Cô không dám ngừng, ra sức cọ xát côn thịt của ai kia, mệt đến độ mồ hôi đầy người, cơn say đã qua đi...Mộc Trạch Tê lập tức lấy lại tinh thần.
Thấy mình dang chân ngồi trên người Nghiêm Kỷ, ngay dưới vùng kín nhạy cảm lại là vật thể hình trụ nóng hổi cứng ngắc...Cô dừng lại, kinh ngạc đến mức nói không nên lời: “Tớ...”Nghiêm Kỷ vốn thấy Mộc Trạch Tê say đến mơ màng, tuy anh muốn làm cô, làm thật mạnh, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Anh thầm nghĩ, mình ma sát một lúc rồi bắn là xong, nhưng không ngờ giữa chừng cô đột nhiên tỉnh táo lại.Anh quá hiểu Mộc Trạch Tê, lập tức thay đổi ý định.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh muốn làm cô.Nghiêm Kỷ co người, khuôn mặt anh tuấn đổ mồ hôi, cộng thêm hơi thở hổn hển, đáng thương như vừa bị chà đạp, giọng nói khàn khàn như đang nghẹn ngào: “Cậu tỉnh rồi? Cậu không tỉnh lại mà cọ tiếp, tôi sẽ điên mất.” Lại còn nói một tràng lập lờ nước đôi.Anh học theo dáng vẻ của cô, trong chốc lát đã biến mình thành người bị hại.Mộc Trạch Tê tỉnh táo lại, thấy mình dạng chân ngồi ngang hông Nghiêm Kỷ, thấy đôi môi tái nhợt ngày thường của anh đỏ đến lạ thường, hơn nữa chỗ cổ áo sơ mi anh còn có dấu răng khá rõ.Nhớ lại việc mình chủ động cắn Nghiêm Kỷ, trong đầu cô đột nhiên hiện lên rất nhiều hình ảnh, nhưng cô lại không xâu chuỗi được.
Nghe Nghiêm Kỷ nói vậy, cộng thêm trước giờ ai mới là người sống chết quấn lấy Nghiêm Kỷ, đương nhiên cô sẽ cảm thấy mình say quá nên nổi cơn điên.Chuyện này còn kinh khủng hơn nhổ râu hùm, Mộc Trạch Tê sợ tới mức run lẩy bẩy: “Xin lỗi...!Nghiêm Kỷ, tớ...” Cô sợ đến độ chuẩn bị xuống khỏi người Nghiêm Kỷ.Khi Mộc Trạch Tê nâng mông lên, cô nhìn thấy dâm dịch chảy ra từ huyệt nhỏ của mình và dịch trong suốt chảy ra từ quy đầu Nghiêm Kỷ trộn lẫn vào với nhau.
Theo động tác nâng người lên của cô, giữa nơi ấy của hai người bị kéo ta một sợi tơ nhỏ.Cô bị hình ảnh dâm đãng như vậy làm cho xấu hổ đến không biết nên làm thế nào.Nghiêm Kỷ đè mông nhỏ kia lại, Mộc Trạch Tê bỗng chốc lại ngã ngồi xuống trên côn thịt, hai người không nhịn được cùng phát ra một tiếng kêu rên.
Tay Nghiêm Kỷ đè lên vòng eo Mộc Trạch Tê, gân xanh trên bàn tay trắng nõn nổi lên cực kỳ dâm dục: “Không làm tiếp nữa hả?”Mộc Trạch Tê sợ ngây người, cô vỗ nhẹ vào đầu còn đang mơ màng.
Sao lại thế này? Hai người bọn họ? Nam chính và nữ phụ không thể có kết quả được đâu.Nghiêm Kỷ cầm bàn tay nhỏ non mềm của Mộc Trạch Tê nắm lấy nơi thô dài của mình nhẹ nhàng vuốt ve, hơi thở dồn dập: “Tôi bị cậu cọ đến mức cứng lên rồi, không nhịn được nữa, tôi đau quá.”Côn thịt trong tay nóng