Tùy Ly cúi đầu nhìn thoáng qua.
Màu đỏ đậm.
Còn là mền hỷ.
Thật sự hắn không cần đắp mền, nhưng mà tiểu yêu quái đó cảm thấy hắn lạnh.
Thôi đi.
Tùy Ly nhắm mắt lại.
Hai người ngoài cửa vẫn chưa đi xa.
A Tiêu kéo tay áo của Ô Tinh Tinh hỏi: “Sẽ không, sẽ không phải là hắn ra tay đánh ngươi rồi chứ?”Ô Tinh Tinh đính chính nói: “A Tiêu, là hắn phun máu, không phải ta.
”A Tiêu đã thở ra một hơi: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.
”Ô Tinh Tinh thở dài nói: “Tốt cái gì chứ? Lúc nãy tường bị hắn một chưởng đánh sập rồi, giường cũng nát rồi.
Ta nói hắn phá của, làm cho hắn tức phun máu rồi! ”Tùy Ly ở trong lòng nghe thấy rõ mồn một: “! ! ”Thì ra tiểu yêu quái còn tưởng là nàng chọc hắn tức phun máu rồi.
Ô Tinh Tinh bên này hỏi: “A Tiêu, ta nên dỗ hắn thế nào mới tốt đây.
”A Tiêu mím môi không nói.
Nam nhân hung hãn tàn bạo này, tính tình tiểu nhân như vậy sao?Không nghe thấy câu trả lời của A Tiêu, Ô Tinh Tinh càng buồn phiền rồi, nàng nói: “A Tiêu, phu quân này của ta yếu đuối biết bao mà!.
”Tùy Ly: “!.
.
”A Tiêu bên ngoài nghe xong, nhân cơ hội xúi giục nói: “Vậy không bằng người vứt hắn xuống núi đi?”Tùy Ly là không muốn ở trong địa bàn yêu quái qua lâu, nhưng mà cũng không có nghĩa là hắn muốn bị đuổi xuống núi! ! May mà lúc này Ô Tinh Tinh nói: “Vậy sao mà được chứ? Hắn yếu đuối như vậy, vừa vứt đã chết rồi.
”A Tiêu mất mát đáp lời: “Được thôi.
”Hồ Minh Sơn.
Tộc trưởng vừa về đến trong núi, đại trưởng lão lập tức đã đón trước.
Đại trưởng lão cau chặt mày, nói: “Bốn cái đuôi của Đàn Lang đã mất hết, hơn nữa hoảng sợ quá độ, vây giờ đã không khác gì với phế vật rồi.
Phải đợi hắn ta mọc ra thêm mấy cái đuôi nữa, còn không biết phải mấy trăm năm.
Sau khi Ngọc Lăng biết được đã khóc với ta cả một đêm.
”Ngược lại đại trưởng lão muốn đổi một phu quân cho con