Cuối cùng Ô Tinh Tinh vẫn không bỏ đi.Nàng ngồi xổm xuống, tỉ mỉ nhìn người kia.Người này vóc người rất cao.Có lẽ phải hơn tám thước.Mái tóc đen như mực, rối bời như bị sét đánh, ngọn tóc còn bị quăn lên các mức độ khác nhau.Quần áo trên người hắn cũng rách tả tơi, mơ hồ lộ ra da thịt huyết nhục lẫn lộn bên dưới.Nhìn không rõ khuôn mặt.Nhưng hẳn là cực kỳ tuấn mỹ.Nhìn đường nét là có thể thấy rõ.A Tiếu nghĩ thầm.Còn Ô Tinh Tinh cẩn thận đánh giá một phen, không nhìn ra hắn có tuấn mỹ hay không, chỉ nhìn ra......"Hắn là một nam nhân!"A Tiếu đáp: "Đúng vậy."Còn là một nam nhân tương đối tuấn mỹ.Ô Tinh Tinh lau nước mắt, kinh hỉ nói: "Nhặt hắn đi, khiêng về nhà làm phu quân của ta!"Như vậy rượu ngọc tủy, gỗ tiên, đá huyền băng và lông chim Cô Cô của nàng sẽ không bị lãng phí nữa.
Tua của A Tiếu còn có thể treo ở đèn lồ ng đỏ thật lâu thật lâu nữa!A Tiếu:?A Tiếu suýt nữa tưởng mình nghe nhầm.Cái gì?Tùy tiện khiêng một nam nhân về làm phu quân mới ???A Tiếu nhìn vẻ ngoài hoàn toàn thay đổi của người đàn ông, gian nan bịa lời nói dối khuyên can: "Nhưng mà hắn xấu......"Ô Tinh Tinh nhếch khóe miệng, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ: "Không sao, ta dữ!"A Tiếu dở khóc dở cười: "Đây là đạo lý gì?"Ô Tinh Tinh hỏi nàng: "Ngươi không nghe người ở trấn trên nói sao? Mẫu Dạ Xoa và quái vật xấu xí là trời sinh một đôi đó.
A Tiếu, người hung dữ chính là Mẫu Dạ Xoa."A Tiếu thở dài.Đó là lời mắng chửi người ở trấn trên.Sao cái này nàng cũng học, lại còn ghi tạc trong lòng?A Tiếu biết không thể ngăn cản được nàng.Hơn nữa A Tiếu cũng không muốn Ô Tinh Tinh bị đám yêu quái lớn