Mộc Trạch Tê cúi đầu nhìn bàn tay nắm chặt của hai người, nhịp tim không kiềm chế được mà đập nhanh. Cảm giác được người khác bảo vệ thật sự khiến con người ta lạc lối, lưu luyến.
Mộc Trạch Tê cắn môi, tỉnh táo một chút đi Mộc Trạch Tê! Chuyện mà cô làm sau này sẽ khiến sự bảo vệ này không thuộc về cô nữa.
Nụ cười trên mặt Mộc Trạch Tê hơi cứng đờ, cô chỉ nhà vệ sinh công cộng cách đó không xa: "Tớ muốn đi vệ sinh."
Trước khi đi, Mộc Trạch Tê còn cầm lấy túi xách nhỏ mà Nghiêm Kỷ luôn cầm giúp mình.
Mộc Trạch Tê đi rất lâu cũng chưa trở về.
Bóng người của Nghiêm Kỷ cao lớn, vẻ ngoài nổi bật, trong dòng người qua lại, anh cứ lặng yên đứng đó, chờ đợi Mộc Trạch Tê. Chỉ chốc lát anh đã trở thành một phong cảnh đẹp đẽ bên cạnh nhà vệ sinh nữ, nhận được vô số ánh mắt của người khác.
Mộc Trạch Tê núp ở bên cạnh nhà vệ sinh để quan sát, thấy rất nhiều cô gái nhìn nhau xấu hổ che miệng cười, rồi dần dần vây quanh anh. Lúc này Nghiêm Kỷ giống như một miếng đường rơi xuống trên mặt đất, mùi vị ngọt ngào, trong chốc lát đã hấp dẫn đám kiến.
Trên mặt Nghiêm Kỷ nở nụ cười, anh đã quen với chuyện này, thuần thục xua tay tỏ ý từ chối. Người đến người đi, anh từ chối hết nhóm này đến nhóm khác.
Mộc Trạch Tê không vội đi ra ngoài ngay. Dù sao nhà vệ sinh nữ luôn ở đó, thời gian con gái đi vệ sinh lâu nên việc xếp hàng dài trước nhà vệ sinh nữ là chuyện bình thường. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Có vài cô gái trưởng thành khá táo bạo, mặc dù Nghiêm Kỷ đã từ chối nhưng vẫn làm phiền, dây dưa để lấy được thông tin liên lạc của Nghiêm Kỷ.
Trên mặt Nghiêm Kỷ vẫn nở nụ cười bình thường, giọng nói nhẹ nhàng thản nhiên: “Xin lỗi nhé, các cô có thể chặn tôi ở trước cửa WC nữ, nhưng tôi vẫn luôn đứng đây chịu đựng không rời đi là vì sao đây?”
Mấy cô gái đang dây dưa kia vừa nghĩ đã hiểu ý của anh, thì ra là chờ bạn gái đi WC, nghĩa là đã có chủ. Nhưng mấy cô ấy thật sự rất thích chàng trai có vẻ ngoài đẹp đến mức kinh ngạc, chân dài eo nhỏ, tinh thần hay khí chất đều hoàn hảo này.
Có một cô gái trong số đó nở nụ cười quyến rũ, giọng nói mang theo ý tứ dụ dỗ: “Mấy cô bé ngây thơ cũng tốt đấy nhưng thử với những chị gái trưởng thành quyến rũ này cũng tốt không kém, các chị đây rất biết thương người đó.”
Nghiêm Kỷ mắt điếc tai ngơ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt đã vô cùng lạnh lùng: “Dù sao cũng không thể để người ta thấy mấy dì tụ tập ở đây vây quanh một học sinh trung học chứ, khiến người cho rằng tôi là kẻ biến thái loanh quanh ở WC nữ bị bắt được đúng không? May mà gần đây có camera giám sát, nếu không sẽ khiến trường trung học Hoa Thịnh mất mặt.”
Mấy người kia vừa nghe đã hiểu ý của Nghiêm Kỷ. Trường trung học Hoa Thịnh nổi tiếng là trường học có thế lực còn chưa tính, lại vẫn còn là học sinh trung học, rất dễ chọc phải chuyện.
Mộc Trạch Tê cảm thấy những trường hợp như vậy thật quen thuộc, lúc trước khi Nghiêm Kỷ ứng phó với sự dây dưa của mình cũng như thế này. Trông có vẻ nhẹ nhàng lịch sự, kỳ thật trong bông có kim, mang theo gai nhọn.
“Bạn gái tôi sắp ra đây rồi, mấy dì nên rời đi đi.” Đôi mắt đào hoa thon dài của Nghiêm Kỷ trở nên lạnh lùng, tầm mắt mang theo sự sắc bén nhìn về phía Mộc Trạch Tê.
Mộc Trạch Tê lập tức rụt trở về.
Mộc Trạch Tê mang theo ba phần uất ức, bốn phần ghen tuông, hai phần tức giận, lại có thêm một chút sợ sệt của bản thân. Cô đi ra, nói thẳng: “Tôi đã nhìn thấy mấy cô gái vây quanh cậu rồi. Một cái nhà vệ sinh công cộng mà còn sôi nổi hơn cả khu vực danh lam thắng cảnh nữa.”
“Cậu thêm thông tin liên lạc của mấy cô gái đó rồi hả?”
Không phải là cô cố ý ném anh ở chỗ này sao? Nghiêm Kỷ nhìn Mộc Trạch Tê với ánh mắt nghiền ngẫm: “Không có.”
Mặt mũi Mộc Trạch Tê nhăn lại, dùng dáng vẻ trà xanh của mình trước kia: “Nhìn đi, tôi chỉ mới nói vài câu, mà anh Nghiêm đã miễn cưỡng như vậy rồi, thôi quên đi, là tôi lắm miệng.”
Nghiêm Kỷ bật cười một tiếng: “Hình như đã rất lâu không thấy cậu nói mấy lời như vậy.” Anh nghiêng người tới gần Mộc Trạch Tê: “Cậu ghen sao?”
“Ừ.” Mộc Trạch Tê lập tức trả lời lại: “Đúng vậy, ghen đó, tớ không tin cậu, cậu mau đưa điện thoại cho tớ xem.”
Dáng vẻ này nhìn qua đã biết rõ là diễn, thậm chí phương pháp còn hơi ngu ngốc, nhưng dùng với Nghiêm Kỷ lại vô cùng hữu dụng, bởi vì từ trước đến giờ Mộc Trạch Tê chưa từng làm như vậy, thâm chí thái độ của cô đối với Nghiêm Kỷ luôn là sợ đầu sợ đuôi. Sau đó khi hai người lăn lộn ở bên nhau, cô lại dùng đủ mọi cách để chống đối. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Dáng