Editor: Hạ Uyển
Beta: Thúy An
__________________________________
Buổi tối trước khi kì nghỉ lớp 11 kết thúc, một bài viết đã được đăng lên diễn đàn của Trường trung học số 1 Tấn Thành.
Tiêu đề bài viết: Tin tức mới nhất, ngày mai sẽ có một "con nhím" được chuyển đến lớp mười một ban một.
[Người đăng]: Một A rất soái ở Nhất Trung.
Nội dung bài viết:
[Theo nguồn tin vô cùng chính xác, ngày mai một Alpha của Trường Trung học Thực nghiệm Giang Thành chuyển đến Nhất Trung, tạm thời sẽ đến lớp 11 ban 1.
Một tháng trước, người này đã đánh nhau ở Trường Trung học Thực nghiệm, sự kiện này gây ồn ào rất lớn lại còn lên cả báo.
Trường Trung học Thực nghiệm không chứa nổi vị Đại Phật này, nên mới chuyển đến trường của chúng ta.]
[Hình ảnh:]
Trong hình chính là bài báo của Giang Thành.
Phía trên có một chỗ đưa tin sự kiện đánh nhau đặc biệt nghiêm trọng ở Trường Trung học Thực nghiệm vào một tháng trước.
ID: Một A rất soái ở Nhất Trung, toàn bộ Nhất Trung đều biết.
Bởi vì, người này nếu không đăng tin gì thì thôi, mà đã đăng thì là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Tỷ lệ sai sót của anh ta ngang với xác suất Tư Kinh Mặc trượt khỏi vị trí "Alpha muốn được gả nhất của Nhất Trung".
Bài viết này vừa được đăng lên, đã khiến cho mọi người giật mình ngay lập tức.
Lớp 11 ban một là nơi nào chứ? Là lớp trọng điểm đấy, vào được lớp này đều là những học sinh đã được bồi dưỡng trọng điểm.
Nếu như trong hai năm này bọn họ không cố gắng học tập và cũng không tiến bộ, thì vẫn sẽ trúng tuyển vào trường đại học bên cạnh.
Bên cạnh Nhất Trung là Trung học Thực nghiệm - trường học tốt nhất thành phố, vô số học sinh tranh nhau điền nguyện vọng, cạnh tranh ở lĩnh vực điện tử cũng đứng nhất.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên nói cho bọn họ, có người ở trường bởi vì bắt nạt bạn học mà lên báo, cái người mà Trung học Thực nghiệm không cần sẽ bị nhét vào ban một?
Không chỉ có học sinh ban một, học sinh các lớp khác cũng muốn điên rồi.
Lầu 1: Là tôi hoa mắt sao?
Lầu 2: Đệt!
Lầu 3: Cái quỷ gì vậy? Loại rác rưởi này ban một chúng tôi không cần, cảm ơn!!!
Lầu 7: Tin tức này là thật sao?
Lầu 9: 90% là sự thật, tôi rất tò mò người này rốt cuộc đã nhét vào đây bao nhiêu tiền, để tôi nói bố tôi nhét tiền theo?
............!
Lầu 35: Ôi, thật buồn nôn! Đến loại người này mà Nhất Trung cũng cần á? Nếu như tôi nhìn không lầm, thì đây chính là đại ca trường học đó?
............!
Lầu 77: Đại ca trường học đều đáng chết!
Lầu 79: Nhất Trung không cần thành tích nữa sao?
............!
Lầu 99: Nếu Alpha này vào ban một chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thành tích học tập của những người khác ở ban một, có thể để bạn học Tư Kinh Mặc chuyển đến ban hai chúng tôi không?
............!
Lầu 110: Ý tưởng của lầu trên thật tốt! Tôi nghĩ biện pháp này có thể thực hiện đấy!
Lầu 120: Tôi luôn cảm thấy hẳn là có hiểu lầm gì đó, không bằng chúng ta nhìn lại một chút?
......!
Cùng lúc đó, một thông báo cũng hiện ra trên nhóm QQ của ban một.
Lớp trưởng Phương Phàm: Ôi mẹ nó, vừa rồi lão Từ có nói chuyện riêng với tớ! Nói tớ kéo một người vào nhóm lớp!
Thời học sinh, lớp nào mà không có một nhóm không có giáo viên chủ nhiệm?
Ban một cũng có hai nhóm lớp như vậy.
Một nhóm là của học sinh, nhóm còn lại là "nhóm học tập" với giáo viên chủ nhiệm.
Trương Dương: Tôi nhổ vào! Con mẹ nó, hắn sẽ đến lớp chúng ta thật à?
Trong lúc nhất thời, những học sinh bình thường im hơi lặng tiếng cũng bắt đầu nhao nhao cả lên.
Không chỉ có chấn kinh, còn có thất vọng, có cảm giác bị vũ nhục.
Không đầy một lát, bên trong nhóm đã bắt đầu ồn ào náo loạn.
Trương Dương cũng theo đó mà mắng một hồi, nhịn không được mà chọc Tư Kinh Mặc.
Trương Dương: Tư ca, cậu có xem tin nhắn nhóm không?
Không đợi Tư Kinh Mặc trả lời, hắn "cạch cạch cạch" gửi qua cả đống ảnh chụp màn hình, thêm vào đó là chuỗi giọng nói dài tận một phút.
Mấy phút sau, đã có 22 tin nhắn chưa đọc trong hộp thoại.
Tư Kinh Mặc lấy tai nghe xuống, không kiên nhẫn mà tắt thông báo tin nhắn, nhìn qua tin nhắn mà Trương Dương đã gửi, cũng không nghe tin nhắn thoại dài đến một phút kia, trả lời một chữ "Ồ".
Trương Dương bên kia rep lại rất nhanh, lần này không còn là tin nhắn thoại dài một phút nữa.
Tư Kinh Mặc di chuyển ngón tay, nhẹ nhàng nhấn trên màn hình một cái, loa điện thoại nháy mắt truyền ra âm thanh ầm ầm vang dội của Trương Dương——
"Ồ? Chỉ có một chữ ồ? Tư ca à! Lần này là trời sắp sập luôn rồi! Lớp chúng ta sắp bị nhét vào một tên cặn bã thích gây sự đánh nhau rồi đấy!! Sao cậu chỉ ồ có một tiếng thôi vậy?"
Tin nhắn thoại tiếp theo cũng đã được gửi sang ——
"Tư ca cậu nói xem có phải vì người này mà lớp chúng ta..."
Tư Kinh Mặc lưu loát nhấn vào trang cá nhân của Trương Dương, tắt luôn thông báo.
Giọng nói trong nháy mắt im bật.
Tư Kinh Mặc thở phào nhẹ nhõm, đưa tay xoa xoa huyệt Thái Dương đang phát đau.
Ngay lúc hắn sắp đem điện thoại ném qua một bên, điện thoại lại sáng lên một cái.
Lần này cũng không phải là tin nhắn trong nhóm.
Hiếm thấy có ai vào "nhóm học tập" có thầy chủ nhiệm, bây giờ trong nhóm có một thông báo.
"Ông nội mày" đã tham gia nhóm lớp mười một ban một.
Thông báo hệ thống: Bạn và "Ông nội mày" có hai người bạn chung, nhấn để thêm.
Khẽ cau mày, ánh mắt của Tư Kinh Mặc dừng lại nửa giây ở trên thông báo, sau đó mở cài đặt của nhóm lớp, tắt thông báo.
Đến tận bây giờ, toàn bộ thế giới mới an tĩnh lại.
............!
"Thiếu gia, đây là thuốc ức chế, đây là bình xịt che đậy tin tức tố." Quản gia đưa cho Giang Diệc xem hai loại thuốc, sau đó cất vào trong túi "Thuốc ức chế thiếu gia uống vào ngày thứ năm của mỗi tháng, còn thuốc che đậy tin tức tố phun mỗi tuần một lần là được.
Nếu như cảm thấy mùi hương bắt đầu nồng nặc thì có thể dùng thêm một lần!"
Giang Diệc qua loa ừ hai tiếng, nhận lấy túi từ trong tay quản gia: "Tôi đi đây."
Quản gia là người đã chăm sóc Giang Diệc lớn lên, nhìn bóng lưng thanh tú của thiếu niên, nhịn không được lại mở miệng: "Thiếu gia ——"
"Sao vậy?" Giang Diệc mất hết kiên nhẫn, nhăn mặt quay đầu lại.
Vào buổi tối, ánh đèn đường bên ngoài biệt thự chiếu ra ánh