“Thì, thì chuyện của mấy ngày trước, lúc đó còn có người nói vị hôn phu của nàng chạy rồi kìa, ai biết được hôm nay lại đem theo một phu quân đến nữa.
Nam nhân đó không giống người trong Hồ tộc, mặt mày nhìn có vẻ đen sì!.
.
”Tộc trưởng nhìn thoáng qua về phía cánh rừng bên cạnh, sau đó cũng không nói cái gì, quay người đi về phía bậc thang cao hơn.
Trưởng lão vội nói: “Động tĩnh lúc nãy, có lẽ là bởi vì người trong Hồ tộc hôm nay tập hợp lại, đã quấy rầy đến cổ bảo trong tộc rồi sao?”Tộc trưởng đã nghe, cái gì cũng không nói.
Lúc này Ngọc Lăng dẫn theo Ô Tinh Tinh trở về rồi.
Sắc mặt Ngọc Linh trắng bệch, tóm lấy một con hồ ly để hỏi: “Lúc nãy xảy ra chuyện gì rồi?”Hồ ly lắc đầu: “Tiểu thư Ngọc Lăng, ta, ta cũng không biết.
”Lúc này Ô Tinh Tinh cũng níu lấy A Tiêu hỏi: “Phu quân đâu?”A Tiêu chỉ đành nói: “Vị hôn phu của Ngọc Lăng mời người đi rồi.
”Ô Tinh Tinh cau mày khó chịu: “Vậy sao mà được? Lỡ như ra tay đánh hắn thì làm sao?”Ngọc Lăng ở một bên nghe thấy lời này, xém chút cười ra tiếng,Đánh chết mới tốt chứ.
Lúc nãy khi đột nhiên có chuyện ngoài ý muốn, Ngọc Lăng cũng đã cảm nhận được nguồn năng lượng áp bức đó, sắc mặt của nàng ta “soạt” một chút đã trắng rồi, thậm chí hai đùi không khống chế được run rẩy.
Quay đầu nhìn Ô Tinh Tinh, lại là đứng vững vàng chắc chắn, trên mặt không có một chút sự khác thường.
Lúc đó trong lòng Ngọc Lăng đã không thoải mái rồi.
Mà trước mắt, nhìn Ô Tinh Tinh sốt ruột lo lắng cho phu quân của nàng, Ngọc Lăng mới cảm thấy ngụm khí buồn bực đó phun ra rồiNgọc Lăng mở miệng là lời châm chọc: “Phu quân đó của người là làm bằng đồ gốm hả? Dễ vỡ như vậy.
Chỉ có điều tìm hắn nói hai câu, ngươi sợ cái gì? Nếu như ngươi thật