Nghiêm Kỷ cởi áo khoác ném đi, sau đó kéo quần, gậy thịt đỏ bừng dữ tợn bật ra. Anh lau chất dịch không thể nhịn được mà tiết ra từ quy đầu.
Anh nâng chân của Mộc Trạch Tê đang gác trên vai mình lên cao hơn, lộ ra huyệt nhỏ hồng hào đang không ngừng co bóp sau cơn cao trào. Gậy thịt to dài nóng bỏng đặt giữa hai cánh môi ẩm ướt của Mộc Trạch Tê, anh đong đưa thắt lưng ma sát gậy thịt trên mật dịch để trơn hơn.
Cả người anh đè xuống, gậy thịt đút vào khe nhỏ hẹp từng chút một.
Nghiêm Kỷ cúi đầu nhìn cửa huyệt trắng hồng của Mộc Trạch Tề đang bị gậy thịt to dài đỏ bừng của mình mở rộng từng chút một, hai cánh môi yêu kiều căng ra, chậm rãi nuốt trọn lấy gậy thịt. Mị thịt lập tức ôm khít, siết chặt gậy thịt to lớn đang tiến vào.
Mộc Trạch Tề bừng tỉnh, cô muốn khép hai chân lại nhưng lại bị Nghiêm Kỷ giữ chặt: “Ưm ~ Đừng mà ~! Nghiêm Kỷ…Lần đầu của chúng ta là sơ xuất, vậy lần thứ hai là tội lỗi đấy!”
“Tội lỗi gì?” Lúc này Nghiêm Kỷ đã dấy lên dục vọng, hỏi với giọng khàn đặc, nhưng thắt lưng không ngừng đút gậy thịt thô to vào trong huyệt nhỏ.
“A!” Huyệt nhỏ không chịu nổi anh trêu chọc, lúc này đã sớm ướt, không khó đút vào như lần đầu tiên nên gậy thịt to lớn thuận lợi đi vào.
Mộc Trạch Tê hoảng hốt, ầm ĩ kêu loạn: “Lâm Thi Vũ…”
“Lâm Thi Vũ?” Nghiêm Kỷ khẽ dừng một chút, lập tức hiểu ra Mộc Trạch Tê đang nói gì: “Tôi không thích Lâm Thi Vũ.”
Anh dứt lời lập tức cúi người liếm đôi môi hồng hào của Mộc Trạch Tê, vừa mềm vừa ngọt, anh đưa lưỡi thăm dò quấn chặt lấy lưỡi nhỏ, che kín cái miệng nhỏ nhắn đang nói linh tinh của cô. Thắt lưng dùng sức, đâm gậy thịt sâu vào huyệt nhỏ. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mộc Trạch Tê đẩy Nghiêm Kỷ, đập vào ngực anh. Anh cũng không dừng lại mà còn ra sức đong đưa eo đâm vào huyệt nhỏ trong tiếng van xin nũng nịu của cô.
Mị thịt mềm mại trơn ướt trong huyệt bao phủ lấy gậy thịt cương cứng đến khó chịu, còn co rút mút chặt khiến Nghiêm Kỷ sảng khoái tới tê dại cả đầu.
Anh thở dốc thẳng lưng đẩy vào rút ra, bàn tay ấm áp vuốt ve da thịt nhẵn mịn như tơ của Mộc Trạch Tê.
Nghiêm Kỷ nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tê, đôi mắt chứa đựng sương mờ lúc này đã lưng tròng nước mắt, gương mặt nhỏ nhắn vừa thống khổ lại vừa vui sướng. Nghiêm Kỷ cắm sâu hơn, gương mặt đẹp trai nhíu chặt lại.
Tất cả những xúc cảm tuyệt vời cùng với sự quyến rũ đầy mê hoặc này, trước đó Nghiêm Kỷ nghĩ nó chỉ là một giấc mơ hoang đường, “làm tình” là một cái gì đó còn đẹp hơn cả giấc chiêm bao.
Tính tình của Nghiêm Kỷ cũng không ôn hoà như bình thường, trong tình yêu anh là người thích khống chế tuyệt đối, đành tạm thời nhịn xuống những lời thô tục.
Anh cắn răng đâm sâu vào huyệt nhỏ.
Nghiêm Kỷ cởi nút áo của Mộc Trạch Tê, lộ ra bộ ngực trắng như tuyết, bàn tay to ra sức xoa nắn. Anh đưa chiếc lưỡi ẩm ướt liếm lên nhũ