Xen vào chuyện người khác?
Vào ban đêm, lúc Doãn Bạch gọi điện thoại cho Tả Tĩnh U cũng nói đến chuyện này.
Doãn Bạch tỏ vẻ, tuy rằng Đồng Đồng được cô dùng đồ ăn dỗ nhưng vẫn còn rất khổ sở, hy vọng Tả Tĩnh U sắp tới có thể rút ra thời gian dỗ con bé.
Tả Tĩnh U cầm điện thoại, nhéo giữa mày thở dài: "Lúc trước tôi đã giải thích chuyện này cho Đồng Đồng rồi, phản ứng lúc đó của con bé cũng không có lớn như vậy làm tôi nghĩ nó đã tiếp thu chuyện tôi và Hạ Chí Văn tách ra, bởi vì trước đó cha con bọn họ đã tách ra đã hơn một năm."
Doãn Bạch ghé vào trên giường, cứng nhắc một bên lựa chọn giấy vẽ, một bên đáp lại Tả Tĩnh U: "Cho cho cách xa lâu rồi, cũng không có đứa nhỏ nào tiếp thu được chuyện cha mẹ chia tay đâu, huống chi còn là đứa nhỏ luôn yêu thương cha mẹ như Đồng Đồng."
"Cô Tả, lần này quay phim xong hay là suy xét rút ra nhiều thời giờ chút tới bồi Đồng Đồng đi."
Tả Tĩnh U gật gật đầu, lên tiếng được.
Doãn Bạch nhìn giấy vẽ không thấy vừa lòng, liền chống thân thể từ trên giường ngồi dậy, lười biếng mà cùng Tả Tĩnh U nói: "Giải Bụi Hoa Gai ngày 21 tháng 4 đó, chị có phải đi không ha."
Tả Tĩnh U gật đầu: "Ừm, sẽ đi." Tuy rằng năm trước nàng không có tác phẩm gì nhưng được mời làm khách quý trao giải.
Doãn Bạch vươn ngón tay ra chọc chọc gối đầu mình, có chút do dự nói: "Năm nay tôi cũng được mời, công ty bên dưới có tác phẩm được đề cử.
Vốn là Kim Tương Ngọc đại diện tôi đi, nhưng mà chị sẽ đi thì......!Tôi cảm thấy tôi có thể tự mình đi."
"Chỉ là tôi là người què, tự mình đi đường không quá đẹp, cho nên suy nghĩ có chút người có thể đỡ tôi đi hay không."
Tả Tĩnh U nhịn không được thấp thấp cười một chút: "Cô Doãn đây là muốn để tôi làm bạn nữ cho ngài sao?"
Doãn Bạch trở mình, nằm ở trên giường nhìn đèn thủy tinh treo trên trần của mình, cười ngâm ngâm hỏi: "Bằng không chị cảm thấy tôi có ý tứ gì đây."
"Được rồi được rồi." Tả Tĩnh U thở dài, khinh thanh tế ngữ trả lời: "Nếu cô Doãn thành tâm mời, tôi đây liền cố gắng đáp ứng em đi."
"Cố gắng?" Doãn Bạch mở to hai mắt nhìn, nắm chặt nắm tay ngữ khí mười phần uy hiếp: "Cái gì gọi là cố gắng? Làm bạn nữ là của tôi là một việc gian nan như vậy sao? Chị làm gì không tình nguyện như vậy!"
Doãn Bạch chính là đang càn quấy, nhưng Tả Tĩnh U lại không có để ý điểm này, ngược lại thanh âm mềm một chút hống cô: "Được rồi, không có không tình nguyện, chỉ là cảm thấy làm bạn nữ của em áp lực có lẽ sẽ rất lớn."
Doãn Bạch bất mãn kháng nghị: "Nơi nào áp lực rất lớn! Tôi lại không phải thật sự để chị đỡ tôi, tôi sẽ tự mình đi có được không."
Tả Tĩnh U khẽ cười một tiếng, thập phần ôn nhu nói: "Đương nhiên sẽ áp lực lớn nha, em lớn lên xinh đẹp như vậy, nữ minh tinh nào đứng ở bên cạnh em, sẽ không lo lắng bị che mất nổi bật?"=
Doãn Bạch sửng sốt một chút, chuông cảnh báo trong đầu vang: Là kẻ địch viên đạn bọc đường!
Đáng giận, biết rõ là Tả Tĩnh U đang dùng kế hoạch mật đường tấn công, nhưng Doãn Bạch vẫn bị lừa.
Cô lấy tay đặt ở bên môi, ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng: "Ưm......!Tôi cảm thấy lời chị nói có đạo lý nhất định, xác thật tôi lớn lên thật xinh đẹp.
Nhưng mà cô Tả, chị cũng không kém nha! Chị đứng một chỗ với tôi sẽ được gọi là liên châu bích hợp*, tôn nhau lên thành huy!"
(*Hạt châu liền thành chuỗi, ngọc bích hợp thành đôi.
Nghĩa là hai người tốt kết hợp thành một đôi, kết hợp với câu sau là hai người xinh đẹp hợp lại càng thêm lộng lẫy)
Tả Tĩnh U cười cong mắt: "Cô Doãn cất nhắc!"
"Không cất nhắc không cất nhắc." Doãn Bạch ghé vào trên giường, như tiểu cẩu vẫy đuôi hoảng chân trái mình, xem nhẹ Tả Tĩnh U đùa, cười tủm tỉm nói: "Nếu như vậy, chúng ta chọn lễ phục cho ngày đó đi."
Kỳ thật lễ phục của Tả Tĩnh U sớm đã chuẩn bị tốt, nhưng nàng cũng không muốn quét bay hưng phấn của Doãn Bạch, liền nói tiếng tốt.
Doãn Bạch căn cứ lễ phục của Tả Tĩnh U, phối hợp tốt lễ phục của bản thân ngày đó, vô cùng cao hứng mà chờ tới ngày 21 để có thể cùng Tả Tĩnh U gặp mặt.
Theo từng ngày qua đi, ngày gặp mặt càng ngày càng tới gần, tâm tình Doãn Bạch cũng càng ngày càng tốt.
Bởi vì Tả Tĩnh U đã bay đến Hải thành vào buổi sáng, Doãn Bạch liền muốn trực tiếp đến hội trường gặp Tả Tĩnh U.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới, ngày 20 lại đã xảy ra một biến cố lớn.
Buổi tối ngào 20, cảnh sát thủ đô ở thông báo chuyện nhóm người Lâm Tiêu bị bắt, ở hiện trường cũng thu được hơn 200g ma túy......
Tin tức này vừa nổ ra, trên mạng dậy lên một trận sóng lớn.
Bởi vì vụ án cụ thể còn chưa có thêm một bước thẩm vấn, giới giải trí nháo đến ồn ào huyên náo.
Lời đồn đãi đầy trời bay múa, có nơi nói Lâm Tiêu là mang theo Hạ Chí Văn đi đến phòng Gay nổi tiếng nào đó bay lắc rồi bị bắt.
Cũng có nói là Hạ Chí Văn cầm đầu, Hạ Chí Văn là người hít ma túy lâu năm trong giới giải trí, đã hít ma túy được ba bốn năm......
Bởi vì hai người này cùng nhau xảy ra chuyện, không biết liên lụy bao nhiêu người.
Điện thoại bạn tốt trong giới của Lâm Tiêu, cùng diễn viên từng có hợp tác với Hạ Chí Văn, đều bị gọi tung.
Bị hai người này liên lụy, còn có đã ly hôn với Hạ Chí Văn hơn một năm Tả Tĩnh U, trở thành sự chú ý của người khác trong scandal này.
Vào ban đêm, vô số truyền thông cùng phóng viên giải trí gọi điện thoại cho Tả Tĩnh U cùng với nhân viên làm việc cho nàng xác nhận tin tức này có thật hay không.
Tả Tĩnh U đau đầu đến sắp chết, chỉ có thể cùng một nội dung giải thích cho người khác, bản thân cùng Hạ Chí Văn ly hôn, tất cả chuyện của đối phương bản thân không rõ lắm.
Cùng lúc ứng phó truyền thông Tả Tĩnh U còn bớt thời giờ gọi điện thoại cho Hạ gia bên kia.
Làm chỉ Hạ gia hiện tại là anh của là Hạ Chí Văn, Hạ Chí Võ, nhận được điện thoại em dâu trước, phát sầu xoa xoa giữa mày: "Là A Văn chơi đến quá mức rồi, nhưng em yên tâm, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến Đồng Đồng."
Tốt, xem ra thật là bởi vì hít ma túy bị bắt.
Tả Tĩnh U thở dài, cũng không biết nói cái gì.
Liền nghe được Hạ Chí Võ bên kia hận sắt không thành thép, mắng: "Tuy rằng trước kia nó không muốn thừa kế gia nghiệp, một hai phải đi vào giới phim ảnh, phản nghịch thì có phản nghịch một chút, nhưng cũng không phải người không đúng mực như vậy! Hiện tại tốt rồi, cùng người không đứng đắn ở bên nhau, thói hư gì cũng học!"
"Em nói xem em nói xem, đức hạnh này của nó là do đâu! Aiz