Đại trưởng lão cười lạnh một tiếng, vậy là tốt nhất rồi.
Chết ở bên ngoài đúng lúc không làm dơ tay của lão!Đại trưởng lão điềm nhiên như không đã về Hồ Minh Sơn.
Chỉ là chân trước vừa bước vào cửa, chân sau có thủ hạ đến báo: “Tộc trưởng kêu ngài đi một chuyến.
”Đại trưởng lão nghe xong, nhịp tim lập tức lỡ một nhịp,Lão chầm chậm đứng dậy, không thể không đi.
Sẽ không là biết hắn đi tìm Ô Tinh Tinh rồi chứ?Khi đại trưởng lão đi, đã thấy Ngọc Lăng đang quỳ trước mặt tộc trưởng khóc lóc.
Tộc trưởng cúi người sờ đầu của Ngọc Lăng, y hệt dáng vẻ của trưởng bối yêu quý.
Trong lòng đại trưởng lão thả lỏng, sau khi đã hành lễ, nghe thấy tộc trưởng hỏi: “Ngươi đi đâu vậy?”“Ta sợ tu sĩ đó gây bất lợi cho Hồ tộc, xuống núi đi nghe ngóng lai lịch của hắn rồi.
” Đại trưởng lão vội vàng lộ ra nụ cười nói.
Tộc trưởng đáp lời, không hỏi nữa.
Chỉ nói: “Đưa Ngọc Lăng trở về đi.
”Đại trưởng lão liên tục gật đầu, kéo Ngọc Lăng lên.
Ngọc Lăng không cam tâm, trong miệng còn la nói: “Lão tổ tông, lão tổ tông, chuyện này đều bởi vì Ô Tinh Tinh mà ra, ngài nên hỏi tội nàng chứ!.
Có lẽ chính là bởi vì mười năm trước đã đuổi nàng ra khỏi Hồ tộc, trong lòng nàng mới ôm hận, cố ý cấu kết với tu sĩ!.
.
”Đại trưởng lão đã bịt miệng của nàng: “Được rồi, đừng nói nữa.
”Tộc trưởng đều chưa từng hỏi lão, bọn họ còn chạm vào giới hạn làm gì nữa?Đợi về đến trong phòng.
Ngọc Lăng mới nhịn không được nói: “Con còn xem Ô Tinh Tinh phải ở ngoài sống chịu không nổi chết rồi, ai biết được bây giờ hay rồi, người xui xẻo lại thành con!.
”Đại trưởng lão vừa cười: “Được rồi, đừng có tức giận nữa.
Nàng bị kẻ địch bắt đi, lần này là chắc chắn phải chết rồi.
”Ngọc Lăng ngạc nhiên nói: “Thật sao?!”Điều này đối với cha con vui vẻ thế nào không nói.
Đợi đến khi vào đêm.
Nhà cũ trong núi sâu của Ô Tinh Tinh lại nghênh đón