lâu không cùng mọi người hội họp, thuận tiện cho cậu một bữa đón gió tẩy trần!"
Cô ấy rũ mắt một lát," Mấy giờ, vị trí chính xác.
"
Đây là đồng ý rồi.
" Sau giờ tan tầm tới là được rồi.
Đi chỗ nào uống thì đợi tôi hỏi mấy người bọn họ một chút rồi mới quyết định được...!"
*
Giờ tan làm vừa đến, Tống Chân đã thu dọn xong đồ đạc.
Cả người Tả Điềm tràn đầy kinh ngạc:" Một người cuồng công việc như cậu, hôm nay cũng muốn tan làm đúng giờ ư? "
Cô ấy nói xong liền tự hiểu thông ngọn nguồn, tức khắc cười nói:" À, hạng mục nghiên cứu của Trình Lang không phải đang tiến vào giai đoạn lâm sàng sao? Vừa hay phòng thí nghiệm của chúng ta cũng phụ thuộc vào cái hạng mục đó....Cậu đây là muốn làm luôn à.
Hơn nữa, cậu từng nói nghiên cứu phát minh ra càng sớm thì càng tốt, giúp bên quân y đỡ đi vài người bệnh...!"
Lời Tả Điềm nói ra làm Tống Chân có chút ngượng ngùng, đành giải thích: " Hôm nay còn thiếu ít đồ.
Đúng rồi, bạn tốt à, tối nay cậu theo tớ đi dạo phố mua sắm có được không? Đã lâu rồi tớ chưa có mua quần áo mới.
Cậu là người có con mắt tinh tế......!"
" Cậu muốn đi dạo phố sao? Nhưng không phải Trình Lang......!"
"Cô ấy nói không cần chờ.
Báo cáo công việc xong chắc phải tới tận nửa đêm cô ấy mới về đến nhà, nên không có ảnh hưởng gì đâu..."
Tự dưng Tống Chân muốn mua quần áo mới, muốn trang điểm thật xinh đẹp, là muốn vào thời điểm gặp Trình Lang để cho cô ấy chiêm ngưỡng.
Một chút tâm tư này khó mà nói thành lời, Tống Chân buộc phải dùng chiêu hối lộ, nói: "Tớ nghe nói Giang Hạ Lộ bên kia mới khai trương một tiệm kem đặc biệt ngon, cùng đi đi, tới đó tớ mời cậu ăn......!"
Tống Chân thuận tay túm luôn bạn thân vừa đi, vừa dụ dỗ lôi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Một giờ sau, trong tiệm bánh ngọt, Tả Điềm đút một muỗng kem vào miệng, híp mắt thỏa mãn.
"Ăn ngon."
Tống Chân: "Là tớ mời khách.
Đừng khách sáo."
Đĩa CD phát nhạc của quán xoay xong vòng thứ hai, là lúc Tả Điềm ngã vào sô pha vỗ bụng, vẻ mặt tràn đầy thích thú.
"Ha, hương vị đúng chuẩn như lời đồn.
Lần sau cậu dẫn theo Trình Lang cùng đến đây đi."
Tống Chân nở nụ cười.
"Được."
"Ra nước ngoài tận hai năm, không biết bây giờ hình dạng của cô ấy ra sao..."
Nhắc tới Trình Lang, Tả Điềm không khỏi rì rầm: "Tuy cậu ấy là Alpha, nhưng cậu ta đối xử với cậu rất tốt.
Chưa bao giờ tớ có cảm giác cậu ta là loại người thượng đẳng gì đó.
Cậu ta là thật lòng yêu cậu...!"
"Chân Chân, chỗ bạn bè, tớ phải nói thật với cậu là cậu quá cuồng công việc.
Mấy năm nay, các cậu ai cũng có kỳ nghỉ, có thể dành ra để tận hưởng với nhau.
Nhưng hai người lại không có làm như vậy, người kia có hạng mục không thể trở về, cậu cũng liền lao vào làm thực nghiệm, không thèm bay ra nước ngoài nhìn xem người ta ra sao..."
Chứng kiến cảnh bạn tốt sầu lo chuyện tình cảm, trong nháy mắt Tả Điềm lại nói: "Hai người cùng nhau không thể nói cái gì lợi, cái gì hại.
Nếu không nhờ hạng mục kia hai người đã không đến được với nhau.
Hơn nữa, mẹ của Trình Lang...."
Tả Điềm vừa dứt lời, điện thoại di động của Tống Chân để trên mặt bàn reo lên.
Không sai không lệch đi đâu được, người gọi đến là mẹ Trình trong miệng của Tả Điềm vừa nhắc tới.
Tả Điềm tự vả vào miệng mình, "Trách tớ là đồ miệng quạ!"
Tống Chân lắc đầu mỉm cười, nhấc máy.
"Tiểu Tống, mẹ đã xem tin tức, tin tức có nói Trình Lang hôm nay trở về? Con bé bận việc, không nhớ phải gọi về cho mọi người, con thế nào cũng không nhắc con bé gọi về...!"
Giọng của mẹ Trình rất lớn, Tả Điềm ngồi gần nghe được từng chữ một.
Tống Chân có chút xấu hổ, đè thấp giọng, ôn tồn nói: "Mẹ, thời điểm Trình Lang về nước do quân bộ quyết định.
Con chỉ mới biết lúc sáng.
Hiện tại con cũng chưa gặp được Lang, Lang vẫn đang ở Viện nghiên cứu khoa học báo cáo công việc.
"
Tuy ở đầu dây bên kia Mẹ Trình hơi dừng lại một chút, nhưng cũng chưa từng nói Tống Chân không đúng.
Bà oán giận, oán giận Trình Lang một chút cũng không quan tâm tới người nhà...!
Quả thật, Trình Lang ở nước ngoài gọi về rất ít.
Sự trách móc này, Tống Chân nghe nhiều cũng thành quen, không vấn đề gì.
Mẹ Trình nói xong mấy lời cuối, lại nói nhỏ: "Hiện tại Lang Lang đã về nước, trong lòng con cũng đừng suốt ngày chỉ có công việc, chú ý sinh hoạt vợ vợ chung nhiều một chút, dành thời gian chiếu cố đến Lang Lang.
Một đôi thê thê chỉ cần như thế đã đủ rồi.
Công việc của con bé quan trọng, con cũng nên để tâm tới gia đình hơn."
"Đúng rồi.
Vì con là Beta, nên mấy năm này tranh thủ có con sớm một chút.
Nếu không được, vậy nhanh chóng tới bệnh viện nuôi cấy phôi thai.
Hiện tại tỷ lệ sinh thấp như vậy, lại nói hai đứa là nhà khoa học có làm nghiên cứu về mấy phương diện này......!"
Tống Chân bất lực sửa lại:" Mẹ, chúng con nghiên cứu chế tạo thuốc thử mang thai là để cho thai phụ dùng, không phải...!"
"Cũng không khác biệt lắm.
Điều kiện của quân y rất đảm bảo, con nên biết nắm bắt.
" Mẹ Trình dừng một chút, tỏ ra buồn bực: "Năm đó, Lang Lang một mực nhận định người nó muốn cưới là con.
Nếu nó kết hôn cùng một Omega, người mẹ này cũng không cần phải nhọc lòng chuyện con cái làm gì!"
Điện thoại bị cắt đứt liên lạc.
Tả Điềm nhìn thấu lòng Tống Chân đang tràn đầy bất đắc dĩ, cô ấy trực tiếp chỉ trích mẹ Trình, "Lời này là muốn ám chỉ cái gì đây!"
"Hiện tại, người không có ý định dựng vợ gả chồng nhiều như thế, AO cũng chưa từng nghĩ tới.
Bà ấy nói vậy, ý tứ không phải bảo nếu sau này không sinh được con, bà ấy sẽ bắt cậu rời khỏi nhà họ sao? Dù Trình Lang phân hóa thành Alpha nhưng gia đình họ cũng chẳng phải gia đình có danh tiếng, muốn có cháu để thừa kế ngai vàng hay sao? "
Tống Chân thở dài," Bà ấy không thích tớ, cậu không phải là không biết điều đó.
"
Tống Chân và Trình Lang là thanh mai chúc mã, gia đình hai người là hàng xóm của nhau.
Trình Lang phân hoá thành Alpha cấp A, mẹ Trình liền cảm thấy Trình Lang nên tìm một người bạn đời xứng đáng là O...!
Trước đây, khi Trình Lang chưa phân hóa, mẹ của Trình Lang đối xử với Tống Chân vẫn rất ưu ái.
Tống Chân vẫn còn nhớ rõ, sau khi xác nhận mối quan hệ của bọn họ, vào cái hôm Trình Lang tự giới thiệu cô là bạn gái của cô ấy, sắc mặt Trình mẹ tức thì đen như đáy nồi...
"Tớ biết.
Nhưng người phụ nữ đó đang nói cái gì vậy.
Bà ta nói nhiều vậy, còn đòi hỏi cậu phải chiếu cố đến Trình Lang nhiều hơn.
Nếu không có cậu, cái nghiên cứu khoa học của cậu ta sẽ tiến triển thuận lợi sao? Những người khác vào phòng thí nghiệm đều có trợ thủ, còn cậu là một mình tự phá giải mấy cái cửa ải khó khăn.
Trình Lang đạt được thành tựu như ngày hôm nay, hơn nửa công lao đều nhờ cậu.
Bà ta cho rằng một mình Trình Lang làm ra mọi thứ à......!"
" Hơn nữa, làm thí nghiệm nuôi cấy phôi thai rất cực khổ, thân thể sẽ bị đau.
Bố mẹ nhìn thấy sẽ xót thương con gái......!"
" Được rồi mà.
"Tống Chân cắt ngang lời của Tả Điềm," Tớ biết cậu lo cho tớ, nhưng bà ấy...!Dù sao thì, chúng tớ không sinh hoạt cùng nhau, sẽ không có chuyện gì xảy ra.
"
Tống Chân nhớ ra điều gì đó, từ tận đáy lòng để lộ ra một nụ cười," Bây giờ tớ đã gả cho Trình Lang.
Cậu không phải luôn miệng nói Trình Lang đối xử với tớ rất tốt, đây mới là chuyện quan trọng nhất, không phải sao? "
Khóe miệng Tả Điềm mấp máy, cô ấy biết dù có trách cứ thêm vài câu cũng không thay đổi được gì, cô ấy không muốn Tống Chân cảm thấy ngột ngạt, đành nuốt xuống mấy lời định nói, lại lôi kéo Tống Chân tiếp tục hành trình đi mua sắm.
Đợi đến 9 giờ tối, hai người chào tạm biệt nhau.
Tống Chân hướng bước chân về khu chung cư của viện nghiên cứu khoa học.
Trên