Tần Tu Trạch một bên đến gần Tô Thần, một bên giơ tay dập tắt điếu thuốc ném xuống đất, sau đó cởi áo khoác ném sang giường bên kia.
Thấy Tần Tu Trạch cởi áo khoác, Tô Thần cảm giác có chút không ổn, yết hầu lên xuống, căng thẳng hỏi: "Tần ca, anh cởi áo làm gì? Chúng ta không phải quay về nhà trọ sao?" Hắn đến không phải để đưa mình về nhà trọ sao? Tô Thần hiện tại đáp ứng cùng Tần Tu Trạch trở lại, cũng không muốn ở đây với Tần Tu Trạch, đây là nơi duy nhất cậu có thể trốn hắn, không muốn chỗ này nhiễm chút xíu hơi thở nào của Tần Tu Trạch.
Hơn nữa hình như Tần Tu Trạch không biết xấu hổ, cậu chột dạ không muốn để những người quen biết nhìn thấy Tần Tu Trạch.
Tuy Tô Thần không biết Tần Tu Trạch tại sao lại tức giận, nhưng cậu cảm thấy cho dù hắn muốn trút giận thì cũng nên ở căn hộ chứ không phải ở đây, phòng kí túc xá không có cách âm.
Ngày mai bắt đầu đi học lại, rất nhiều sinh viên đã quay lại trường, hành lang bên ngoài bây giờ vẫn còn ầm ĩ, hai người bạn cùng phòng kia bất cứ lúc nào cũng có thể trở về.
Tần Tu Trạch cười nhạo nói: "Cậu không nhìn ra sao? Tôi sẽ làm chuyện tôi luôn muốn làm!"
Người này điên rồi sao?! Chỗ này là phòng kí túc xá đó!
Tô Thần không thể tin trừng Tần Tu Trạch, buồn bực nói: "Anh có bệnh!" Nói xong muốn đi ra ngoài.
Tô Thần nghĩ Tần Tu