Tác giả: Đào Từ Bằng Khắc Thiếu Niên
Editor: vylethuy
Câu lạc bộ Dạ Mị.
Lâm Lộc mới đi vào hậu trường, lập tức trở thành trung tâm ánh mắt của mọi người.
Những người vốn dĩ xem cậu như không khí, liếc mắt một cái cũng không muốn, giờ phút này lại đều trộm đánh giá cậu.
Vài người cười đến lộ tám cái rằng, nhướn người qua chủ động chào hỏi.
"Lâm Lộc tới rồi? Mấy ngày nay ngươi không đến đây, ta rất nhớ ngươi đó! "
"Đúng vậy đúng vậy.
Chưa thấy ngươi nghỉ qua.
Ta còn lo lắng là thân thể ngươi không thoải mái đó.
Sau lại nghĩ, khẳng định là ngươi và bạn đi ra ngoài chơi, đúng không? "
Thật giống như rất thân thiết với Lâm Lộc, ngươi một câu ta một câu, trong đó còn có một người duỗi tay đi chạm lên bả vai Lâm Lộc, thân mật dựa vào người cậu.
"Thế nào?"
"Thế nào cái gì?"
"A, Lâm Lộc, ngươi còn giả bộ với chúng ta! Có phải ra ngoài với ông chủ lần trước không?"
Người nọ ôm bả vai Lâm Lộc cười hì hì, để sát vào hỏi.
"Ông chủ kia ra tay rộng như vậy......!Lâm Lộc, ngươi cũng đã lâu chưa tới, hầu hạ hắn rất thoải mái đi? Ôm một cái đùi to như vậy, ngươi phát đạt rồi! "
Nói ra lời này, xung quanh càng im lặng.
Những người trộm đánh giá Lâm Lộc, dường như cũng ngừng thở, dựng lỗ tai lên.
Cũng không trách bọn họ để ý như vậy.
Dạ Mị tuy rằng là câu lạc bộ múa thoát y số một số hai nơi đây, khách lui tới tới đều là thương gia giàu có vung tiền như rác.
Nhưng rốt cuộc, lại vung tiền như rác cũng có cái hạn mức cao nhất.
Tùy tiện lấy ra mấy chục mấy trăm vạn dùng để hưởng lạc, đối với các vị khách này đương nhiên không khó.
Nhưng vấn đề là, nơi bọn họ yêu cầu hưởng thụ tiêu tiền quá nhiều! Muốn ăn muốn mặc muốn phô trương, đến xem múa thoát y cũng phải là người được yêu thích nhất.
Xem một hồi, tùy tay cho thưởng một chút, mấy vạn khối cũng không sao cả, nhưng nếu là nhiều quá......Những nơi khác còn chưa dùng, chẳng lẽ mặc kệ?
Cho nên hôm trước Ninh Trí Viễn ra tay chính là 999 đóa hoa hồng, ba trăm vạn! Trực tiếp kinh động toàn bộ Dạ Mị!
Trong một đêm, chính là ba trăm vạn đó! Người này là phú ông lớn nghiền áp toàn bộ các khách nhân khác, bằng không, chính là người này rất thích Lâm Lộc, mới đến một lần, lại nguyện ý vì cậu vung tiền như rác!
Mặc kệ là loại nào, đều có nghĩa là thân phận Lâm Lộc không thể so với trước kia nữa.
Tại sao bọn họ không nịnh bợ cho tốt chứ?
"Có phải không, Lâm Lộc? Ông chủ kia khẳng định rất thích cậu đi? Ngươi lớn lên đẹp như vậy, khẳng định hắn cũng luyến tiếc ngươi rồi!"
Ngoài miệng cười hì hì, giống như tùy tiện nói.
Nhưng đôi mắt của những người đó lại như khoan trên