Phòng y tế của trường học ở phía sau thư viện, Thẩm Tri Ngôn ở cao trung đã được 2 năm, đây là lần đầu đến đây.
Phòng y tế không lớn, nhưng dọn dẹp cũng thực sạch sẽ, bên cửa sổ trên mặt tường kê một chiếc giường, phủ khăn trải giường màu lam sạch sẽ.
Thời điểm Thẩm Tri Ngôn kéo cái chân phải bị trật đi vào liền thấy một người đã ngồi trên đó, một chân đặt lên ghế đẩu, lão sư mặc áo blouse trắng ngồi xổm trên mặt đất xử lý mắt cá chân cho hắn, trong tay bỏ chút thuốc cùng băng gạc màu trắng.
Lão sư y tế trẻ tuổi một bên nhắc nhở mãi,một bên tay chân thao tác lanh lẹ.
“Lão sư.” Thẩm Tri Ngôn nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
Vị lão sư y tế lãi nhãi với người ngồi trên giường bệnh bị lãi nhãi một khối đều nhìn lại đây.
Thẩm Tri Ngôn đột nhiên không kịp phòng bị cùng cái vị trên giường kia nhìn nhau, liếc mắt một cái, trong lòng “Lộp bộp” một tiếng, mất tự nhiên mà bỏ qua một bên tầm mắt.
"Làm sao vậy?” Lão sư y tế ngừng động tác, không đứng dậy, trực tiếp xoay người lại, áo blouse trắng hàng hiệu thượng viết tên, họ “Đào”, vừa tới không lâu, nghe nói là nghiên cứu sinh tốt nghiệp học viện Y hàng hiệu, rõ ràng là có tiền đồ thực tốt, không biết như thế nào lại cam nguyện ở một khu nhà trung học làm một vị giáo viên y tế bình thường, ngày thường cũng chỉ xem mấy bệnh cảm mạo lặt vặt, thật vất vả có vị học sinh vẹo chân đến đều đến xem như " Khách hàng lớn".
“Chân.” Thẩm Tri Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua: “…… Trật.”
Mắt cá chân của cậu so với nam nhân bình thường tinh tế rất nhiều, lúc này bởi vì sưng lên, nhìn so ngày thường to hơn chút.
“Nha a.” Đào lão sư cười một cái, nhìn vị ngồi ở trên giường kia, vui đùa nói: “Hai người các ngươi a, trật một đưa một?”
“Không phải.” Vị trên giường kia không để ý tới lão sư vui đùa, từ ngữ đến ánh mắt đều rất lãnh.
Đào lão sư cũng không ngại, nhìn thoáng qua mắt cá của Thẩm Tri Ngôn, cảm thấy còn tốt, không quá nghiêm trọng, vì thế chỉ chỉ giường đối