Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilun
Úc Tinh Thần: "! ! Xảy ra chuyện gì?"
Úc Tinh Thần không thể ngờ rằng, mới ngắn ngủi có một ngày, Nhan Kỳ Thụy và Tư Nhân cư nhiên đều thay đổi cái nhìn về Úc Khải!
Nhan Kỳ Thụy là ảnh đế, tuy giải thưởng không cao bằng giải thưởng Cảnh Vân Trăn đạt được, nhưng kỹ thuật diễn cũng không thể nghi ngờ.
Không giống với người có thiên phú ngàn dặm mới tìm được một người như Cảnh Vân Trăn, hắn xuất thân từ diễn viên quần chúng, bởi vì tướng mạo không coi là xuất sắc nên ban đầu đã chịu rất nhiều thiệt thòi, đặc biệt là khi cạnh tranh cùng một nhân vật.
Thường thường có một vài người rõ ràng kỹ thuật diễn nát bét, nhưng tướng mạo lại xuất sắc có thể dễ dàng giành được những nhân vật đó, còn hắn luôn bị từ chối.
Chạy 6 năm diễn viên quần chúng mới hết khổ.
Cho nên sau khi hắn thành danh cũng rất thích bồi dưỡng người mới, đặc biệt rất có cảm tình với diễn viên trẻ tuổi có cả tướng mạo và kỹ thuật diễn xuất sắc, vì vậy hắn thích Úc Tinh Thần và đặc biệt thưởng thức điểm này ở y.
Đương nhiên Úc Tinh Thần cũng biết điểm này ở hắn, cho nên trong một lần tham gia tống nghệ dốc hết sức biểu hiện một phen, thành công câu được Nhan Kỳ Thụy.
Nhưng y hoàn toàn không ngờ rằng, trong hai tháng ngắn ngủi, kỹ thuật diễn của Úc Khải lại tăng lên nhanh như vậy!
Trực tiếp thu hút sự chú ý của Nhan Kỳ Thụy thậm chí là cả Đàm Hoành Thâm, Nhan Kỳ Thụy hiện tại cư nhiên muốn hợp tác đóng phim với cậu!
Rốt cục Úc Khải đã tìm giáo viên ở đâu, rốt cục là ai giúp cậu trở nên tiến bộ?
Mà quên Nhan Kỳ Thụy đi, dù sao với tính tình trầm ổn cẩn trọng của hắn, hắn sẽ không làm ra chuyện gì khác thường ở trong chương trình.
Nhưng còn Tư Nhân, không phải y ghét Úc Khải nhất sao? Sợ cậu càng ngày càng lợi hại, sợ cậu vượt qua mình, sợ mình bị cậu thay thế, kết quả! !.
kết quả sao y cũng đột nhiên phản chiến?!
Tư Nhân: "Hôm nay cậu ấy đã cứu tôi, nếu không phải cậu ấy kéo tôi một phen, tôi đã bị ngã xuống! Nói thật, nếu là tôi, đối mặt với người luôn muốn chơi xấu tôi, chắc chắn tôi sẽ không kéo người ta, ước gì nhìn người ta té bị thương!.
tôi thật quá đê tiện.
"
Úc Tinh Thần: "Đúng vậy, em đã nói mà, Tiểu Khải vẫn luôn là người rất lương thiện, cho nên cậu ấy mới có thể ưu tú như vậy, xem dáng vẻ này, công ty các anh hẳn là định bồi dưỡng trọng điểm cho cậu ấy nhỉ?"
Tư Nhân: "Không, hôm nay cậu ấy nói với tôi, sang năm cậu ấy sẽ rời khỏi Giải Trí Đỉnh Thịnh, có lẽ về sau cậu ấy muốn tới công ty của Cảnh Vân Trăn chăng?"
Kỳ thực Cảnh Vân Trăn cũng coi là một nửa ông chủ, là một người đàn ông chưa bao giờ làm theo kịch bản an bài, lúc trước khi hắn đạt được giải thưởng ảnh đế quốc tế từ chối rất nhiều lời mời ký hợp đồng của các công ty lớn, sau đó cùng mấy người có cùng ý tưởng thành lập EAG Media hiện tại.
EAG Media không có quy mô lớn như những công ty giải trí khác, nhưng vẫn luôn chỉ xuất tinh phẩm, có yêu cầu rất cao đối với nghệ sĩ ký hợp đồng, mặc kệ là diễn xuất, ca hát hay là khiêu vũ, đều chỉ xem thực lực, ngoài ra đều không quan trọng.
Úc Tinh Thần: "! ! "
Khó trách Tư Nhân đột nhiên không hận Úc Khải!
Vốn dĩ Tư Nhân và Úc Khải liền không có thù oán, vì y cho rằng Úc Khải sẽ thay thế y, mới nhằm vào y như vậy, kết quả hiện tại biết được chân tướng, đương nhiên sẽ không oán hận cậu nữa.
Nhưng Úc Tinh Thần sao có thể bỏ qua con dao nhỏ tiện dụng như Tư Nhân được chứ?
Vì thế Úc Tinh Thần lại nói: "! ! Có lẽ về sau cậu ấy sẽ càng ngày càng ưu tú nhỉ? Hiện tại trên mạng đều nói cậu ấy là tình đầu quốc dân, về sau chỉ sợ không có ai vượt qua được cậu ấy, thật lợi hại.
"
Tư Nhân hơi sửng sốt.
Úc Tinh Thần cho rằng y lại bị dao động, đang muốn tiếp tục thêm chút lửa, liền nghe Tư Nhân kích động nói.
"Thần Thần, cậu nói đúng! Quá đúng! Tôi chưa từng nghĩ như vậy, tôi phải nhanh chóng tạo quan hệ tốt với Úc Khải, người ta lương thiện như vậy, nói không chừng về sau còn có thể giới thiệu một chút tài nguyên cho tôi!"
Nếu là trước kia, Tư Nhân vẫn luôn nhìn Úc Khải qua mắt kính thù hận, ghen tị, cảm thấy cậu không có chỗ nào sánh bằng mình.
Nhưng một khi buông cái mắt kính này ra, ai có thể che giấu lương tâm nói Úc Khải không ưu tú chứ?
Không nói cái khác, chỉ với biểu hiện của cậu trong chương trình ngày hôm nay, có thể vượt qua tất cả các học viên khác, đặc biệt là Tư Nhân đối diễn với cậu càng cảm nhận sâu sắc hơn, khí thế quá mạnh, y bị ép cho hoàn toàn không thể nhập diễn.
Vừa nhìn là biết tương lai sẽ làm ảnh đế!
Mà còn không đi ôm chặt đùi?
Còn tình đầu quốc dân hay không tình đầu quốc dân, loại hư danh này kiếm được tiền sao?
Vì thế Tư Nhân làm bánh quy càng thêm nghiêm túc.
"Anh! ! !"
Úc Tinh Thần! ! Úc Tinh Thần sắp bị tức đến hộc máu!
*
Sau khi nói chuyện với Tư Nhân xong, Úc Khải đi tới ven tường, Cảnh Vân Trăn vừa vặn từ bên trên nhảy xuống.
Hắn nhìn đông nhìn tây một cái, xem có người tới đây không, vội vàng lôi kéo Úc Khải chạy mất, hai người giống như ăn trộm chạy như bay về phòng.
Cảnh Vân Trăn đưa kem dâu cho cậu.
Cảnh Vân Trăn: "Xem, tiểu cá mặn, tôi lén chạy ra ngoài mua kem dâu tây cho cậu, cảm động không?"
Chương trình của bọn họ lần này quay ở học viện hí kịch Thiên Long, trong lúc quay chụp học viên không thể rời khỏi trường, ăn ở đều chỉ có thể ở trong tòa nhà này.
Úc Khải: "Nhưng mà!.
.
anh, anh là cố vấn mà.
"
Anh có thể quang minh chính đại đi ra ngoài, tổ ekip sẽ không quản anh, trèo tường làm cái gì zậy!
Cảnh Vân Trăn: "! ! Ừm.
"
Quên mất.
Hiếm khi thấy Cảnh Vân Trăn đãng trí, Úc Khải không nhịn được cười ha ha: "Ha ha ha ha!"
"Cậu còn cười tôi!" Cảnh Vân Trăn phẫn nộ nhéo mặt cá mặn: "Mùa hè nóng nực, ông đây ăn mặc kín mít giống như ăn trộm như vậy, còn nhảy qua tường cao 2 mét, còn bị chó đuổi theo hơn 200 mét, cực khổ như vậy mua kem dâu tây cho cậu, không thơm sao?"
"Ha ha ha!" Úc Khải vốn chỉ cảm thấy có chút buồn cười, kết quả hắn nói như vậy, không khỏi não bổ ra dáng vẻ Cảnh đại ảnh đế cuồng bá khốc huyễn ngầu lòi bị chó rượt, tiếng cười càng lớn hơn, cơ hồ không dừng lại được: "Ha ha ha ha ha ha ha!!"
Được lắm cái tên nhóc này, con cá mặn nhỏ này càng ngày càng to gan! Trước kia chỉ dám dùng ánh mắt chê cười, hiện tại cư nhiên dám to gan cười nhạo hắn, Cảnh đại ảnh đế hắn không cần mặt mũi sao?
Là một người đàn ông chân chính đương nhiên phải cho cậu chút giáo huấn!
Người đàn ông chân chính vẻ mặt phẫn nộ giơ nắm tay, một phen!.
.
bắt lấy thìa xúc kem dâu tây, múc một thìa to nhét vào trong miệng Úc Khải.
"Đừng cười nữa, tổ tông, mau ăn không bị tan bây giờ!"
"Ha ha ha nấc ~" Úc Khải bị Cảnh Vân Trăn nhét một thìa mới dừng cười, vị kem ngọt ngào hòa quyện với mùi dâu tây tỏa ra từ đầu lưỡi.
Cảnh Vân Trăn: "Thế nào, có ngọt không?"
Úc Khải nhìn người đàn ông, đôi mắt sáng người cười thành hình trăng khuyết: "Ngọt ~.
"
Ngọt tới mức trái tim Cảnh Vân Trăn cũng tan chảy theo.
Vì thế tay phải cầm thìa, tay trái cầm hộp kem, bắt đầu từng thìa đút cho cá ăn.
Cảnh Vân Trăn: "Ngày mai cậu đến phòng học của tôi sớm một chút, cho cậu chỗ ngồi gần anh đây nhất.
"
Những học viên được các vị cố vấn tuyển chọn trước đó hiện tại phải huấn luyện trong hai ngày, hai ngày sau lại tiến hành thi đấu biểu diễn nhóm lần nữa.
Úc Khải là thí sinh khách mời, cậu không có người hướng dẫn nhất định, cậu tự do, muốn đi đâu thì đi, muốn ở cùng ai thì ở.
Úc Khải: "Nhưng ekip chương trình bảo em đi mỗi một vị cố vấn một lượt.
"
Với tư cách là khách mời, bản thân Úc Khải cũng là một điểm thu hút lớn, tổ ekip đương nhiên phải an bài một vài hoạt động cho cậu.
Cảnh lão sư bá đạo tỏ vẻ: "Cậu đi cũng được, dù sao cuối cùng cần phải ở chỗ tôi.
"
Có câu bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm.
Úc Tiểu Khải ăn kem đến vui vẻ ngoan ngoãn nói: "Được, em biết rồi.
"
"Cảnh lão sư ~"
Cảnh lão sư ~
Tiểu cá mặn, ngọt tê người!
*
Ngày hôm sau, chương trình ghi hình.
Úc Khải dựa theo tổ đạo diễn an bài, bắt đầu đi tới từng phòng học của các cố vấn, cậu đã nói với đạo diễn về ý định muốn ở lại phòng học của Cảnh Vân Trăn.
Cho nên phòng học của Cảnh Vân Trăn được sắp xếp ở cuối cùng.
Còn mấy phòng trước thì tùy tiện đi.
Phòng đầu tiên cậu tới là phòng học của Lâm Hàm, Lâm Hàm là một nghệ sĩ múa ba lê chuyển sang làm diễn viên, khí chất hình tượng đều vô cùng ưu nhã, thấy cậu tiến vào, hoan nghênh nói: "Oa, Tiểu Khải, hoan nghênh em nha!"
"Chào Lâm lão sư, chào mọi người!" Úc Khải lễ phép chào hỏi.
Đối diện là phòng học của Đàm Hoành Thâm, hắn lâm thời có chút việc nên còn chưa tới.
Các học viên nhìn qua cửa kính trong suốt, vừa áp chân làm nóng người vừa nhỏ giọng nghị luận: "Này, mau nhìn, là Úc Khải, cậu ấy tới phòng học của Lâm Hàm trước phải không.
"
"Đúng vậy.
"
"Nhưng chắc cậu ấy sẽ không ở lại phòng học của Lâm Hàm nhỉ?"
"Chắc chắn sẽ không.
"
"Nếu tôi là cậu ấy chắc chắn sẽ chọn một trong hai phòng học của Cảnh Vân Trăn hoặc của Đàm Hoành Thâm, nghe nói quan hệ của cậu ấy và Cảnh Vân Trăn rất tốt, tỷ lệ lớn là sẽ chọn Cảnh Vân Trăn nhỉ?"
Úc Tinh Thần là thí sinh dự thính cũng không có phòng học cố định, cần lão sư và học viên đều đồng ý y mới có thể ở lại dự thính.
Y vẫn luôn ở chỗ Nhan Kỳ Thụy, hôm nay hình như lại tới đây xem nào nhiệt, y nghe thấy lời này, nhân cơ hội cắm một câu: "Tôi chắc chắn cậu ấy sẽ chọn Đàm lão sư, dù sao kỹ thuật diễn của cậu ấy tốt như vậy, có học với Cảnh lão sư hay không cũng như nhau, còn Đàm lão sư có thể dạy cho cậu ấy những thứ khác.
"
"Nói như vậy cũng đúng.
"
Úc Tinh Thần: "Hôm qua tôi để ý thấy hình như Đàm lão sư cũng rất thưởng thứ Úc Khải thì phải, không chừng sẽ có hợp tác khác với cậu ấy, tổ ekip cũng thích nhất loại cốt truyện như này.
"
Nhắc tới điều này, ngoài Tư Nhân ra, mấy học viên khác lập tức có một ít lăn tăn trong lòng.
Khác với Úc Khải và Úc Tinh Thần cùng Tư Nhân đã rất nổi tiếng, bọn họ cơ bản đều là người nghiệp dư chưa có chút danh tiếng gì, có thể được Đàm Hoành Thâm lựa chọn là rất may mắn rồi.
Nhưng ống kính cơ bản vẫn sẽ cho tuyển thủ đã có danh tiếng, một tổ bọn họ đã có Tư Nhân rồi.
Hiện tại lại có thêm Úc Khải, có lẽ bọn họ sẽ không có ống kính gì nữa.
Cho nên Úc Tinh Thần vừa nói như vậy, bọn họ liền bắt đầu căng thẳng, bắt đầu tính toán làm thế nào để đuổi Úc Khải đi, không thể để cậu ở lại.
Dù sao cậu cũng chỉ là khách mời, ở không bao lâu sẽ rời đi, cũng không sợ đắc tội cậu.
Lại không biết kỳ thực Úc Tinh Thần đã nói câu tương tự như này cho học viên của tất cả các phòng học, kể cả lớp học của Cảnh Vân Trăn.
Y muốn mọi người xa lánh Úc Khải!
Quả nhiên, khi Úc Khải đi tới mỗi phòng học, vẻ mặt của những học viên đó vô cùng lạnh nhạt, ngoài Tư Nhân đột ngột thay đổi trong một đêm và Nhan Kỳ Thụy muốn giữ cậu ở lại ra, những người khác đều tỏ vẻ lạnh lùng với cậu.
Đương nhiên, Úc Khải cũng không quan tâm, vốn dĩ cậu cũng không định ở lại mấy tổ này, nhưng sự nhiệt tình đột ngột của Tư Nhân, còn nhét bánh quy cho cậu khiến cậu đột nhiên không kịp đề phòng.
"Này, Tiểu Khải, cậu có muốn ở phòng học bọn tôi không? Tôi muốn đối diễn với cậu, kỹ thuật diễn xuất của cậu quá tốt, tốt đến mức tôi phải nhảy cẫng lên, tốt đến mức tôi điên cuồng đập tường, tốt đến mức tôi phải ứa nước mắt, thật đấy!"
Úc Khải:???????
Anh bạn, phong cách của anh không khỏi thay đổi quá nhanh đấy nhỉ?!
Khi tập này phát sóng, bình luận đều cười như điên.
[ Ha ha ha ha, Tư Nhân cư nhiên tại chỗ tâng bốc người ta, cậu ấy là chủng loại kỳ quái gì vậy, cậu ấy rất thích hợp diễn hài kịch nhỉ?!]
[Đợi đã, không phải hai người bọn họ là đối thủ sao? Fan của hai nhà mỗi ngày đều cãi nhau, quan hệ của Tư Nhân và Úc Khải cũng có vẻ không tốt lắm, sao đột nhiên tặng bánh quy còn tâng bốc như vậy?]
[Đối thủ biến tình nhân! ! ? Mặt ngoài là đối thủ, bên trong là tình lữ? Fuck, có chút thơm!]
[Không được, tà giáo! Đây là tà giáo! Kình Ngư chúng ta mới là vương đạo, không được gặm! Có nghe không, đều không được gặm!]
Khi Cảnh Vân Trăn nhìn thấy những bình luận này, tức đến tái cả mặt, ngay tại chỗ mượn bảy tám cái di động, vọt vào siêu thoại, hô to Kình Ngư mới là vương đạo, đám tà ma đạo tà giáo các ngươi, mau cút đi cho ông!
Nhưng những cái này đều là chuyện sau này.
Lúc này khi Úc Khải tới phòng học của Cảnh Vân Trăn, cũng cảm thấy rõ ràng sự lạnh nhạt của các học viên.
"Chào Cảnh lão sư, chào mọi người, tôi là Úc Khải, thật vui vì hôm nay có thể cùng học tập với mọi người.
"
So với những tổ khác, một tổ này của Cảnh Vân Trăn không hề có một lưu lượng nào, tất cả đều là người mới có tiềm lực.
Nhưng sau khi trải qua hai đợt đào thải, lại là tổ có nhiều người ở lại nhất.
Bọn họ cũng rất rõ ràng, nếu Úc Khải ở đây, độ chú ý của Cảnh Vân Trăn và ống kính chắc chắn sẽ hướng về phía Úc Khải, trong lòng đương nhiên cũng không hi vọng cậu tới.
Cảnh Vân Trăn thấy thế hơi nhướng mày, vẫy tay với Úc Khải: "Tới đây, Tiểu Khải, ngồi bên này.
"
Vốn Úc Khải nghĩ rằng hắn sẽ an bài cho mình ngồi ở chỗ gần hắn nhất, lại không ngờ rằng, Cảnh Vân Trăn cư nhiên nhường luôn vị trí của mình.
Úc Khải:?
Đây là sao?
Cảnh Vân Trăn: "Đến đây đi, thí sinh khách mời của chúng ta, chi bằng cậu tới dạy cho mọi người một tiết đi.
"
Úc Khải: "A? Em?"
Cảnh Vân Trăn: "Đúng vậy, tôi thấy lúc trước ở đoàn phim cậu nói cho mọi người khá tốt, mọi người là bạn cùng lứa tuổi, kinh nghiệm của cậu cũng phong phú hơn bọn họ, rất nhiều thời điểm các cậu giao lưu càng có thể phát hiện vấn đề của bản thân hơn.
"
Nghĩ tới giáo viên dạy diễn xuất của mình cũng nói như vậy, vì thế Úc Khải liền gật đầu đồng ý: "Được, vậy em thử xem.
"
Vì thế Cảnh Vân Trăn vỗ tay: "Đến đây đi, hoan nghênh Úc lão sư của chúng ta tới giảng bài cho mọi người, trong lúc Úc lão sư giảng bài, các em có bất cứ vấn đề gì đều có thể giơ tay đặt câu hỏi.
"
Các học viên đầu đầy dấu chấm hỏi:???
Nhưng đối mặt với ống kính, vẫn phải giữ mỉm cười, cùng nhau vỗ tay theo, trong lòng không khỏi chửi thầm.
Không phải chứ? Cậu ta? Cậu ta có thể dạy cái gì?
Kỹ thuật diễn xuất của Úc Khải đúng là không tệ lắm, nhưng cũng không tới mức có thể dạy bọn họ đúng không? Tuy nói phải cho cậu ống kính, nhưng cũng không đến mức quá đáng như vậy đúng không?
Nhưng khi Úc Khải mở miệng, rất nhanh bọn họ liền!.
liền thật thơm!
"Ách, ừm, kỳ thực tôi chưa đóng nhiều phim lắm, tôi liền nói về một vài trải nghiệm tâm đắc khi diễn《 Bạch Châu Lục 》nhé? Ở trong bộ phim này tôi diễn!.
.
"
Cảnh Vân Trăn để Úc Khải giảng bài đương nhiên là có lòng tin đối với cậu.
Một phương diện là, đội hình giáo viên của Úc Khải quá mạnh, những thứ cậu học được rất có thể là thứ mà người khác cả đời cũng không học được, cho dù chỉ lấy một chút ra cũng có thể khiến người khác được lợi không ít.
Về phương diện khác, bản thân Úc Khải chính là một người cực kỳ giỏi về học tập và tổng kết.
Lúc trước Cảnh Vân Trăn đã bất ngờ phát hiện điều này khi nảy lòng tham giảng bài cho diễn viên quần chúng.
Tư duy logic của cậu rất mạnh, khi biểu đạt quan niệm của mình đều có thể nhất châm kiến huyết, không có nửa câu vô nghĩa, có thể khiến người khác nhanh chóng bắt được trọng điểm.
Hơn nữa một tuần trước, Cảnh Vân Trăn đã cơ bản giải thích hết những điều cơ sở rồi.
Cho nên so với việc hắn tiếp tục giảng bài, những học viên khác ngồi phía dưới ngoan ngoãn lắng nghe, không bằng để Úc Khải tới giảng, bọn họ mới có thể thoải mái giao lưu, mình ở bên cạnh bổ sung thêm sẽ càng tốt hơn.
Mà điều này cũng khiến bản thân Úc Khải tiến bộ hơn.
Quả nhiên, sau một hồi giao lưu trao đổi, các học viên đều được lợi không ít, ánh mắt nhìn Úc Khải đều thay đổi, làm gì còn bài xích nữa, mặc kệ ai lớn ai nhỏ, đi theo sau mông cậu bắt đầu một ngụm một cái Úc ca mà gọi.
Buổi giao lưu này khiến quần chúng vây xem cũng phải hô lên xuất sắc.
[Chúc mừng Úc ca thu được một đống tiểu đệ]
[Oa, Úc bảo thật sự rất lợi hại! Lúc trước cho rằng cậu ấy chỉ giỏi làm toán, thì ra về phương diện giảng bài cũng giỏi như vậy!]
Cảnh Vân Trăn: "Như vậy kế tiếp, chúng ta chọn kịch bản.
"
Cảnh Vân Trăn lại lần nữa đem trọng trách này ủy thác cho Úc Khải.
Nghe được lời này, kỳ thật các học viên nhiều ít có chút khó chịu trong lòng, mọi người đại khái đều có thể đoán được, chắc chắn Úc Khải sẽ lựa chọn một kịch bản có vai chính phù hợp với ngoại hình của cậu, như vậy cậu có thể thuận lý thành chương diễn vai chính.
Nhưng cuối cùng, Úc Khải lại lựa chọn một kích bản ngoài dự đoán của mọi người!
- ----------
Hai ngày sau, thi đấu chính thức bắt đầu.
Tổ đầu tiên trình diễn là học viên của Đàm Hoành Thâm.
Là đạo diễn nổi tiếng trong nghề, phương diện chọn kịch bản của Đàm Hoành Thâm tuyệt đối rất chuyên nghiệp.
Kịch bản, nam nữ chính đều do hắn trực tiếp chỉ định, tính cách nhân vật tương tự với tính cách diễn viên sẽ bù đắp sự thiếu hụt của diễn viên, cộng thêm một vài cải biên độc đáo.
Cho nên tuy kỹ thuật diễn xuất có hơi thiếu, nhưng chỉnh thể thoạt nhìn vẫn rất khá.
Sau đó tổ thứ hai và thứ ba đều khá khả quan, tới tổ thứ tư, đến lượt Nhan Kỳ Thụy.
Tuy Úc Tinh Thần là thí sinh dự thính, nhưng kỹ thuật diễn của y tốt, hơn nữa Nhan Kỳ Thụy thưởng thức y, cho nên y vẫn cứ tranh thủ được làm nam chính.
Kịch bản bọn họ chọn là một đoạn phim kinh điển, khác với những bộ phim công chúa đào hôn, kịch bản này có cách tiếp cận khác, kể về câu chuyện hoàng tử đào hôn.
Vị hoàng tử này không muốn cưới công chúa nước láng giềng, hắn chạy trốn khỏi lâu đài trong một đêm khuya lặng lẽ, một đường gặp phải các loại khó khăn, vượt mọi