Cảnh Vân Trăn lại nghĩ cách ăn vạ ngủ ở nhà Úc Khải.
Sau khi rời giường còn ân cần hơn cả mọi khi.
Không chỉ mua bữa sáng trước để lấy lòng, còn nhìn cậu cười mãi, khoe thân các kiểu, cả căn nhà đều tản ra hơi thở hormone nồng đậm.
"Khụ." Đường Hân Nhiên cảm thấy no căng, cô không nhìn nổi: "À ừm, Cảnh Vân Trăn, hôm nay cậu không có việc gì à? Tôi nhớ buổi sáng cậu có thông cáo mà? Giờ đã 8 giờ rồi, cậu còn đi nữa không?"
"Đi." Cảnh Vân Trăn đứng lên, vứt bỏ tạp dề, thừa dịp Đường Hân Nhiên không chú ý, tiến tới gần Úc Khải, chụt một cái thật mạnh lên mặt cậu, thấp giọng nói: "Tiểu bảo bối, anh đi ra ngoài kiếm tiền nuôi em, tối gặp lại!"
Úc Khải: "......"
Chờ Cảnh Vân Trăn đi rồi.
Đường Hân Nhiên trêu ghẹo nói: "Xem có một bộ phim kinh dị thôi mà đã thu phục được ảnh đế?"
Khuôn mặt nhỏ của Úc Khải đỏ bừng: "Chị Hân, xin lỗi, bọn em....."
Đường Hân Nhiên: "Vẻ mặt này của cậu là sao, cậu muốn yêu thì cứ nói, nước mình cũng không quy định nhân viên công vụ không được yêu đương, nhưng tốt nhất vẫn đừng công bố, dù sao hiện tại cậu đang ở giai đoạn phát triển sự nghiệp."
"Em biết rồi." Úc Khải ngoan ngoãn gật đầu: "Đúng rồi, chị Hân, hôm nay em có sắp xếp gì không? Lịch trình của em hình như chưa lên xong nhỉ?"
Đường Hân Nhiên: "Có, cậu ăn no chưa? Ăn no rồi thì chúng ta đi tới viện nghiên cứu khoa học."
Úc Khải gật gật đầu: "Ăn no rồi, đi thôi."
Hai người đi tới viện nghiên cứu khoa học.
"Úc Khải tới rồi? Nào nào nào, Tiểu Khải, tới đây nào, cho cậu xem thứ này."
Úc Khải đã được coi như một "khách quen" của viện nghiên cứu khoa học, một nhân viên nghiên cứu nhiệt tình chào hỏi với cậu, dẫn cậu vào một gian phòng thí nghiệm, trong phòng có một bàn máy móc hình bán nguyệt rất lớn, ở giữa là một cái ghế dựa.
Úc Khải: "Đây là cái gì?"
Cái máy này thoạt nhìn cực kỳ công nghệ cao, nhưng cũng không phải thứ mà Úc Khải nộp lên trước kia.
Nhân viên nghiên cứu giới thiệu: "Đây là một cái máy mà chúng tôi thiết kế ra dựa trên công nghệ cao cấp mà cậu nộp lên, chúng tôi đặt tên cho nó là Máy chỉnh dung tạm thời."
Úc Khải: "Máy chỉnh dung tạm thời?"
"Đúng vậy, nó có thể căn cứ vào khuôn mặt, cấu trúc xương của một người, tạo ra một mặt nạ da người phù hợp 100% với khuôn mặt, sẽ không ảnh hưởng tới biểu cảm và động tác của người đó, hơn nữa mặc kệ là nhìn bằng mắt thường hay là dùng tay chạm vào, đều rất khó phân biệt thật giả."
Úc Khải: "Ồ, lợi hại như vậy? Vậy chẳng phải có thể tùy tiện biến thành những người khác hay sao? Nếu cho cảnh sát nằm vùng sử dụng, vậy không phải sẽ không bao giờ sợ bại lộ hay sao?"
Không chỉ không sợ lộ, nếu thật sự bại lộ, còn có thể dùng biện pháp này để đào tẩu.
"Đúng vậy, đây là mục tiêu của chúng tôi, nhưng thật đáng tiếc, trước mắt nó còn chưa duy trì được lâu, thời gian dài sẽ tự mình bong ra, nhưng trong hai ba ngày thì không thành vấn đề, cậu muốn thử một chút không?"
"Hả? Tôi thử á? Vì sao?"
"Cậu đoán xem?" Nhân viên nghiên cứu nháy mắt với cậu: "Có liên quan với điểm nhân khí của cậu đấy."
Úc Khải hơi sửng sốt, nghĩ tới nhiệm vụ lúc trước, cậu đột nhiên có một suy đoán lớn mật: "Chẳng lẽ là để tôi ngụy trang?"
"Đúng!" Nhân viên nghiên cứu búng tay một cái, khen ngợi: "Thông minh."
Người như Úc Khải tham gia chương trình tuyển tú chắc chắn là không thích hợp.
Quá bắt nạt người khác.
Nghệ sĩ xuất đạo cùng kỳ với cậu đều không có mấy người sánh được với cậu, càng đừng nói tới tuyển thủ bình thường.
Mà một phương án nghĩ ra trước đó, như là tổ chức một tiết mục tuyển tú cho cậu, lại có hơi mất thời gian.
Tổng hợp lại, vẫn là tham gia chương trình có sẵn mới nhanh nhất và tiết kiệm công sức nhất.
Nhưng chương trình có sẵn lại không thích hợp với địa vị của Úc Khải.
Cho nên bọn họ nghĩ ra cách khác, tạo một lớp áo choàng cho Úc Khải! Chế tạo một thân phận hoàn toàn mới, đi giành giải nhất, không chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ, mà tuyệt đối còn có thu hoạch bất ngờ.
"Tuy khả năng sẽ có một bộ phận fan trùng lặp, nhưng theo số liệu phân tích hiện tại của chúng tôi, sẽ chỉ có một bộ phận nhỏ trùng lặp thôi."
Hiện tượng fan trèo tường trong giới giải trí là bình thường, nhưng loại chương trình này sở dĩ có thể hot như vậy, cũng là do quy tắc cố định của bọn họ, loại fan này được gọi là fan chương trình, fan chương trình bình thường chỉ theo dõi tuyển tú, không có hứng thú quá lớn với phim điện ảnh truyền hình.
Như vậy không chỉ có thể tham gia tuyển tú, thậm chí còn có thể hút thêm càng nhiều fan.
Úc Khải: ".......Người có thể nghĩ ra được cách này đúng là rất thông minh nhỉ?"
Phải nói không hổ là quốc gia ba ba sao? Quả thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp! Đây là biện pháp mà người bình thường có thể nghĩ ra sao?
Ngay cả hệ thống cũng phải chấn kinh:【 】
Chưa từng nghe thấy!
Hệ thống kinh hô:【Đệt đệt đệt, còn có thể chơi như vậy?! 】
Úc Khải: "Không được sao?"
Hệ thống:【Thật đúng là......!Không có vấn đề gì! 】
Tao thao tác này, hệ thống chỉ có thể chịu phục!
Tuy có thể phủ thêm áo choàng, nhưng chỉ cần bên trong áo choàng kia là Úc Khải, như vậy fan thích cậu thì điểm nhân khí sẽ tính vào cậu.
Chỉ một chữ, tuyệt!
Lúc trước Úc Khải lựa chọn nộp lên đúng là quá sáng suốt!
Có cabin mô phỏng VR, hiện tại cho dù cậu không biết hát hò nhảy múa cũng không sao, dù sao trong lúc ngủ mơ luyện tập cũng sẽ không mệt.
Huống chi, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể đạt được buff, nếu về sau nhiệm vụ đều hoàn thành, điểm nhân khí có thể chồng lên như quả bóng tuyết.
Vậy chẳng phải sẽ rất nhanh là có thể đạt được mục tiêu hay sao?
Về sau có thể về hưu sớm một chút!
Dù sao cho dù có phát triển theo hướng lý tưởng nhất, thì ít nhất 40, 50 tuổi cậu mới có thể về hưu!
Mà nếu có buff, nói không chừng qua vài năm nữa là có thể về hưu!
Cá mặn mừng như điên!
"Phốc, Tiểu Khải, chị nói này, cậu mới mấy tuổi đầu mà đã lên kế hoạch về hưu như vậy?"
Đường Hân Nhiên bị lời nói của cậu chọc cười: "Vậy thì hôm nay mình thí nghiệm trước một chút, hiện tại máy móc cũng vừa ra không lâu, còn cần làm một số tối ưu hóa."
"Được, không thành vấn đề."
Úc Khải vô cùng ngoan ngoãn nghe theo chỉ huy ngồi vào ghế dựa giữa cỗ máy, cậu nhẹ nhàng sờ sờ lớp vỏ ngoài kim loại.
Cảm giác kết cấu rất tốt.
"Đây cũng là kim loại được tạo ra dựa trên công nghệ cao cậu nộp lên." Nhân viên nghiên cứu cố định mặt Úc Khải: "Cậu không phải sợ, tuy nó mới được làm ra, nhưng chúng tôi đã thí nghiệm hàng chục nghìn lần, sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì."
Úc Khải ngoan ngoãn gật đầu.
Đã "hợp tác" hơn một năm, cậu đã hoàn toàn tin tưởng quốc gia ba ba, tuyệt đối đáng tin cậy!
Úc Khải ngồi xong sau đó nhắm mắt lại, khi máy khởi động, tựa hồ có tia laser chiếu tới, cậu chỉ cảm thấy trên mặt hơi hơi nóng lên.
Nhưng cảm giác nóng lên này không kéo dài, rất nhanh liền biến mất.
"Được rồi."
Úc Khải mở to mắt, đi theo nhân viên nghiên cứu tới trước máy tính bên cạnh, chỉ thấy trên màn hình xuất hiện một tạo hình khung mạng lưới khuôn mặt của cậu.
Nhân viên nghiên cứu ấn một cái nút trước máy tính, cỗ máy tương tự như "máy in" ở bên cạnh lập tức vận hành, vô số tia laser phóng ra trong nắp kính.
Chúng nó nhanh chóng di động, "vèo vèo vèo" bắn ra, thế nhưng rất nhanh liền trống rỗng tạo ra một cái "mặt nạ da người"!
"Wow, thật giống khoa học viễn tưởng."
Úc Tiểu Khải đứng trước cỗ máy, hai mắt nhìn chăm chú.
Oa đệch, quá ngầu! Đây là hình ảnh chỉ có ở trong phim!
Thậm chí tốc độ còn nhanh hơn.
Chưa tới một tiếng, một tấm mặt nạ ra lò, bọn họ dùng một loại keo đặc biệt dán lên mặt Úc Khải, một tầng hơi mỏng, cảm xúc thoải mái, hơn nữa cơ hồ không cảm giác được sự tồn tại của nó.
Úc Khải nhìn vào gương, kinh ngạc hô lên.
"Thế nào, không tồi chứ? Cũng nhờ cậu nộp công nghệ cao lên, hiện tại toàn bộ hành tinh Lê Minh chỉ có nước ta mới có kỹ thuật như vậy, về sau trong công tác tình báo, chúng ta là vô địch!"
Đâu chỉ không tồi?
Quả thực giống như phẫu thuật thẩm mỹ.
Mặt người trong gương hoàn toàn thay đổi một khuôn mặt khác!
Úc Khải dám khẳng định nếu mình mang gương mặt này đi tới trước mặt Cảnh Vân Trăn, hắn cũng sẽ không nhận ra mình đâu.
Vốn dĩ ngũ quan Úc Khải đã thuộc loại hình vô cùng xuất sắc, sau khi mang lớp mặt nạ này lên, tuy bình thường hơn một chút, nhưng đối với người bình thường cũng đủ xuất sắc.
Một nhà thiết kế nhìn chằm chằm Úc Khải hồi lâu, dùng ngón tay chỉ trỏ một chút, tán thưởng: "Aiz, vóc dáng của cậu này, chậc chậc, đúng là không thể bắt bẻ, muốn cho cậu trở nên xấu cũng khó.
Cái mặt nạ này.....thoạt nhìn còn kém một chút, chờ tôi điều chỉnh lại cho cậu một chút."
"Đúng rồi, muốn tháo ra cũng rất đơn giản." Nhân viên nghiên cứu đưa cho cậu một bình nước thuốc nhỏ: "Đây là nước thuốc đặc biệt, giống như tẩy trang, lau lau là sẽ hòa tan."
"Đừng tiếc, cái này chỉ là sản phẩm thí nghiệm, vốn dĩ cũng chỉ dính được mười mấy hai mươi phút, rất nhanh sẽ bị bong ra."
Năm phút sau, mặt Úc Khải trong gương lại khôi phục dáng vẻ bình thường, không có bất cứ cảm giác khó chịu nào.
"Tuyệt vời!"
【 Tuyệt vời! Mắt lấp lánh chớp chớp.
】
"Ngươi còn học được mắt lấp lánh chớp chớp!"
Hôm nay cũng là một ngày Úc Tiểu Khải và tiểu hệ thống của cậu cùng nhau cảm thán mức độ trâu bò của quốc gia ba ba!
Từ viện nghiên cứu rời đi, buổi chiều Úc Khải đi tới phim trường ghi hình《 Trò hay một hồi 》.
《 Trò hay một hồi 》 là một bộ phim trinh thám hài hước.
Nói về một đám phú nhị đại vào ngày giao thừa vì tranh đoạt di sản gia tộc xảy ra một vài chuyện cười khiến người không biết nên khóc hay nên cười.
Vai Úc Khải đóng là một vai phụ vừa quan trọng vừa không quan trọng.
Vì sao lại nói như vậy.
Nhân vật này của cậu là một tiểu thiếu gia trong gia tộc, xuất thân nhà giàu, tốt nghiệp trường danh tiếng, thạc sĩ du học, vừa tốt nghiệp liền cưới bạch phú mỹ, đảm nhiệm chức vụ CEO.
Tuổi còn trẻ đã trở thành nhân sinh người thắng.
Là người trẻ tuổi có năng lực nhất trong toàn bộ gia tộc, cũng là người mà lão gia chủ yêu thích nhất, mọi người đều cho rằng, nhất định cậu ta sẽ là người đạt được nhiều gia sản nhất.
Nhưng vị tiểu tổng tài toàn thân dán đầy "tinh anh", "bá đạo", "kiêu ngạo", "quy mao" này, mở màn đã bất ngờ tự sát!
Sau đó bởi vì cái chết của cậu ta mà phát sinh một loạt nghi kỵ, mở đầu cho cả bộ phim.
Cảnh diễn của Úc Khải không nhiều lắm, từ lúc xuất hiện đến lúc toi mạng tổng cộng chỉ có 10 phút, sau đó chỉ xuất hiện trong tưởng tượng và đối thoại của các nhân vật khác.
Nhưng đối với người chưa từng đóng phim điện ảnh như Úc Khải mà nói, đây là một cơ hội học tập quan trọng, cho nên Úc Khải đã được sắp xếp đi.
Chỉ vì một nhân vật phụ như vậy, chưa kể Úc Khải nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, mà trước đó còn cố ý đi dự yến tiệc, nghiên cứu cái gọi là cách ăn mặc và cử chỉ của "giới thượng lưu".
Cho nên cơ bản mỗi cảnh diễn đều một hai lần là vượt qua.
Đạo diễn không nhịn được khen cậu vài câu.
"Ai da, Tiểu Úc,