Số lượng trùng tộc tăng lên như thác đổ, quân đội tuy phản ứng nhanh, nhưng cũng chịu không ít đau khổ, mấy ngàn tinh cầu đồng thời gặp phải nguy hiểm hủy diệt, chỉ riêng công việc cứu viện đã khiến người ta không thể tưởng tượng.
Các quân đoàn sẽ căn cứ tình hình thực tế mà điều động bộ đội trong tay, giai đoạn trước công việc nghiêng về phía cứu viện, ở phương diện nào đó khó tránh khỏi bị bại lộ—ví dụ như, trên chiến trường xuất hiện quân đội không rõ lại lịch.
Cấp trên để ý tới, các sĩ quan chỉ huy quân đoàn báo cáo đơn giản tình huống của phía mình.
“Các hạng mục công việc cơn bản là kịp tiến độ, nhân lực khan hiếm.
”
“Cơ bản theo kịp, nhân lực không đủ.
”
“Cơ bản theo kịp, nhân lực không đủ, nhân tiện tôi muốn hỏi ai đã phái bộ đội tới trạm B2102 hành tinh Béo Hùng, đến số hiệu cũng không nói, lần sau còn làm như vậy sẽ xử lý như quân địch!”
“Tôi cũng muốn hỏi việc này, ai phái bộ đội tiên phong đến trạm 3092 hành tinh Ngự Long vậy? Cũng không có số hiệu! Ra ngoài xuất chinh, thả ra tín hiệu là phương thức cơ bản, sao lại phạm phải loại sai lầm cơ bản này?!”
“Chỗ tôi cũng có….
”
“Chỗ tôi cũng có….
”
“Tôi cũng đang muốn nói….
”
Chủ hạm của quân đoàn Vinh Diệu, nghe bọn họ bẩm báo, khuôn mặt An Nhiên trầm xuống, tay đặt trên bàn nắm thật chặt.
Thảo luận một phen, mọi người cảm thấy không đúng.
Hầu như mỗi nơi đều có quân đội không có số hiệu xuất hiện, lại không có ai thừa nhận mình phái binh ra.
Những quân đội không có số hiệu đó là từ đâu mà tới?
Những sĩ quan ngồi đây đều là những người có kinh nghiệm tác chiến phong phú, nhanh chóng phản ứng lại rồi đưa ra đối sách.
Kết thúc hội nghị, An Nhiên nhanh chóng đi về phía phòng nghỉ tạm thời.
Sau khi đóng cửa lại, hắn lập tức liên lạc với A Bố.
“Nghĩ cách lấy được liên hệ với bên kia, khiến An Tức lập tức liên lạc với tôi.
” Ánh mắt An Nhiên lạnh lùng: “Nếu không diệt bọn hắn.
”
Tinh thần A Bố chấn động, sau khi đồng ý lập tức hành động.
Y Thiết cảm giác được cảm giác mất khống chế quen thuộc, mắng to một câu: “Lại là con rùa xâm lấn hệ thống trí não kia, bắt hắn cho tôi!”
Người phía dưới thao tác được một nửa, hệ thống trí não bắt đầu nói chuyện.
Âm thanh tỉ tỉ ôn nhu: “Kêu lão đại của anh liên hệ với lão đại của tôi, nếu không diệt các anh.
”
Y Thiết cười lạnh một tiếng: “Mở miệng một cái liền nói tới lão đại của tôi? Cậu là cái thứ gì?”
Âm thanh loly đáng yêu: “Thời hạn là mười lăm phút, quá hạn không chờ, mong tự mình suy nghĩ.
”
Y Thiết cho thủ hạ một cái sắc mặt, thủ hạ xoa xoa thái dương toàn mồ hôi lạnh, cuống quýt xử lý còn không có cách nào diệt sạch virus.
“Dong dong dài dài làm gì, nhanh lên!”
Y Thiết bực bội rống to, thuộc hạ càng hoảng càng vội, không hề tiến triển, cuối cũng vẫn là virus tự mình biến mất.
Thủ hạ lau mồ hôi, thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng là tự virus đi, nhưng cuối cùng thì cũng đi rồi.
Y Thiết vắt chéo chân ngồi trên vị trí chỉ huy, vẻ mặt khó chịu: “Còn diệt chúng ta, còn không biết là ai diệt ai đâu.
”
Một tên tiểu đệ đi tới hỏi: “Lão đại, chúng ta phải làm như thế nào?”
“Cái gì mà làm như thế nào, chuyện cần làm rất nhiều không cần để ý tới chuyện nhỏ này, chờ làm đại sự xong thì tìm hắn tính sổ!”
Đang nói, An Tức từ bên ngoài đi tới, hắn vẫn mặc quần áo linh mục, trước ngực mang theo một cái giá chữ thập bằng gỗ, có hơi thô ráp, thoạt nhìn đã rất lâu rồi.
“Sao lại thế này?”
Y Thiết không tình nguyện mà nói chuyện này lại một lần: “Có phải chúng ta khiêm tốn quá rồi không? Hiện giờ ngay cả mèo chó gì cũng chạy tới trên đầu chúng ta ức hiếp.
”
An Tức cười cười không rõ ý, liền gửi một video ra ngoài.
Y Thiết thực khó chịu: “Để ý tới bọn họ làm gì, chỉ là một tiểu lâu la nhân cơ hội cướp bóc, sợ là bọn họ diệt chúng ta không được….
”
“Đúng vậy,” An Tức bình tĩnh nói: “Nếu hắn nói vậy, sẽ thật sự làm vậy.
”
Cả đầu Y Thiết toàn dấu chấm hỏi, sau khi nhìn thấy An Nhiên trong màn hình, hắn câm miệng.
Vị này nói, thật sẽ có khả năng.
Video vừa thông, An Nhiên liền đi thẳng vào vấn đề: “An Tức, mong chú lập tức dừng lại hành động của mình!”
An Tức quyết đoán từ chối: “Không có khả năng.
”
Hai người một người mặt lạnh, một người mặt tươi cười, khí thế lại cường ngạnh như nhau, không lùi một bước.
“Chú biết làm như vậy sẽ mang tới ảnh hưởng lớn như thế nào cho hai nước không?”
“Biết, thì thế nào? Có liên quan tới tôi sao?”
An Nhiên rũ mắt che giấu thịnh nộ, ngước mắt lại khôi phục bình tĩnh, thanh âm hắn giảm xuống: “Dừng tay, đáp an chú muốn tôi sẽ giúp chú tìm ra.
”
An Tức mỉm cười lắc đầu: “Tiểu quỷ, hiện giờ cậu đã có Hứa Yến, vậy ít nhiều cũng sẽ hiểu được tâm tình của tôi, nếu là cậu, sẽ muốn để cho người khác vào đại lao sao?”
An Nhiên mím môi: “Ít nhất tôi cũng sẽ không kéo người vô tội vào.
”
“Vậy có lẽ bởi vì cậu còn chưa gặp qua chuyện giống như tôi mà thôi.
” Vẻ mặt An Tức không thay đổi: “Tôi sẽ không lùi bước, nhiều năm như vậy, tôi chờ chính là giờ phút này.
”
“Nhưng như vậy vô tình sẽ tạo ra hiềm khích giữa hai quốc gia!” mày An Nhiên nhíu chặt: “Bởi vì chuyện kia mà làm cho quốc gia này chịu đủ khổ cực, chẳng lẽ chú cũng muốn quốc gia của chúng ta chịu khổ tương tự sao?”
“Vừa khéo.
” An Tức cong môi, ánh mắt lại lạnh như băng: “Quốc gia như vậy nên diệt sớm.
”
Ngón tay An Nhiên hơi gõ nhẹ trên tay vịn, vẻ mặt hơi thả lỏng: “Chú thật hy vọng hai quốc gia đều rơi vào chiến tranh sao? Vậy 486549 đứa trẻ mà chú nhận nuôi rất có khả năng chịu ảnh hưởng của chiến tranh, không thể khỏe mạnh lớn lên.
”
Ánh mắt An Tức hơi lóe, theo bản năng ma sát thánh giá trước ngực: “Những lời này cậu hẳn là nên nói với người đã khơi mào chiến tranh, người cậu nên ngăn cản cũng không phải tôi, ít nhất hiện giờ, mục đích của chúng ta là như nhau.
”
Khuyên răn một hồi không có kết quả, An Nhiên chống đầu xoa xoa thái dương, đột nhiên cảm thấy thật mệt mỏi.
Thời gian cho hắn nghĩ cách cũng không nhiều lắm, các phương diện trên chiến trường đã chiếm cứ toàn bộ đầu óc của hắn.
Cũng giống như những chiến trường khác, người ở chỗ hắn thiếu rất nghiêm trọng, còn phải cứu viện, còn phải chống đỡ sóng trùng khổng lồ, phòng tuyến thì phải lui về sau một bước.
Ở một phương hướng phòng ngự tương đối yếu, có một quân đội khác đang tác chiến cùng trùng tộc.
Phó quan nhìn thấy báo cáo phía dưới trình lên, đi tới bên cạnh An Nhiên đang xem xét số liệu: “Trưởng quan, cái quân đội không rõ lai lịch kia phải xử lý như thế nào?”
An Nhiên nhìn màn hình ảo, nhỏ giọng nói: “Tạm thời mặc kệ, theo dõi chặt chẽ, có tình huống không đúng lập tức báo cáo lại.
”
“Vâng.
”
Ở trên chiến trường xuất hiện một đội quân không có số hiệu là rất kiêng kị, cơ bản sẽ coi như là quân địch, cho dù không xử lý ngay tại chỗ, cũng sẽ đuổi ra khỏi khoảng cách an toàn.
Nhưng An Nhiên ý thức rõ ràng, hắn không định đi động tới quân đội kia.
Nói là kẻ thù hẳn là sẽ không giúp đỡ tiêu diệt trùng tộc, chẳng lẽ là quân đội dân gian? Tuy rằng giống dân chúng không có chuẩn bị chiến đầu gì, nhưng cũng có đám người ở khu vực màu xám.
Phó quan suy nghĩ nửa ngày cũng không ra kết quả, cuối cùng quyết định từ bỏ tự hỏi, lão đại đã nói như vậy, hắn quan tâm làm gì chứ.
Cũng không phải An Nhiên không dám động tới hắn, cũng không phải không đánh lại, nhưng hắn suy xét không phải là chi quân đội xuất hiện ở chiến trường này thôi.
Hành động lần này của An Tức rõ ràng là có ý định đã lâu, cho dù hắn diệt chi quân đội này, những chiến trường khác còn có hơn một ngàn chi.
Thứ nhất, hắn vô tình trở thành kẻ thù của An Tức, nhưng cũng khuyến khích người khác giết chết quân đội dị nhân, dù sao những người đó đều là con dân dị nhân quốc, thứ hai, đối tượng An Tức công kích là trùng tộc, bọn họ không mưu lại hợp, nhìn từ góc độ này, bọn họ là cùng một chiếc thuyền, tuy rằng mục đích là hoàn toàn khác nhau.
Hiện giờ các chiến trường đều rất thiếu người, thêm người giúp đỡ cũng tốt.
Hắn sẽ không can thiệp vào phán đoán của những sĩ quan chỉ huy khác, chuyện tới hiện giờ, hắn có thể làm chính là làm cho ảnh hưởng của chuyện này đạt tới mức thấp nhất.
Dù sao so với quân đội không rõ lai lịch xuất hiện trên chiến trường, tồn tại của dị nhân mới khiến cho đế quốc khủng hoảng.
Khi trên dưới đế quốc đang rất mẫn cảm với chiến tranh, đang trong quốc nạn lại xuất hiện dị nhân có sức mạnh lớn mạnh, khả năng cực lớn này sẽ kéo căng thần kinh của bọn họ, đặc biệt là người thống trị đế quốc, bọn