A… Bởi vì lúc sáng ném ra mười tệ đó nên bây giờ tiền của cô không đủ, chỉ có thể mua một hộp. Mộc Trạch Tề đành đứng ở ngoài cửa sổ trơ mắt nhìn bánh su kem của mình dần trở nên xa xôi.
Nhân viên bán hàng ở khu vực trưng bày gần cửa sổ là một người đàn ông trẻ tuổi, anh ta thấy ánh mắt khao khát của cô gái xinh đẹp động lòng người này, có hơi không kiềm lòng được. Hơn nữa người xinh đẹp luôn sẽ có được đặc quyền.
Anh ta lấy ra hai hộp bánh su kem, chủ động mở lời: “Bạn học này, hay là em cầm lấy trước đi, giá chênh lệch anh có thể bù vào trước, ngày mai em có thể đến đây trả anh.”
“Ơ? Thật, thật sự được sao?” Mộc Trạch Tê do dự hỏi.
“Không cần. Phần của cô ấy tôi sẽ trả.” Nghiêm Kỷ đột nhiên xuất hiện sau lưng Mộc Trạch Tê, móc ví tiền lấy ra mấy tờ tiền giấy màu đỏ đặt lên cửa sổ.
Anh quay đầu hỏi Mộc Trạch Tê: “Có muốn mua thêm vài hộp không?”
Từ lúc nãy anh đã quan sát Mộc Trạch Tê, thấy ánh mắt sáng lên khi nhìn đống đồ ngọt này, đột nhiên nhớ lại lần trước lúc cô đọc sách ngữ văn cũng là ánh mắt thế này. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Đồ ngọt thì có thể lý giải được nhưng sách ngữ văn thì sao?
Mộc Trạch Tê không mua nhiều như vậy nên nhanh chóng lắc đầu. Cô ngẩng đầu lên nhìn Nghiêm Kỷ, anh cao tầm 1m83, vốn kén ăn nên cả người nhìn rất gầy, không ngờ lại thích ăn đồ ngọt?
Nếu cô muốn ăn, tổng tài bá đạo trong tương lai là Nghiêm Kỷ có thể mua lại cả cửa hàng. Nhưng anh biết bây giờ mua cái gì cô đều sẽ từ chối hoặc là trả lại tiền. Chậc, thật phiền phức.
Anh nhìn ra sự nghi ngờ của cô, tự động giải thích: “Tôi đột nhiên rất muốn, rất muốn ăn một loại thạch trái cây trắng mịn, mềm mềm.” Đôi mắt đào hoa hẹp dài của Nghiêm Kỷ liếc nhìn Mộc Trạch Tề một cái, cười nhẹ nói: “Quá quyến rũ nên mới đến đây.”
Mộc Trạch Tê bị ánh mắt này của anh nhìn đến run cả người.
Đôi mắt đào hoa của Nghiêm Kỷ vốn đã là một đôi mắt sáng đa tình như say như tỉnh, nhưng ánh mắt đào hoa của anh ngoài vẻ đa tình còn nhiều thêm vài phần bức người.
Ngày thường anh cười dịu dàng vẫn ổn, nhưng một khi anh không cười hoặc nheo mắt nhìn người thì thực sự rất khiến người khác sợ hãi. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Ham muốn sống sót của Mộc Trạch Tê rất lớn, nói trắng ra chính là sợ. Cô cẩn thận nhớ lại, gần đây quả thật bản thân không xảy ra xung đột với Lâm Thi Vũ.
Cô lấy ra 130 tệ đưa cho Nghiêm Kỷ: “Cảm ơn