Editor: Hạ Uyển
Beta: Diệp Song Nhi
**************
Giang Diệc khá kinh ngạc, bước một bước dài tới chỗ máy tính, đăng nhập vào diễn đàn mà cậu chỉ mới đăng nhập vào một lần duy nhất.
Giang Diệc gần như không cần phải tìm, bài viết nói về cậu và Tư Kinh Mặc nổi lên ngay trang đầu.
Tiêu đề còn rất bùng nổ —— Giáo thảo và học sinh mới chuyển đến là AA yêu nhau, chuyện này là thật đấy, hôm nay rất nhiều người của ban một thất tình!
Nhấn vào tiêu đề, người đăng bài là người ở lầu một ——
Hôm nay tôi họp lớp với bạn cấp hai ở KTV XX, đây là ảnh đã chụp được【 Ảnh 】, sau đó đây là vòng bạn bè của rất nhiều bạn học ban một 【 Ảnh 】.
Giang Diệc nhấn vào để xem, mới phát hiện đó là ảnh cậu và Tư Kinh Mặc nắm tay bị người khác chụp lén.
Ảnh chụp không quá rõ, hẳn là được chụp trong lúc bối rối, những nơi khác thì khá méo mó, nhưng chỉ nhìn lướt qua là đã có thể thấy rõ mặt của Giang Diệc và Tư Kinh Mặc và đôi tay đang nắm lấy nhau của họ.
Ánh mắt Giang Diệc hơi tối lại, cau mày, lướt xuống chút nữa, phía dưới là một số screenshots vòng bạn bè đã được làm mờ đi.
Mặc dù ảnh đại diện đã được làm mờ đi nhưng Giang Diệc vẫn nhận ra đó là ai.
Những người này đều có trong danh sách bạn bè trên wechat của cậu, bài viết của mọi người đều dùng ẩn ý, không có cố ý chỉ ra là ai mà chỉ la hét nói đã thất tình.
Thậm chí ban đầu khi nhìn thấy nó Giang Diệc đã nhấn thích hết tất cả.
Ai có thể ngờ được, mấy thứ trong vòng bạn bè này, đều có thể bị người ta chụp màn hình rồi đăng lên diễn đàn?
Giọng của Trương Dương truyền tới từ đầu dây bên kia: "Diệc ca, cậu còn nghe đó không? Tớ vừa mới gọi điện cho Tư ca, nhưng không có người bắt máy nên tớ mới gọi cho cậu."
Giang Diệc hoàn hồn trong nháy mẳ, lên tiếng hỏi: "Tư Kinh Mặc không nhận cuộc gọi của cậu?"
Trương Dương trả lời: "Ừ, trong nhóm lớp đang loạn cả lên kìa, tất cả mọi người đều xin lỗi, những người đăng bài trên vòng bạn bè đã xóa rồi......"
Giang Diệc: "Để tôi gọi cho Tư Kinh Mặc trước đã, các cậu đừng vội."
Làm sao mà Trương Dương không vội được: "Nhưng mà......"
"Không sao đâu." Giang Diệc nói một cách chắc chắn.
Chuyện này thực sự quá bất ngờ, Giang Diệc không hề nghĩ tới, ngày đầu tiên mình và Tư Kinh Mặc ở bên nhau đã ồn ào đến mức toàn trường đều biết.
Tuy rằng có phần đột ngột, nhưng Giang Diệc không quá coi trọng chuyện này.
Cậu làm việc gì cũng nghĩ đến làm sao để cho bản thân thấy vui, đứng ở góc nhìn của Giang Diệc, ngoại trừ có một ít hiểu lầm bên ngoài gây khó chịu ra thì cậu cũng không quá quan tâm.
Dù sao, cứ công khai thế này cũng tốt, miễn cho một đống Omega, kẻ trước bị từ chối kẻ sau tiến lên tỏ tình với Tư Kinh Mặc.
Lần này tình cờ được công khai, nên Giang Diệc không cần phải lãng phí thời gian vào việc này nữa.
Tiếp tục trấn an Trương Dương thêm vài câu, thì Giang Diệc cúp điện thoại.
Cậu tiếp tục lướt trang web, hai mươi bài viết ở đầu trang, có mười chín cái là đang thảo luận chuyện hôm nay là thật hay giả, còn một bài viết là nội quy.
Giang Diệc nhấn vào xem lần lượt từng cái, mãi đến khi nhấn vào bài viết cuối cùng——Alpha và Alpha thật sự có thể yêu đương à?
Nghĩ đến chuyện mà Hứa Hướng Dườn đã nói với mình lúc trước, Giang Diệc cảm thấy trái tim mình co rút lại còn hơi đau đớn.
Biết rõ mình là Alpha mà Tư Kinh Mặc vẫn thích mình mười hai năm.
Thích chính là thích, giới tính không quan trọng.
Giang Diệc hít một hơi thật sâu, đôi mắt hơi đỏ, lần đầu tiên đăng một bài viết lên diễn đàn của Nhất Trung—— Tôi là Giang Diệc, mấy người đều là Alpha, cả nhà mấy người đều là Alpha, tôi là một Omega, không tin thì đến ngửi này?
Bài viết mới đăng chưa được vài giây đã có một bình luận.
Giang Diệc tải lại trang để xem.
Một giây trước, Tư Kinh Mặc bình luận: "Ai dám?"
Khóe miệng Giang Diệc vểnh lên, nhanh chóng lấy điện thoại ra.
Giống như tâm linh tương thông, lúc này Tư Kinh Mặc gọi điện thoại đến.
"Này?" Giang Diệc nhấc máy.
"Cậu biết chuyện à?".
Truyện Cổ Đại
"Ừ." Tư Kinh Mặc ở đầu dây bên kia trầm giọng đáp.
"Lúc tớ lên diễn đàn xem thì thấy bài viết của cậu."
Giang Diệc cười: "Tớ không giận đâu.
Haizzzzz, cậu nói xem mấy người kia có nhàm chán quá không?"
Giọng Tư Kinh Mặc rất thấp: "Nhàm chán."
Giang Diệc nhạy bén nhận ra có điều khác thường: "Cậu sao vậy?"
Tư Kinh Mặc ở bên kia im lặng thật lâu không nói.
Chân mày Giang Diệc cau lại: "Tư ca? Sao cậu không nói chuyện?"
Một lát sau, dương như Tư Kinh Mặc mới hạ quyết tâm, mở miệng hỏi: "Cậu.....!không thấy buồn ư?"
Giang Diệc suy nghĩ một lát: "Ban đầu thì có hơi không vui, dù sao đây cũng là chuyện của tớ và cậu mà lại bị đem lên diễn đàn như vậy.
Nhưng giờ nghĩ lại thì thấy điều này rất tốt."
"Rất tốt?" Tư Kinh Mặc có vẻ kinh ngạc, nhưng khó hiểu nhiều hơn.
Giang Diệc khẽ hừ một tiếng: "Đúng vậy đó, giờ học sinh cả trường đều biết chuyện này, không phải rất tốt à? Sau này cuối cùng cũng không cần phải lo có người lén tỏ tình với cậu sau lưng tớ rồi!"
Nói xong, dường như Giang Diệc còn rất vui, nhịn không được cả người nhẹ nhàng lắc lư.
Còn Tư Kinh Mặc ở bên kia thì ngây người, sau khi biết chuyện này Tư Kinh Mặc hiếm khi thấy bối rối.
Vất vả lắm mới tỏ tình thành công với Giang Diệc, Tư Kinh Mặc còn chưa kịp nghĩ ra kế hoạch tiếp theo cho chuyện này, thì hắn biết chuyện của hai người đã bị đăng lên diễn đàn.
Trong nháy mắt đó, Tư Kinh Mặc suy nghĩ rất nhiều.
Trong đó cân nhắc nhiều nhất là suy nghĩ của Giang Diệc.
Hắn lo là liệu Giang Diệc có vì chuyện này bị lộ ra ngoài mà thấy nản lòng không.
Sợ đến mức Tư Kinh Mặc không dám chủ động liên lạc với Giang Diệc.
Ngay cả khi Trương Dương gọi tới Tư Kinh Mặc cũng coi như không thấy.
Mãi đến khi nhìn thấy bài viết của Giang Diệc.
Bất kể là ngoại hình hay tính cách của Giang Diệc đều lộ ra chút khí chất kiêu ngạo.
Lần này tên trên diễn đàn gần như cậu không nghĩ kĩ đã dùng tên thật của mình.
Tư Kinh Mặc liếc mắt đã thấy bài viết này.
Trong nháy mắt đó, vô số cảm xúc cuồn cuộn nơi đáy lòng Tư Kinh Mặc, từng cơn sóng liên tiếp, gần như nuốt chửng hắn.
Không cần phải do dự nữa, sau khi Tư Kinh Mặc bình luận bài viết thì gọi cho Giang Diệc luôn.
Giọng điệu của Giang Diệc thoải mái hơn nhiều so với hắn nghĩ, Tư Kinh Mặc thừa nhận, vào thời khắc ấy, trái tim treo lơ lửng của hắn mới được trả về chỗ cũ, cả người cũng dễ chịu hơn nhiều.
Đôi mắt nóng lên, Tư Kinh Mặc gục đầu xuống giọng khàn khàn: "Ừ, chuyện này