26
Mộc Trạch Tê gật đầu, mỉm cười thể hiện không cần khách sáo, rồi đi qua đám đông đầy mùi mồ hôi.
Mộc Trạch Tê cố hết sức nở một nụ cười rạng rỡ, chậm rãi bước đến chỗ Nghiêm Kỷ.
Vừa định đưa cho Nghiêm Kỷ một gói khăn giấy nhỏ nhưng thấy Nghiêm Kỷ dường như không đổ nhiều mồ hôi, anh vẫn đang mặc đồng phục thể thao dài tay màu trắng xanh, bọc mình lại rất kỹ càng.
Chiếc khăn giấy vừa được đưa ra liền rút lại, cô không dám ngẩng đầu lên quá cao, chỉ nhẹ nhàng nói với Nghiêm Kỷ: "Nghiêm Kỷ, cảm ơn cậu tuần trước đã đưa tớ về. Và ..." Và sáng nay, đã giải vây cho cô.
Trong mắt Nghiêm Kỷ chứa đựng những cảm xúc không rõ, anh nhìn Mộc Trạch Tê cúi đầu mang dáng vẻ một mỹ nhân u buồn. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Sau khi anh đọc qua bản nháp chờ đăng, anh không muốn liên quan gì đến một cô gái như vậy.
Nhưng sáng nay khi anh đến, anh nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt không còn chút máu của cô, thấy cô bất lực đứng đó nắm lấy chiếc váy nhỏ của mình, anh hơi động lòng trắc ẩn.
"Chuyện nhỏ thôi mà."
Mộc Trạch Tê hít một hơi thật sâu, ủ rũ vài phút rồi lấy hộp cơm màu xanh đậm ra đưa bằng cả hai tay: "Tớ và mẹ đã làm một ít thức ăn, hy vọng cậu..."
Ngay khi Mộc Trạch Tê sắp đưa hộp cơm cho Nghiêm Kỷ.
“Tớ không đồng ý ~! Mộc Trạch Tê!” Một giọng nói the thé cắt ngang hai người họ.
La Nam Nam cầm nạng hét lên một cách hùng hồn, còn Trần Triết cõng cô ấy trên lưng thì kiệt sức vì cố chạy nhanh.
Tiếng hét lớn khiến mọi ánh mắt trên sân bóng rổ đều đổ dồn về phía La Nam Nam.
La Nam Nam đột nhiên có cảm giác như thể mình đang cướp hôn trong một hôn lễ, phút chốc mặt cô ấy nóng lên. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Cô ấy lờ đi, ngượng ngùng cười, sau đó ngang ngược hét lên: "Mộc Trạch Tê! Khoai tây chiên trong siêu thị trường học giảm còn nửa giá! Chúng ta đi mua ngay đi!"
Mộc Trạch Tê??? Đám đông???
La Nam Nam ném nạng, lao thẳng tới kéo Mộc Trạch Tê bỏ chạy, không quan tâm đến ánh mắt khó hiểu của Nghiêm Kỷ.
Nghiêm Kỷ nhìn hai người đang chạy đi, đôi mắt tối sầm khó hiểu.
Cả hai chạy đến chỗ sân thể dục mới dừng lại. Hai người không thân nhau cho lắm nên lúc đứng đối diện nhau, không khí có hơi gượng gạo.
Không chỉ La Nam Nam xấu hổ mà Mộc Trạch Tê cũng bối rối.
Trước tiên La Nam Nam mở miệng chân thành cảm ơn: “Mộc Trạch Tê, rất cảm ơn cậu vì sáng nay đã không tiếc hy sinh tính mạng để cứu tớ.” Sau đó nghiêm