Sau khi anh đọc qua bài đăng, anh không muốn liên quan gì đến một cô gái như vậy.Nhưng sáng nay khi anh đến, anh nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt không còn chút máu của cô, thấy cô bất lực đứng đó nắm lấy chiếc váy nhỏ của mình, anh hơi động lòng trắc ẩn."Chuyện nhỏ thôi mà."Mộc Trạch Tê hít một hơi thật sâu, ủ rũ vài phút rồi lấy hộp cơm màu xanh đậm ra đưa bằng cả hai tay: "Tớ và mẹ đã làm một ít thức ăn, hy vọng cậu..."Ngay khi Mộc Trạch Tê sắp đưa hộp cơm cho Nghiêm Kỷ.“Tớ không đồng ý! Mộc Trạch Tê!” Một giọng nói the thé cắt ngang hai người họ.La Nam Nam cầm nạng hét lên một cách hùng hồn, còn Trần Triết cõng cô ấy trên lưng thì kiệt sức khi cố vội vã chạy đến.Tiếng hét lớn khiến mọi ánh mắt trên sân bóng rổ đều đổ dồn về phía La Nam Nam.La Nam Nam đột nhiên có cảm giác như thể mình đang cướp hôn trong một hôn lễ, phút chốc mặt cô ấy nóng lên.Cô ấy lờ đi, ngượng ngùng cười, sau đó ngang ngược hét lên: "Mộc Trạch Tê! Khoai tây chiên trong siêu thị trường học giảm còn nửa giá! Chúng ta đi mua ngay đi!"Mộc Trạch Tê??? Đám đông???La Nam Nam ném nạng, lao thẳng tới kéo Mộc Trạch Tê bỏ chạy, không quan tâm đến ánh mắt khó hiểu của Nghiêm Kỷ.Nghiêm Kỷ nhìn hai người đang chạy đi, đôi mắt tối sầm khó hiểu.Cả hai chạy đến chỗ thao trường thể dục mới dừng lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người không thân nhau cho lắm, lại đứng đối diện nhau, không khí nhất thời có hơi gượng gạo.Không chỉ La Nam Nam xấu hổ mà Mộc Trạch Tê cũng bối rối.Trước tiên La Nam Nam mở miệng chân thành cảm ơn: “Mộc Trạch Tê, rất cám ơn cậu vì sáng nay đã không tiếc hy sinh tính mạng để cứu tớ.” Sau đó nghiêm khắc khiển trách: “Nhưng những chuyện như vậy rất nguy hiểm, cậu không muốn sống hả?!"La Nam Nam biết mình hiện tại không thể quay lại thế giới của mình nữa, giờ phút này cô ấy buông xuôi chuyện mình xuyên sách để hòa nhập vào thế giới này.
Lời nói của cô ấy bây giờ đầy thân thiết.Mộc Trạch Tê cũng cảm nhận được điều đó, cô nhìn thẳng vào mắt La Nam Nam, ánh mắt sáng ngời, chân thành: "Tớ biết lần trước chính là cậu muốn giúp tớ.
Cậu là người duy nhất nói đỡ cho tớ.
Cảm ơn cậu, La Nam Nam."La Nam Nam lập tức bị bắn trúng tim đen.
Vì một câu nói mà suýt chút nữa liều cả tính mạng ư, đây là người tuyệt thế đáng thương gì? A? La Nam Nam quyết định sẽ che chở cho Mộc Trạch Tê!Mặt La Nam Nam nghiêm túc: "Mộc Trạch Tê, có thể khó tin, nhưng tớ có chuyện muốn nói với cậu!"Tiếp theo, La