Lúc ban đầu là tin đồn truyền trong lớp, sau đó bắt đầu truyền trong trường, nói có một học sinh nữ thất tình, mỗi ngày đều mang theo hai hộp cơm để chữa lành vết thương.
Mỗi ngày sau khi ăn xong, Mộc Trạch Tê ngoại trừ đi tản bộ cho tiêu cơm ở sân thể dục thì còn ngồi trên khung xà thể dục cao cao ngắm nhìn xung quanh, im lặng suy nghĩ một lúc.
Bây giờ những ngày trôi qua của cô gần như không thay đổi. Áp lực học tập và cuộc sống vẫn nặng nề, nhưng cô cảm thấy đã nhẹ lòng hơn.
Nghiêm Kỷ giữ chức ủy viên giám sát an toàn của trường, thường xuyên đi kiểm tra khuôn viên trường, đúng lúc đi qua sân thể dục vắng vẻ, nhìn thấy Mộc Trạch Tê đang ngồi trên khung xà thể dục. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Ánh mặt trời rạng rỡ là tấm chiếu sáng thiên nhiên, Mộc Trạch Tê vốn trắng trẻo, cả người lúc này như đang phát sáng dưới ánh nắng. Mái tóc dài xoăn lọn như chùm hoa đung đưa trong gió, cặp mắt đẹp dường như lúc nào cũng chứa đầy sương mù lại bất giác chuyển động, nhưng lúc này ánh mắt đẹp đẽ lại trống rỗng.
Vì cô mặc đang mặc chiếc váy liền chữ A cổ bẻ hơi ngắn nên lộ ra bắp đùi trắng nõn, cộng thêm xà cao, càng khiến người ta tưởng tượng xa vời chỗ thầm kín dưới váy.
“Mặc váy thì đừng nên ngồi quá cao.”
Mộc Trạch Tê hoàn hồn, nhìn thấy Nghiêm Kỷ đang đứng phía dưới, trên cánh tay đeo huy hiệu “năm tốt”. Ánh mặt trời chói chang không xua đi được vẻ đẹp trai trên gương mặt tuấn tú nhẵn mịn, trắng trẻo của anh.
“Xin lỗi, tớ sẽ chú ý an toàn.” Mộc Trạch Tê dịch mông, điều chỉnh tư thế chuẩn bị xuống dưới. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Chính vào lúc cô vừa di chuyển, đôi mắt tinh tường của Nghiêm Kỷ nhìn thấy tấm vải nhỏ màu trắng thấp thoáng ở chỗ thầm kín kia, con ngươi sắc bén tối lại.
Kể từ sau cái ngày La Nam Nam lôi kéo Mộc Trạch Tê chạy một cách khó hiểu, Mộc Trạch Tê cũng trở nên khác đi.
Dạo này cô thường chạy bộ, siêng năng, ai không biết còn