Editor: Gấu Lam
Chào mọi người, là Gấu đây, như lời hứa nếu đậu NV1, mình sẽ bão 5 chương, nhưng đời không như mơ, mình vào NV2 rồi, mình thấy cũng vui ti tí, nên thôi các bạn gặm đỡ 3 chương nhé, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Gấu trong suốt thời gian qua ❤️
......
Bởi vì câu chữ "Quy tắc ngầm", Cố Giai Mính chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ, lúc hai cha con Mặc Uẩn Tề đi không kiên nhẫn phất tay, đuổi bọn họ rời đi, không mang theo một tia lưu luyến, cực kỳ tuyệt tình, không hề giống với lúc nghênh đón đối phương tới.
Mặc Uẩn Tề cũng không thèm để ý, ôm Mặc Trạch Dương dặn dò Cố Giai Mính: "Trước khi về nhà nói cho anh trước, anh phái người tới đón em."
Cố Giai Mính lạnh nhạt gật đầu, nhìn ở mặt mũi con trai, miễn cưỡng đáp ứng.
Mọi người đều mang vẻ mặt chết lặng: Nếu phải đi, phải đến rải cẩu lương chứ, lúc này dứt khoát không cần rụt rè, nhào lên hôn kiểu Pháp nồng nhiệt không tốt sao?
Thứ cẩu lương này, phải rải cả thau lớn!
Với hạng người như bọn họ, trường hợp cay nồng nào chưa từng thấy qua? ┑( ̄Д ̄)┍
Bạch Vũ vẫn luôn trốn tránh Mặc Uẩn Tề bây giờ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, đi rồi, cuối cùng đi rồi! Người đàn ông đáng sợ đó cuối cùng đi rồi!
Một đế giày khí phách kia của Mặc tổng, hoàn toàn để lại bóng na tâm lý nghiêm trọng cho Bạch Vũ.
Làm cậu không nghĩ tới chính là: Người đàn ông đáng sợ đó còn có một phiên bản nhỏ!
Ánh mắt đứa trẻ đó nhìn cậu cũng không giống những đứa bé bình thường, tựa như đã nhìn ra bản thể cậu là gì, giây tiếp theo như muốn xách cái lồng sắt nhốt cậu vào trong.
Quả nhiên, đại yêu hung tàn sinh con, cũng hung tàn!
Trên trực thăng, Mặc tiểu nhãi con rất nghiêm túc nói với Mặc Uẩn Tề nói: "Cha, con phát hiện một con yêu nhỏ ở đoàn phim của ba."
Mặc Uẩn Tề kinh ngạc ngây ra một lúc, "Còn có yêu?"
Thì ra số lượng yêu quái cũng không ít ỏi như hắn tưởng tượng.
Mặc tiểu nhãi con giơ tay phải lên, lay động ở trên hư không trung một chút, vẻ mặt thâm trầm nói: "Một con chuột nhỏ mà thôi, con lập tức có thể đánh bại nó, đáng lẽ tính bắt nó về nhà nuôi, trong kho còn có một cái lồng sắt, nhưng chắc chắn ba không đồng ý."
Khóe miệng Mặc tổng méo xẹo, rất muốn dạy con trai một câu, bạo lực như vậy không tốt, gặp chuyện phải động não trước. Nhưng nhìn đến vẻ mặt đáng yêu của con trai, giờ khắc này hắn cũng cảm thấy con trai thật sự rất lợi hại.
Mặc Trạch Dương ưỡn ngực, ngạo nghễ nói: "Thầy chúng con nói, đồ ăn của hồ ly chúng con rất nhiều, chuột cũng là một trong số đó, nhưng bây giờ đồ ăn nhiều như vậy, chúng ta cũng không cần tự rớt giá trị con người đi bắt nó, thôi, lần này buông tha nó vậy." Ngược lại bé rất muốn mở nó ra.
Mặc tổng: "......" Nói thật, hắn cũng không quá hiểu biết về thế giới yêu tinh.
Mặc Trạch Dương nắm lấy tay Mặc Uẩn Tề, kéo tâm hồn của cha lên người mình, lúc này đột nhiên biệt nữu, nhỏ giọng hỏi: "Cha, chừng nào thì cha mua cho con một em trai?"
"Mua?" Mặc Uẩn Tề bị chọc cười, "Con cho rằng trẻ con đều do mua tới?"
"Không tự mình sinh ra chỉ có thể mua thôi, mua nhiều còn có thể bán sỉ." Mặc Trạch Dương giảng đạo lý, đề cử cho cha bé một ý tưởng hạt dẻ, " Cha mẹ sinh đôi sinh ba ngại đẻ con quá mệt mỏi, có lẽ là mua trực tiếp từ từ bệnh viện, nếu không sao trên đường cái không có chú nào lớn bụng vậy?"
Mặc tổng bị vấn đề này hỏi đến câm nín không trả lời được, suy xét chừng nửa phút, lúc này mới giải thích với con, "Nhiều đứa trẻ cũng không nhất định là mua, không phải tất cả mọi người đều có thể sinh đứa con của mình, bây giờ bệnh viện còn có một cái chuyên môn, gọi là nghiên cứu gen và di truyền, chuyên nuôi dưỡng con trẻ."
Mặc Trạch Dương ngốc ra mặt, hoàn toàn không nghe hiểu.
Mặc tổng cười sờ sờ đầu của bé, ôn hòa dẫn dụ: "Như vậy muốn làm anh trai à?"
Mặc Trạch Dương gật đầu, làm anh rất có uy nghiêm!
"Vậy chúng ta đập tay, chúng ta liên thủ để ba con đồng ý, lại tạo ra một em trai nhỏ cho con!"
Mặc tiểu nhãi con vui vẻ đập lên: "Được!"
Bởi vì rất vui vẻ, Mặc Trạch Dương biến thành nguyên thân bò lên bò xuống trên người cha bé, ôm đầu cha bé cọ cọ cọ, dùng cái đuôi kì dưới nách Mặc tổng, "Khúc khích khúc khích ~~"
Vẻ mặt Mặc tổng bình tĩnh nắm lấy cái đuôi nhỏ của bé, đè con trai ngã xuống, móc di động ra, chụp ảnh!
Mặc Trạch Dương quậy đủ rồi sau đó treo ở trên lưng cha bé, vui vẻ thương lượng với cha bé, "Cha, trở về giúp con liếm lông được không?"
Yêu tinh giả· Mặc tổng đang xem ảnh chụp: "......"
Đây đúng là nhiệm vụ không cách nào hoàn thành!
————
Vì mau chóng hiểu biết về thế giới yêu tinh, Mặc tổng trở về liền chuẩn bị toàn bộ, sau khi sắp xếp một hồi, cuối cùng đã gặp người quản lý Bộ đặc biệt.
Loại người có tiền có thế như Mặc Uẩn Tề, bất luận Bộ nào cũng không muốn đắc tội, không chừng ngày nào đó phải cùng nhau kéo hắn đầu tư, hợp tác một phen. Cho nên người của Bộ đặc biệt cố ý sắp xếp một người ổn trọng tới gặp mặt hắn, trước thăm dò Mặc Uẩn Tề, xem hắn muốn làm cái gì.
Người đàn ông trung niên này tên Hoàng Tài Lâm, từ bề ngoài thì là một người làm công việc văn chức, mặc áo sơmi màu trắng, đeo mắt kính, khí chất lịch sự văn nhã rất giống giáo viên trung học, là người thầy trung thực không đành lòng ức hiếp.
Hắn cười có chút khó xử, "Nếu ngài Mặc tìm được chúng tôi, chắc chắn đã có hiểu biết về công việc của chúng tôi, chúng tôi có quy định, ngài muốn nghe cái gì thật ra có thể hỏi tôi, nhưng có thể nói hay không thì tôi không dám bảo đảm."
Đối phương vừa mở miệng, khóe miệng Mặc Uẩn Tề liền cong lên, dù bận vẫn ung dung nhìn nhất cử nhất động của người này, tính cách của người này không với vẻ bề ngoài thoạt nhìn thành thật, cũng làm Mặc Uẩn Tề ý thức được không phải yêu nào cũng đáng yêu ngây thơ giống như cái người trong nhà mình, cũng có rất nhiều cáo già xảo quyệt, như người trước mắt này, có thể diễn.
Mặc tổng dùng ngón trỏ nhẹ nhàng gõ mặt bàn, đợi đối phương nói xong sau đó cười khẽ hỏi một câu: "Yêu quái các anh xen lẫn trong đám người rất không dễ dàng phải không?"
Đối phương ngẩn người, ánh mắt giấu ở dưới mắt kính hiện lên vài phần phòng bị.
Từ cái liếc mặt này Mặc Uẩn Tề liền chắc chắn rằng suy đoán của mình không sai, người trước mắt này vốn không phải con người, thượng tầng của Bộ này hẳn cũng có một bộ phận yêu tinh quản lý, nếu đem tánh mạng giao vào tay con người, yêu tinh đã sớm tuyệt chủng.
Giọng điệu của Mặc tổng rất bình thường, khí định thần nhàn hỏi: "Các anh thiếu tiền không?"
Trên thế giới này quả thật có thứ lấy tiền cũng không mua được, nhưng là từ xưa đã truyền xuống một câu không hề sai —— có tiền có thể sử quỷ đẩy ma!
Có thể sử dụng tiền san bằng con đường phía trước, Mặc tổng không ngại vung tiền như rác, dù sao hắn có thể sử dụng đầu óc kiếm tất cả về, đây là cách đơn giản nhất tiện lợi nhất, cũng là cách mà hầu như mọi người không cách nào từ chối.
Sắc mặt Hoàng Tài Lâm dần dần nghiêm túc lên, cũng không hề giả bộ nữa, khí chất trên người nháy mắt biến đổi, khôn khéo hỏi: "Ngài Mặc muốn giao dịch cái gì với chúng tôi?"
Đã từng có người tiếp xúc với thế giới của bọn họ, muốn mua mấy yêu tinh nhỏ về nghiên cứu, hoặc là làm một ít hoạt động xấu xa không thể cho ai biết. Đối với người như vậy bọn họ đều kéo vào sổ đen, tìm cơ hội trả thù, đừng tưởng rằng yêu tinh dễ bắt nạt.
Nếu nhân loại này cũng giống những kẻ ra vẻ đạo mạo đó, hắn tuyệt đối khiến hắn ta đẹp mặt!
Mặc Uẩn Tề cười cười, trấn an nói: "Trước hết anh nghe tôi nói hết đã, tôi mới vừa biết được người yêu tôi là một yêu tinh, tôi muốn hiểu thêm về cuộc sống của em ấy, nên chúng ta mới có cuộc gặp mặt hôm nay."
Hoàng Tài Lâm tựa như nghe thấy chuyện cười của thế gian, "Người và yêu? Sao có thể?"
Mặc Uẩn Tề lấy tấm ảnh một nhà ba người từ trong bóp ra, đưa cho đối phương, "Người này hẳn anh có biết, bây giờ làm diễn viên ở giới giải trí."
Hoàng Tài Lâm tiếp nhận nhìn một hồi, đáy mắt hiện lên vài phần ngoài ý muốn, "Đứa nhỏ này là của anh?"
"Đúng vậy, là con tôi." Làm một người cha, hắn không ngại trở thành một kẻ điên, để mọi người trên thế giới đều biết đây là con hắn, đáng tiếc bây giờ còn không phải thời điểm phơi bày, lần này cuối cùng tìm được cơ hội giới thiệu rồi, khi Mặc tổng nói những lời này trong mắt đều là kiêu ngạo.
Hoàng Tài Lâm nhìn chằm chằm đôi mắt của Mặc Uẩn Tề, tìm tòi nghiên cứu mười mấy giây, lúc sau đó mới nhẹ nhàng thở ra, thân thể căng chặt dần thả lỏng, có chút ngoài ý muốn nói: "Thật sự không nghĩ tới, một yêu tinh và một nhân loại, thế nhưng có thể sinh ra