Editor: Hạ Uyển
Beta: Diệp Song Nhi
- -------------------------------------------
Giáo viên có mặt trong phòng làm việc Giang Diệc biết, là thầy Vương - giáo viên môn vật lý của bọn họ, trông thấy lão Từ cùng Giang Diệc đến, nhanh chóng đứng dậy.
"Thầy Từ."
Lão Từ cùng Giang Diệc đi vào, đóng cửa lại.
Giang Diệc chào hỏi: "Chào thầy Vương."
Thầy Vương gật đầu, cũng thấy hơi áy náy, ông thật sự không ngờ tới học sinh gây họa là học sinh của lớp mình, còn người gặp họa lại là một học sinh khác mà ông dạy.
"Thật có lỗi, Giang Diệc, hôm nay gọi trò đến đây là vì bạn học Chu Thiên lớp tôi gây chuyện, mang đến phiền toái cho trò." Thầy Vương nói.
Giang Diệc gật đầu, không nói gì, ngẩng đầu nhìn nam sinh đang cúi thấp đầu đứng bên cạnh thầy Vương.
Chu Thiên là học sinh cuối cấp, thành tích chả ra gì, bình thường rất thích đi dạo diễn đàn, thêm vào đó cha hắn ta là giáo viên ở Nhất Trung, nên tin tức nội bộ của Nhất Trung sẽ biết nhiều hơn một chút, vì vậy có nhiều chuyện bị hắn khui trên diễn đàn đều là sự thật.
Đã nếm được một lần ngon ngọt, Chu Thiên càng ngày càng làm càn, hưởng thụ cảm giác được bạn học săn đón.
Chỉ là hắn ta không nghĩ tới, tin tức hắn ta thu được là giả.
Liên quan tới việc Giang Diệc chuyển trường, Chu Thiên cũng biết một chút, bởi vì không phải là chuyển đến khối của hắn, nên hắn chỉ biết học sinh mới chuyển đến tên là Giang Diệc.
Những tin tức còn lại, hắn đều tra trên internet.
Trước khi Giang Diệc phân hóa, vốn là Alpha.
Nhưng mà nguyên nhân Giang Diệc chuyển trường, Chu Thiên có làm cách nào cũng không tra ra được.
Nếu như chỉ có mỗi tin học sinh mới sẽ chuyển đến ban một, tin tức như vậy căn bản không có gì hot, đoán chừng sẽ chẳng gây ra nổi sóng gió gì.
Chu Thiên lên mạng tra một chút về chuyện của trường Trung học Thực Nghiệm, ai ngờ hắn ta vừa tìm, đã tìm ra được tin tức trường Thực nghiệm một tháng trước có một sự kiện bạo lực học đường.
Xảy ra bạo lực học đường, vừa lúc lại có một học sinh phải chuyển trường, nếu nói hai chuyện này mà không liên quan đến nhau, Chu Thiên sẽ không tin.
Đi hỏi thăm một chút, hắn ta biết được người duy nhất nghỉ học sau sự kiện bạo lực học đường kia là Giang Diệc.
Trong lòng Chu Thiên nắm chắc rồi, thế là lại vào internet tìm kiếm tin tức trên báo, sau đó đăng ngay lên diễn đàn.
Chu Thiên tự xưng là thông minh, trước đó cũng không phải chưa từng làm thế, đến mức hắn ta căn bản cũng không nghĩ đến chuyện này sẽ không giống suy đoán của hắn ta.
Lúc trước hắn ta lo lắng sẽ bị người ta tra ra IP rồi trả thù, cho nên cũng tự học cách để ẩn IP, điều này khiến cho việc điều tra của trường học gặp chút khó khăn.
Nhưng đến cùng vẫn tra được trên đầu của hắn ta.
Sau khi cha của Chu Thiên biết chuyện đã đánh cho hắn ta một trận nhừ đòn, sau đó cùng Chu Thiên đến gặp chủ nhiệm khối của hắn ta.
Chu Thái dù sao cũng là giáo viên ưu tú của trường học, ông ta đã tự mình đến xin cho con trai, chủ nhiệm khối cũng phải cân nhắc.
Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải người trong cuộc, vẫn phải xem Giang Diệc nghĩ thế nào đã.
Cho nên hôm nay mới phải gặp mặt nói chuyện.
Chu Thái muốn tự mình đến, nhưng lại cảm thấy mất mặt, cho nên để cho một mình Chu Thiên tự xử lý.
Giang Diệc nghe xong từ đầu đến cuối, ngẩn đầu nhìn Chu Thiên, trên mặt nam sinh có vết thương, chắc là bị Chu Thái đánh.
Phát hiện được ánh mắt của Giang Diệc, Chu Thiên rất là khó chịu trừng Giang Diệc.
Giang Diệc nhíu mày, lúc đầu cậu đã không có ý chuyện nhỏ hóa không, huống chi bây giờ không thấy trên mặt Chu Thiên có nửa phần hối hận.
Thầy Vương nói xong mấy câu này, liền nhìn Giang Diệc, đang chờ cậu trả lời.
Lão Từ cũng nhìn về phía Giang Diệc: "Ý của trò thế nào?"
Giang Diệc cong môi cười: "Kỳ thật ý của em là bỏ qua chuyện này, xin lỗi xong thì thôi...."
Nghe được Giang Diệc nói thế, Thầy Vương thở phào một hơi: "Vậy là tốt rồi......"
"Nhưng mà...!" Giang Diệc cắt đứt lời thầy Vương: "Em hi vọng cậu ta sẽ xin lỗi theo yêu cầu của em."
Thầy Vương nhíu mày, rồi nhanh chóng thả lỏng: "Trò có yêu cầu gì thì cứ nói."
Giang Diệc nhìn lão Từ.
Lão Từ gật đầu.
Giang Diệc mới nói: "Em không chấp nhận xin lỗi bằng lời nói, em hi vọng bạn học Chu Thiên sẽ công khai xin lỗi trên diễn đàn.
Nội dung lời xin lỗi không được dưới 3000 từ, thêm vào đó nội dung xin lỗi phải bao gồm tên, tuổi, lớp, và mục đích của việc xin lỗi.
Đồng thời, hi vọng trường học khóa vĩnh viễn tàu khoản của bạn học Chu Thiên trên diễn đàn, và ghim bài xin lỗi này trên diễn đàn một tháng."
Thầy Vương cau mày.
Sắc mặt của Chu Thiên lúc này cực kì khó coi.
Lão Từ sờ sờ cằm, không nói gì, ra hiệu Giang Diệc nói tiếp.
Giang Diệc tiếp tục nói: "Hành động này của bạn học Chu Thiên đã khiến em gặp rất nhiều rắc rối.
Sau khi cậu ấy xin lỗi, em vẫn sẽ giữ lại quyền khởi tố.
Nếu như em nghe được bất kì lời chửi bới sau lưng nào của bạn học Chu Thiên, em sẽ trực tiếp khởi tố."
Yêu cầu như vậy cũng không tính quá đáng, thầy Vương nhẹ nhàng gật đầu, hỏi Giang Diệc: "Còn gì nữa không?"
Giang Diệc suy nghĩ một chút: "Tạm thời không có."
Thầy Vương nhìn Chu Thiên đứng bên cạnh: "Trò có ý kiến gì không?"
Chu Thiên nào dám có ý kiến? Chu Thái nói, lần này cho dù đối phương có đưa ra yêu cầu gì, hắn ta cũng phải đồng ý.
Bằng không đợi hắn ta chính là một trận đòn.
Cho dù yêu cầu này có quá đáng thế nào đi nữa, Chu Thiên cho dù không muốn đồng ý, nhưng hắn ta cũng chỉ có thể cắn răng gật đầu.
Xin lỗi thì xin lỗi, dù sao sớm muộn hắn ta cũng sẽ tìm cách trả thù!
"Chuyện này là tôi không đúng, tôi sẽ xin lỗi theo yêu cầu của cậu." Chu Thiên hít sâu một hơi, mới nói.
Giang Diệc nhíu mày, lại thêm một điều kiện: "Được, còn nữa, chính là liên quan đến bài xin lỗi của bạn học Chu Thiên, em hi vọng trước khi bạn học Chu Thiên đăng bài em được